《VƯỜN TRƯỜNG (20)》 LÃO SƯ, CHÚNG TA CÙNG NHAU BẮN... ( H) Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu Editor: Dương Gia Uy Vũ 🍒🍒🍒🍒🍒🍒🍒🍒🍒🍒🍒🍒🍒 [ Tuyên bố nhiệm vụ N: Ở phòng học khiến Đường Kỳ Dung vì cô biểu diễn tự an ủi bắn tinh; trừng phạt nếu thất bại: Vì Đường Kỳ Dung biểu diễn tự an ủi cao trào.] Nghe âm thanh nhắc nhở của hệ thống, thân mình Mộc Khanh Khanh run lên, suýt chút nữa bẻ gãy cây bút đang cầm trong tay, rất lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh. ... Học sinh năm ba đều bị yêu cầu buổi tối tự học ở trường, mà quy định này chính là điều Đường Kỳ Dung chán ghét nhất, vốn dĩ sau khi lên năm ba, lão sư sẽ không thể nào đáp ứng "Làm vận động" với hắn, từ sau khi phải học thêm tiết tự học buổi tối, càng đáng sợ hơn là một tuần hắn chỉ còn thời gian hai buổi tối phúc lợi! Mấy hôm nay, ước chừng hắn đã có bốn ngày không được cùng lão sư... "Đường Kỳ Dung, ra đây một chút." "Có chuyện gì sao? Lý lão sư." Đường Kỳ Dung thực sự không thích lão sư vật lý, bởi vì hắn không chỉ một lần nhìn ra tên đàn ông già này vậy mà muốn mưu toan theo đuổi lão sư của hắn! "Mộc lão sư dạy năm hai bảo cậu đến giúp một chút, cậu mau đi ngay đi." Nữ thần của mình khó khăn lắm mới nhờ vả mình, sao có thể không làm tốt được chứ? "Dạ, thầy yên tâm, dù sao thì vị hôn phu của Mộc lão sư cũng là người một nhà với em mà." Không để ý tới sắc mặt cứng đờ của tên đàn ông già kia, Đường Kỳ Dung tâm tình sung sướng cáo biệt. Dựa theo địa điểm lão sư vừa nói cho hắn, Đường Kỳ Dung đi tới một nơi cực kỳ hẻo lánh và quỷ dị... Phòng thí nghiệm hóa học? "Cô ơi?" Phòng thí nghiệm hóa học ở trường học là một nơi vô cùng hẻo lánh, ban ngày rất ít khi có ai, ban đêm càng thêm không một bóng người, lão sư gọi hắn đến nơi này làm gì? "Ừ..." Mộc Khanh Khanh thấp giọng đáp lời, trong lòng yên lặng xin lỗi Đường Kỳ Dung... "Có phải cô nhớ em hay không?" Khóe miệng ngậm ý cười, mặt đầy vẻ chế nhạo, "Không nhịn được muốn hẹn hò với em?" "Ừ... Anh... Cởi quần đi." Vẫn nên dứt khoát đi thẳng vào vấn đề cho rồi. "A?" Có chút kinh ngạc, nhưng càng hưng phấn nhiều hơn, "Được được được! Quần lót thì sao?" "Cũng cởi..." Sau khi Đường Kỳ Dung lột sạch sẽ hạ thân của mình, nhìn Mộc Khanh Khanh quần áo hoàn chỉnh, có chút hoang mang, "Cô ơi, em không cởi sao?" "Ừ, Anh... loát cho em xem trước..." Tránh đi ánh mắt của Đường Kỳ Dung, trên lỗ tai cô cũng lặng yên nổi lên hồng nhạt. Hắn không nghe lầm đấy chứ... "Không cứng được sao?" Đây vẫn là lần đầu tiên cô chân chính thấy cực đại của hắn hoàn toàn mềm xuống, dáng vẻ phấn phấn nộn nộn không có tính công kích như vậy vẫn rất đáng yêu... "Ừm..." Vẻ mặt hắn ủy khuất, tiểu huynh đệ của hắn bao lâu nay đều có đãi ngộ tốt, bị nuông chiều hư hỏng sao có thể dễ dàng cứng lên như vậy, "Cô ơi, em sờ sờ đi, sờ sờ nó sẽ cứng ngay thôi." Vẻ mặt cô nghi ngờ, nhưng tiểu huynh đệ không có sức lực của hắn kia lại không có biện pháp khác, ngồi xổm xuống thử thăm dò, vươn ngón trỏ chạm chạm vào phần đầu phấn nộn kia, lát sau vậy mà lại thần kỳ phát hiện nó lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được bắt đầu đứng thẳng, dài ra, to lên... Trong lòng Đường Kỳ Dung cũng cảm thán nói, cảm giác như tiểu huynh đệ của mình quá biết tranh đua! Biết cái gì gọi là mỹ vị! "Ừ, tiếp theo anh loát đi, nó đã cứng rồi." Mộc Khanh Khanh đứng lên, lui về phía sau một khoảng cách an toàn, chuẩn bị chờ đợi màn biểu diễn của hắn. Không ngờ lại gặp được loại tình huống này, nhưng nhìn biểu cảm chân thật đáng tin của cô, hắn chỉ có thể bắt đầu lặp lại vận động ma sát. Dùng ngón tay thô cứng của mình loát, thật sự là một chút khoái cảm cũng không có, "Lão sư... Loát không ra được... Khó chịu..." Sau khi khai trai, có lần nào không thoải mái dễ chịu bắn ra đâu chứ, hiện tại bắt hắn cứng rắn ma sát, hắn thật sự rất khó chịu, trong lòng khó chịu, huynh đệ khó chịu, hắn cũng khó chịu... "Nhưng em muốn nhìn anh bắn ra..." Nhìn động tác tay của hắn thô lỗ loát côn th*t, trên mặt lại khó chịu thống khổ, cô cũng có chút xấu hổ áy náy, "Anh nhẹ một chút." "Cô ơi... Em giúp anh với..." Bộ dạng méo miệng kia thật đáng thương. "Giúp... giúp thế nào đây? Anh nhất định phải tự mình... động, em không giúp anh loát đâu." "Em cũng cởi quần áo đi." Thấy cô muốn cự tuyệt, lại vội vàng nói, "Anh chỉ nhìn thôi, nhìn như vậy nói không chừng có thể ra được..." "Chỉ cởi áo ngoài thôi được không?" Dù sao đây cũng là phòng học, lúc bảo hắn cởi sạch còn không khó chịu, đến lượt mình, nghĩ đến quả thực xấu hổ không thể chịu nổi. "Hu... Khó chịu quá... Anh cũng đã cởi hết rồi..." Ý tứ của hắn không cần nói cũng biết. Nhìn cô dần dần lõa thể hiện ra trước mặt hắn, ừ... Loát cũng có cảm giác rồi, "Cô ơi... Anh muốn sờ em, sờ một chút là có thể bắn..." "Anh... Không phải anh nói chỉ nhìn thôi sao!" "Tiểu huynh đệ của anh lâu lắm rồi không được phát tiết... thoải mái, cô à, em mà không cho anh sờ, anh bắn không ra..." Vẻ mặt hết sức hiển nhiên. "Anh... Anh!" Đánh không lại mặt dày vô sỉ của hắn, Mộc Khanh Khanh chỉ có thể không có cốt khí bán thịt cầu bắn. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu Vừa mới tới gần hắn, một bàn tay chợt bắt đầu hạnh kiểm xấu lướt trên da thịt trần trụi bóng loáng của cô, bàn tay mang theo nôn nóng mà dịu dàng âu yếm tấm lưng mẫn cảm của cô. Khi tay hắn vừa chạm phải da thịt cô, tư vị quen thuộc nào đó tức khắc trào ra, "Ưm..." Hai mảng mây hồng không tự chủ được bay lên phấn má của cô, khiến cô càng thêm vũ mị động lòng người. Bàn tay dừng trên lưng cô cũng không lâu lắm lại dần dần lướt xuống cái mông vểnh cao của cô, lặng yên không tiếng động từ sau lưng duỗi ngón tay thăm dò vào trong hoa môi ướt át, cảm giác được động tác muốn giãy giụa của cô, hắn đĩnh đĩnh eo, dùng côn th*t của hắn va chạm cọ xát da thịt cô, "Lão sư đừng nhúc nhích, nếu không anh loát không ra tinh dịch..." Lại một lần ngoan ngoãn không dám có động tác, cô chỉ có thể không cốt khí mặc cho ngón tay hắn tùy ý làm loạn giữa hai chân mình. "Ưm... Đừng chạm vào... Chỗ đó... Đừng..." Khi hắn chạm vào tiểu hạch bí ẩn kia, toàn bộ thân thể cô đều bắt đầu mềm mại dựa vào lòng ngực hắn, hai chân tê dại vô lực, ngay sau đó tiểu hạch lại bị giày xéo không chút lưu tình, tàn sát bừa bãi như vậy mang đến kích thích và khoái cảm mãnh liệt khiến cô căn bản không thể đứng vững được nữa. "Lão sư... Em muốn anh biểu diễn tự an ủi cho em xem sao?" Hắn dụ hoặc cô, hơi hơi đè thấp giọng nói. "Ưm... Muốn..." Cô có chút choáng váng, chỉ có thể tùy ý phụ họa theo lời hắn nói. "Nếu lão sư đã muốn như vậy, thì..." Hắn ôm thân thể đã trở nên mềm mại của cô lên bàn thí nghiệm bên cạnh, "Hai người chúng ta cùng bắn đi, lão sư cũng biểu diễn triều phun cho anh xem!" Độ cao của bàn thí nghiệm đối với tư thế của hai người hiện tại mà nói là vô cùng xảo diệu. Cô dùng đôi tay chống lên bàn thí nghiệm, chống đỡ thân thể của mình, động tác như vậy khiến hoa huy*t của cô hoàn toàn hiện ra trước mắt hắn; côn th*t sưng to giữa hai chân cũng có thể diễu võ dương oai hiện ra trước mắt và giữa hai chân cô. Tiểu hạch vừa mới bị đùa bỡn đã có chút sưng đỏ giấu giữa cánh hoa đang khép hờ, khe huyệt nhỏ yếu ớt phấn nộn ướt át, hắn nhịn không được đồng thời dùng ngón trỏ và ngón áp út đẩy cánh hoa đang ngượng ngùng ra, ngón giữa nương theo những chất lỏng trơn trượt ướt át thăm dò vào trong hoa huy*t mẫn cảm chật hẹp. Hắn tận tình đùa bỡn thân thể của cô, một cái tay khác cũng không quên an ủi côn th*t sưng to bất kham của mình, quy đầu côn th*t đã trở nên dữ tợn hung tàn vẫn luôn nhắm ngay tiểu huyệt đang đói khát của cô, tư thái hung ác kia tựa như một con sói đói đang nhìn chằm chằm con mồi. Ngón giữa thô dài bắt đầu tùy ý đâm thọc trong cơ thể cô, uốn lượn xoay tròn, mặc dù không có cùng chiều dài thô to và độ cứng rắn, nhưng ngón giữa linh hoạt của hắn vẫn có thể không ngừng hung hăng kích thích điểm nhạy cảm của cô, xẹt qua một khối thịt mềm hơi gồ lên trên nhục bích, hoa huy*t bị ngón tay hắn đùa bỡn tà ác, cảm giác ngượng ngùng trước đó cũng biến thành từng đợt khuây khoả, khiến cô không kiềm được thoải mái rên rỉ, càng thêm chảy ra lượng lớn dâm dịch thuận lợi cho hắn thọc vào rút ra. Nhân lúc cô không chú ý, hắn lại đưa ngón trỏ và ngón áp út cùng nhau chen vào tiểu huyệt của cô, ba ngón tay thô dài đáng sợ không chút thương tiếc mà đâm thọc; khi ba ngón tay của hắn tăng tốc độ đâm thọc trong thủy huyệt chật vật, ngón cái dừng lại ở bên ngoài cũng đột nhiên dùng sức nhấn lên tiểu hạch rồi nhanh chóng nghiền nát, từng đợt thở dốc vô tận mãnh liệt khiến cô khó có thể thừa nhận, cô hơi xốc mi mắt lên, lọt vào trong tầm mắt cũng chỉ có hung khí côn th*t nóng hổi của hắn... "Lão sư, chúng ta cùng nhau bắn..." Động tác của hai tay không ngừng, tốc độ lại bỗng chốc tăng thêm, khoái cảm chồng chất càng ngày càng cao, phía trước quy đầu của hắn cũng chảy ra chất lỏng trong suốt, toàn thân cô cũng không kiềm được bắt đầu co rút, hai người bọn họ thật sự cùng nhau bắn ra! Khi vui sướng trong cơ thể cô cưỡi mây gào thét mà đến, cô rên rỉ thét chói tai, nháy mắt trong hoa huy*t nóng cháy phun ra một lượng lớn chất lỏng, cảm giác như mất đi khống chế, nhưng khoái cảm lên đến đỉnh điểm khiến cô căn bản không có sức lực để xấu hổ, chỉ có thể nhìn chất lỏng óng ánh trong suốt kia từ trong hoa huy*t chật hẹp khẽ nhếch phun ra, chất lỏng trong suốt bắn ra lại lấy lộ tuyến đường cong cùng tinh dịch sền sệt mà hắn bắn ra chạm vào nhau, đa phần lượng lớn bạch trọc của hắn đều dính lên thân thể trần trụi của cô, thân thể trần trụi hoàn mỹ mê người bị tinh dịch lây dính hương vị chỉ duy nhất thuộc về hắn. Cao trào qua đi cô càng thêm mỹ diễm kinh người, phong tình tận xương, vũ mị loạn tâm, ngọc thể hoàn mỹ không tỳ vết bị tinh dịch của hắn bắn ra lây dính đến mức dâm loạn phóng đãng, mặt mày trầm luân khoái cảm triều phun như men say, tiếng rên rỉ thở dốc ngọt ngào, hai vú run rẩy mê người, vòng eo một tay có thể ôm hết, hương vị tình dục nồng đậm vô cùng. "Lão sư, anh đã vì em mà biểu diễn, đến lúc nên thu phí rồi." (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~