Eothur Phiêu Lưu Ký

Chương 31 : Phản công (1)

“Vụt… vụt “ Imrahil phóng lên vung kiếm thật mạnh tấn công Lofer, ông không cho hắn nói tiếp, vì ông có một linh cảm rất tồi tệ khi hắn nhắc đến tên con trai của ông. Còn Lofer thì đã chuẩn bị trước, cái thân hình khổng lồ của hắn lắc lư trái phải, rồi ngã lưng ra sau, tránh né được ba đòn liên hoàn của ông. Và ngay khi động tác ông vừa chậm lại, hắn liền vung mạnh một quả đấm thẳng vào chiếc mũ giáp. “ Bụp “ Sức mạnh của quả đấm lan truyền qua chiếc mũ bảo vệ. Imrahil cảm thấy hơi choáng váng, ông bật lùi nhanh về phía sau. Nhưng Lofer đâu để ông chạy nhanh như vậy được, hắn cũng tới sát, vung mạnh cây rìu chiến trên tay, liên tục giã đòn vào thanh trường kiếm khiến nó bắt đầu có vết rạn nứt, cánh tay phải nâng kiếm của ông cũng từ từ tê liệt và cứng ngắc. Lofer không muốn kết liễu ông ta sớm như vậy. Hắn ta đạp thẳng vào bụng của Imrahil, khiến ông văng ra khoảng hai mét, chiếc mũ giáp bị rớt ra ngoài, khuôn mặt ông nằm úp sát xuống nền đường. Chống thanh kiếm xuống đất, Imrahil cố gắng đứng dậy, khuôn mặt ông ngước lên, máu và cát bụi bám đầy trên đấy, chúng tạo nên một nét mặt của sự kiên trì, quyết tâm, và không chịu bỏ cuộc. Ánh mắt ông nhìn thẳng vào Lofer với ý chí chiến đấu cao cường, quyết tử với kẻ thù phía trước. Lofer như cảm thấy chút khó chịu với ánh mắt đó, hắn quyết định không cho ông toại nguyện, hắn vung cây rìu trên tay bằng hết sức lực của mình đang có. “ keng “ Chỉ với một nhát, cây rìu chiến đã khiến trường kiếm của Imrahil gãy làm đôi, phần chịu lực nhiều nhất thì hóa thành những mảnh thép sắc bén, vỡ vụn dưới mặt đất. Mất đi sự chống đỡ, Imrahil tiếp tục gục xuống mặt đất, nhưng ông vẫn không chịu bỏ cuộc. Lần này ông dùng hai bàn tay của mình chống xuống đất, cố gắng đứng dậy, bỗng nhiên một thứ gì đó đè nặng trên lưng ông, khiến ông phải ép mặt xuống sát sàn đường. Dùng bàn chân của mình, Lofer đạp lên lưng của Imrahil, đè mạnh ông ta xuống và hắn nói. “ Imrahil, đừng cố đứng dậy nữa, ta sẽ cho ngươi đoàn tụ với con trai ngươi nhanh thôi. “ “ Ngươi đã làm… gì nó? “ giọng nói thều thào của Imrahil có chút nghẹn ngào. “ Ta làm gì ư, được thôi. Ta sẽ nói cho ngươi biết, ta đã sắp đặt một cuộc quậy phá ở khu quán trọ, nhằm mục đích dụ con trai ngươi ra, phục kích lấy nó, và giờ có lẽ nó đang ở dưới chờ ngươi đấy… “ … Amrothos cùng người của mình đã không thể mở được con đường thoát chạy. Ban đầu họ đã có thể đẩy lùi kẻ thù được một khoảng cách rất tốt, nhưng từ từ, một số người cận vệ anh cũng gục ngã xuống, và họ ngày càng đang mất lợi thế. Số người giảm đồng nghĩa với cái việc tỉ lệ thua cuộc của họ ngày càng tăng, và anh có thể sẽ phải chết ở đây, trong một cái hẻm hốc vô danh nào đấy mà không ai biết. Cái chết, Amrothos không quan tâm đến điều đó, nhưng cái anh không chịu nổi là khi nhìn thấy những người bạn, người hầu trung thành nhất của mình ngã xuống. Anh đã cố gắng giết kẻ thù trước mặt, nhưng chúng vẫn quá đông, con đường thì lại không rộng lớn, cứ hết tên này rồi lại đến tên khác thay phiên nhau. “ Bụp “ Do có chút sự bất cẩn, Amrothos bị một tên dùng chiếc khiên gỗ đập thẳng vào sống mũi, cú đánh đó khiến anh choáng váng, và ngã xuống. Tên kia chụp lấy thời cơ vung cây rìu ngắn bổ vào đầu, lưỡi rìu và khuôn mặt anh chỉ còn cách khoảng 1 vài phân. “ Giết “ may mắn thay, người đồng đội phía sau anh đã kịp thời viện trợ, cậu ta cắm ngọn giáo đâm thẳng vào người tên đấy, rồi đẩy lùi cơ thể hắn về phía sau. Người đó chen chân vào thay chỗ anh đang đứng, chặn lại kẻ thù khác đang tới. Amrothos lấy tay bám vào bức tường, rồi đứng dậy. Anh lau hai vết máu đang chảy ra từ lỗ mũi, và nhặt lấy vũ khí, anh nhìn ra phía sau mình, người bạn của anh tại sao vẫn chưa xuất hiện chứ, đáng lẽ ra anh ta phải nên xử xong tên chột mắt và phụ giúp họ rồi. Cho đến khi nhìn thấy, anh đã không thể tin được vào mắt mình. Cách đó 10 mét, người bạn mà anh đã tin tưởng đang quỳ gối trước kẻ thù, trên người anh ta tràn đầy vết thương, còn một người cận vệ khác thì lại đang nằm dưới đất. Như cảm nhận được ánh mắt của Amrothos. Bernie nhìn lại, rồi nhấc môi cười, hắn đi ra phía sau chàng cận vệ đang quỳ gối, hắn kéo tóc để anh có thế ngước nhìn thấy bạn của mình lần cuối. Cầm trên tay cây rìu nhỏ, hắn khứa đứt cổ anh ta, kết thúc sinh mạng của chàng cận vệ trẻ. “ Không… “ Amrothos thét lên, anh lao đầu tới Bernie, vung mạnh vũ khí trên tay. Hắn nhẹ nhàng lùi một bước liền có thể né tránh nó, dùng hai cây rìu ngắn của mình, hắn móc vào lưỡi kiếm, rồi kéo nó xuống, đầu hắn đập thẳng vào khuôn mặt trẻ tuổi đó. Lại một lần nữa anh bị choáng váng, Bernie thả xuống một tay, đấm thẳng vào bắp cơ đang cầm vũ khí của anh. Khiến nó tê liệt, nhức nhối, bàn tay anh từ từ thả lỏng ra, hắn tiếp tục đấm thêm một quả móc vào quai hàm, nước bọt trộn lẫn máu từ trong miệng anh phun ra. … Eothur và mọi người chạy ngang qua một con hẻm, bỗng nhiên tai hắn nghe được âm thanh chém giết, tiếng “ Không “ của ai đó trong một cái ngõ cụt, hắn dừng bước lại và nói. “ Bọn họ đang ở bên kia, mau mau, hãy đưa người tới đó đi. “ Không chỉ hắn, mà mọi người đều nghe thấy được. Họ vội vàng chạy đi dưới sự dẫn lối của một người ăn xin. Eothur gọi Corbin lại. “ Corbin, tay anh khỏe chứ? “ “ Làm gì,… “ Vài giây sau, Corbin quỳ một chân gối xuống, hai tay anh nắm một chiếc khiên tròn bằng gỗ, anh lẩm bẩm. “ Anh có chắc mình làm được chứ Eothur. “ “ Đừng lo, cứ giữ vững đi, cơ thể tôi không nặng lắm đâu. “ Eothur hít sâu vào một hơi, hắn nhìn bức tường đá cao hơn hai mét. Đây sẽ là một cú nhảy thứ ba trong đêm nay, cơ thể hắn bắt đầu chuyển động, chạy nhanh hết sức có thể rồi đạp lên chiếc khiên của Corbin, khiến anh ta phải cắn chặt răng, gồng hết cơ bắp trên hai cánh tay chịu đựng sức nặng. Cơ thể hắn nhảy lên cao, hai bàn tay với tới, “ BỊCH “ cú nhảy lần này thành công rất tốt đẹp, hai tay hắn nắm được thành tường, rồi từ từ leo lên. Cái đầu cuối cùng có thể vượt qua, nhìn thấy những gì đang xảy ra ở bên kia. Các cận vệ đang bị dồn ép cách đó khoảng 10 mét, còn ở gần hắn, thì có hai người đang chiến đấu với nhau, dưới chân là hai cái xác của cận vệ. Một bên là người trẻ tuổi, một bên là tên chột mắt, cả hai đánh rất gay cấn, nhưng chàng trẻ tuổi kia có vẻ bị lép vế khá nhiều, anh ta liên tục bị ăn no đòn với cách đánh nhau kỳ lạ của đối phương, “ Keng “ từ từ, cuối cùng anh đã bị đánh bay vũ khí trên tay, nằm xuống đất. Thấy tình thế không ổn, Eothur di chuyển nhẹ nhàng, hai chân đạp lên thành tường, rồi làm một pha nhảy xuống, kéo tên chột mắt đang chuẩn bị kết liễu người trẻ tuổi lăn xuống đất. Amrothos với đôi mắt choáng váng, anh không kịp nhìn rõ thứ gì, chỉ thấy một bóng đen từ trên cao nhảy xuống kéo tên chột mặt khỏi người anh. Lại một lần nữa, anh thoát khỏi cái chết trong gang tấc nhờ có người cứu giúp. Khác với anh, Bernie thì tức điên lên, suýt nữa thì hắn đã giết chết Amrothos, vậy mà bây giờ lại bị một kẻ phá đám, vũ khí cũng tụt khỏi tay hắn. Nhìn kẻ phía trước bật dậy, hắn phóng người đến, tấn công bằng xương bằng thịt của mình, không thèm nhặt cây rìu chiến. Eothur vừa bật dậy, liền thấy tên chột mắt phóng tới, tính vung một quả đấm móc bằng tay phải, muốn đánh bằng tay không à. Được thôi, phải biết rằng kỹ năng chiến đấu tay không của hắn mặc dù chỉ Lv 3, nhưng lối đánh hắn rất độc lạ, nhiều kỹ thuật mới mẻ ở thế giới này, ngay cả Boler cũng bị ăn thiệt thòi mấy lần. Hai tay nắm đấm của Eothur để lên trước mặt, hắn ngụp người xuống. Nếu như ở kiếp trước, một Fan hâm mộ quyền anh nhìn thấy đòn thế này, anh ta sẽ thét lên, đây là kỹ năng Weaving, một trong kỹ thuật phòng thủ mà bất kỳ tay đấm chuyên nghiệp nào cũng phải biết đến. Hắn nhẹ nhàng lách được đòn đấm móc của tên chột mắt, và đã đến lúc hắn phải cho tên khốn đó biết, Boxing là thế nào. Một quả móc ngược bằng tay trái được tung ra, đấm mạnh vào phần xương sườn của đối thủ. Với sức mạnh 1,5 người Rohan bình thường, khuôn mặt tên chột mắt phải méo mó, thậm chí là xương sườn bị rạn nứt. Eothur chưa dừng lại, hắn sử dụng đòn liên hoàn tiếp theo, một quả Uppercut, móc ngược bằng tay phải vào phía dưới cắm của kẻ thù, rồi lại tạt thêm một đòn móc ngang Hook vào huyệt thái dương. Trong chớp mắt, Eothur đã tung được ba đòn liên hoàn, hắn cho tên chột mắt bất tỉnh ngay lập tức, ngã “ Bịch “ xuống mặt đất, cơ thể bất động như một cái xác chết. Này thì dùng tay không, phải biết rằng ở kiếp trước, hắn là một Fan hâm mộ cuồng nhiệt của Miky Tyson. Vừa quay đầu lại, Eothur liền thấy một cái bóng lướt qua người mình, chàng trai trẻ tuổi được hắn cứu đã đứng dậy. Cậu ta cầm thanh kiếm của mình, đứng trước cơ thể bất động của tên chột mắt, đâm mũi kiếm thật mạnh xuống cổ tên đó. “ Phập “ Cơ thể tên kia có chút co giật, rồi từ từ bất động trở lại. Tên đó đã chết, một cái chết thật tội nghiệp, chết trong lúc bất tỉnh, cái chết rất nhục nhã của một tên chiến binh hải tặc. “ Tiến công, cứu trợ Amrothos “ Viện trợ khi này cũng vừa tới, họ đánh thẳng vào phía sau lưng lũ hải tặc, một đòn tấn công bất ngờ gây ra sát thương rất lớn. Chỉ trong chốc lát, hơn một nửa tên trong số chúng đã chết. Eothur rút Bloodblade bên hông ra, tiến thẳng tới giúp các cận vệ giết chết những tên còn phản kháng. Còn Amrothos thì bất động, anh đứng yên nhìn cái xác chết của tên chột mắt, trong lòng anh vẫn còn sự tức giận, anh dùng thanh kiếm của mình liên tục chặt vào cái đầu như một đầu bếp băm miếng thịt bằng dao. Sau một lát, cơn giận dữ cũng hạ xuống, anh từ từ tiến gần cái xác của người bạn thân mình, quỳ gối trước đó. Anh ta là một chiến binh trẻ tuổi, một người bạn, người anh không cùng huyết thống, anh ta đã đi theo anh từ hồi nhỏ, họ là một cặp có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, mà nay, anh ta đã ra đi trước mặt anh. “ Anh ta là bạn cậu à “ Một giọng nói trầm, nhẹ nhàng vang lên phía sau Amrothos. “ Phải, một người bạn rất thân. “ Eothur quỳ một gối xuống, hắn và mọi người đã xử lý xong những tên còn sống sót trong khi Amrothos chặt thịt. Thật sự mà nói, bây giờ hắn mới biết người mình cứu là con trai của Imrahil, hơi khá bất ngờ, và khi hắn nhìn thấy anh ta quỳ trước một cái xác của cận vệ, hắn biết trong lòng anh như thế nào, cái cảm giác mất mát ấy. “ Anh ta hẳn là một chiến binh mạnh mẽ, linh hồn anh sẽ về với tổ tiên các anh thôi. “ “ Phải. “ “ Amrothos!, cậu muốn trả thù cho anh ta chứ. “ Hắn nhìn thẳng vào anh, một vài giây sau, anh ta mới gật đầu một cách chậm chạp. “ Vậy hãy đứng dậy đi, mọi người đang chờ đợi cậu, tiếp tục chiến đấu hay ngồi đó khóc thương như một con đàn bà. “ Amrothos quay đầu lại nhìn, anh thấy được những ánh mắt của những chiến binh Dol Amroth. Ngay bây giờ, họ cũng đã quá mệt mỏi, họ cũng như anh, mất mát những người chiến hữu của mình, nhưng họ vẫn đứng thẳng, chờ đợi một người dẫn lối họ tiếp tục một cuộc chiến chưa đến hồi kết. Anh nhìn lại, thấy chàng trai tóc đen đưa tay ra với anh, ánh mắt nghiêm nghị, tràn đầy ý chí kiên định như cha của anh. “ Tiếp tục hay ngồi đó. “ Eothur nhắc lại một lần nữa. Amrothos nắm chặt lấy tay hắn, anh trả lời “ Tiếp tục. “ “ Amrothos, Amrothos, Amrothos,… “ Một số người kêu lấy tên anh, như đang trợ giúp anh có một niềm tin trở lại, và dần dần, mọi người hô hào tên anh. Ngay cả những cận vệ do anh dẫn họ vào cái chết cũng giơ nắm đấm lên trời, thét vang cái tên “ Amrothos! “. Amrothos nhìn lại chàng trai tóc đen, anh chưa biết tên của cậu ta. “ Cậu là ai? “ “ Eothur xứ Rohan. “