Em Yêu Anh, Thần Chết!

Chương 42 : Tôi xin lỗi!

Hắn khiến cô không rét mà run. Hắn đang tức giận, cô đã làm gì sao? Tại sao hắn lại nói vậy!? “Anh nói gì vậy?” Hắn nhếch mép khinh bỉ, đôi tay giữ chặt lấy bả vai cô:“Tốt nhất cô nên quên thằng đó đi, chỉ làm tổn thất hai bên, hiểu không“. Âm giọng đã hạ xuống nhưng cơn giận thì càng lên cao. Nguyên cả hôm nay cô đều nhớ tới tên đàn ông đó, khiến cả lòng hắn như bị thiêu đốt, đau đớn vô cùng, giờ cũng vậy vẫn nhớ tới không buông. Vì vậy, hắn muốn độc chiếm cô, cô sẽ chỉ nghĩ về mình hắn, không một ai có thể bước vào trái tim cô ngoại trừ hắn. Và thật chất cô vốn dĩ là của hắn từ lâu rồi. Tên đàn ông đó! Hắn sẽ không để yên! Hắn giữ chặt gáy của cô, đặt lên môi cô nụ hôn mãnh liệt. Hắn cắn xé môi một cách cuồng dã, như đang trừng phạt cũng như muốn nuốt trọn. Cô vùng vẫy khó chịu, cô không thích không thích nụ hôn này, không ấm áp dịu dàng, chỉ toàn nỗi căm phẫn phát tiết lên đôi môi cô. Muốn đẩy hắn ra nhưng ông trời vốn ưu ái cho đàn ông sức mạnh vượt trội hơn phụ nữ nên cô chẳng thể nào thoát khỏi cái ôm cùng nụ hôn trừng phạt đó. Giờ không thể phản kháng chỉ có thể phòng ngự, cô mím chặt đôi môi, để hắn không thể nào xâm nhập sâu vào bên trong. Nhưng hắn không cho phép cô phòng bị né tránh, càng điên cuồng mà tách đôi môi đó ra, biết bao nhiêu mật ngọt bên trong đang đợi hắn thưởng thức. Đôi tay hắn không an phận bắt đầu chui rúc vào lớp áo của cô, khẽ vuốt ve thân thể với làn da mịn màng không. Chắc hẳn rằng cô phải cảm ơn hắn khi biết chỉ có hắn mới mang lại làn da trần tục mê người này, không thì cơ thể này toàn sẹo chằn chịt vì bị người ta hành hạ. Vì thế cơ thể này là của hắn! Thuộc quyền của hắn! Hắn muốn làm gì thì làm, cô chỉ nghe và làm theo không thể phản kháng. Phát hiện đôi tay lạnh lẽo mò mẫn thân thể mình. Cô hoảng sợ mở miệng định xin hắn tha cho mình nhưng vừa hé đôi môi nhỏ nhắn ra, đầu lưỡi ẩm ướt đã trơn tuột vào trong khuôn miệng cô, quậy phá khắp ngõ ngách. Cô trốn tránh - lại khiến hắn muốn rượt theo, cô không muốn - hắn lại càng muốn cô biết chừng nào. Nhiệt độ cơ thể của cô cứ nóng lên, khiến đầu óc cô bắt đầu mất đi lí trí, cơ thể mềm nhũn, không làm được gì. Mật ngọt trong khoang miêng cô khiến hắn thèm mà hút hết, đôi bàn tay mò lên cởi chiếc áo bao trọn lấy bộ ngực đẩy đà kia. Thân nhiệt của hai người khác nhau, bên nóng ran, bên lạnh lẽo lại càng kích thích lẫn nhau, muốn nhau đến kì lạ. Đôi tay mò lên định tóm vào cặp gò bông đó. Nhưng tiếng thút thít vang lên, khiến trái tim hắn như bóp nghẹn đau đớn. Hắn dừng lại mọi hành động của mình, rời đôi môi bị hôn đến sưng đỏ nhìn cô. Cô khóc - cô rất sợ rất sợ hành động cuồng dã của hắn. Đã nhiều lần khi còn nhỏ cô bị những gả háo sắc nịnh nọt dụ dổ làm chuyện đó với mình cô cứ tưởng mình sẽ mất đi sự trong sáng, mất đi hết tất cả những gì còn sót lại để có thể được người ta tôn trọng,. Nhưng không hiểu sao những người đó lại bị chết một cách lạ lùng, họ gục xuống chết, cái chết như Phong - không tiếng tim đập, không vết thương! Cô rất sợ bị cưỡng bức, cô cũng rất sợ hắn sẽ như vậy Một chút vui, một chút lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt hắn, hắn sẽ không nhận ra được đó là mình, có lẽ nào cô sợ hắn?!!! “Tôi xin lỗi!” ---- Hết