Em yêu anh, đồ đáng ghét!
Chương 12
Dành tặng Yuukio_chan.
Buổi tối.
– Được, tôi hiểu rồi! Mọi chuyện tôi sẽ giải quyết! – Cậu ngồi dưới phòng khách nghe điện thoại, sát khí tỏa ra dữ dội.
– Chuyện gì thế? – Phương đang loay hoay trong bếp, ngó ra hỏi.
– Đã tìm ra kẻ hại Trang! – Giọng cậu sặc mùi thuốc súng. – Là nhỏ Thi.
Nghe cậu nói, nó đang ngồi bấm cái gì đó trên máy tính bỗng nhếch môi cười. Phen này có phim hay xem rồi.
– Thế cậu định thế nào? – Nhỏ ngồi cạnh hỏi.
– Mai tớ sẽ xử cô ta! Động vào cậu là cô ta không yên đâu. – Cậu tức giận nói.
– Thôi, mọi chuyện mai tính. Ăn bánh đi! – Phương mang bánh ra mời.
– Ủa, mà Hoàng và Trúc Anh đâu? – Nhỏ hỏi nó.
– Kêu là đi chuẩn bị cho sinh nhật nhóc Hoàng! – Nó cầm lấy miếng bánh.
– Khi nào vậy? – Phương tò mò.
– 3 ngày nữa! – Hắn trả lời. – Mọi người có thấy tên Phong đâu không?
– Không biết nữa! – Cậu lắc đầu.
Trong lúc này, ở bar D.M.
Phong đang ngồi uống rượu một mình. Lúc biết anh mình chính là mối tình đầu của Phương, cậu như người mất hồn vậy. Không biết từ khi nào, trong lòng cậu đã có hình bóng của Phương.
– Anh, uống với em nha! – Một con ả từ đâu tới ngồi cạnh Phong.
– Biến đi! – Phong liếc xéo cô ả.
Thấy Phong vậy, cô ả cũng không dám ở lại. Phong cứ ngồi uống rượu cho tới khuya.
Ở nhà.
– Sao tên này giờ chưa về chứ? – Phương lo lắng đi qua đi lại.
– Cạch! – Cửa phòng mở, Phong loạng choạng bước vào. Cũng may có tụi đàn em đưa về tới nhà. Phương vội đỡ cậu lên giường và chăm sóc cho cậu.
– Phương, tớ yêu cậu rất nhiều! Cậu có hiểu không? – Phong nói rồi chìm vào giấc ngủ. Phương lắc đầu, cứ nghĩ chắc do Phong say nên mới nói vậy.
Sáng hôm sau.
Phong ôm đầu ngồi dậy. Cũng do hôm qua uống nhiều quá nên hôn nay đầu cậu nặng trịch.
– A, cậu tỉnh rồi hả? – Phương từ ngoài vào, mang cho cậu cốc sữa. – Uống đi!
– Cảm ơn Phương! – Phong cầm lấy li sữa.
– Sao hôm qua lại đi uống nhiều thế? Có biết là tôi lo lắm không? – Phương đánh mạnh vào ngực Phong.
– Cậu lo cho tôi hả? – Phong hỏi. – Vậy mà tôi nghĩ trong lòng cậu chỉ có anh hai tôi thôi chứ? – Giọng cậu trầm lại.
– Phong, tôi … – Phương ấp úng. – Đó chỉ là trước đây thôi. Bây giờ, người tôi quan tâm là …
– Là ai thế? Là ai? – Phong hỏi dồn.
– Cậu. – Phương lí nhí.
– Cậu nói gì cơ? Tôi không nghe! – Phong vờ ngoáy ngoáy tai.
– Không nghe thì thôi, không nói lại! – Phương giận dỗi đứng lên.
– Tôi yêu cậu! – Phong bất ngờ kéo cô lại và ôm vào lòng. Phương ngớ người trước câu nói đó. Vậy ra đêm qua, lời nói đó của Phong là thật lòng.
– Tôi cũng vậy! – Phương nở nụ cười hạnh phúc.
P/S: Thế là đã xong chương 12 rồi. Mọi người có đóng góp hay ý kiến gì cứ nói nha để Trân sửa chữa!
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
59 chương
34 chương
29 chương
34 chương
24 chương
42 chương
41 chương
8 chương