Daeyang nhìn ba,trong lòng nó có một suy nghĩ rất lớn, Daeyang tiến lại gần ba hỏi:" ba, có phải có Daeyang khiến cho sự nghiệp của ba không còn, khiến cho cuộc đời của ba khó khăn không?" Kyungsoo nhìn Daeyang một cậu bé còn quá nhỏ tuổi để hiểu sự có mặt của mình quan trọng đến mức nào. Có lẽ Daeyang đã nghĩ rất nhiều về sự tồn tại của nó. Mọi người đều rất ngạc nhiên khi Daeyang lại hỏi vậy, cũng hiểu được phần nào sự thiếu thốn tình cảm, nỗi lo sợ của Daeyang khi một thời gian quá dài không được ba chăm sóc. Kyungsoo ôm Daeyang vào lòng,mỉm cười với Daeyang, nhẹ nhàng hôn lên trán Daeyang:" Daeyang này, con nghĩ xem, nếu sự có mặt của Daeyang khiến ba khó khăn thì ba có nhận Daeyang không, có phải lúc đó ba sẽ bỏ rơi Daeyang không nhận Daeyang nữa không?" Daeyang:" có lẽ ba sẽ bỏ con lại không nhận con nữa" Kyungsoo:" ba từ lúc biết đến sự tồn tại của Daeyang có lúc nào ba nói ba bỏ rơi con chưa, có lúc nào ba nói ba không muốn nhận Daeyang chưa?" Daeyang lắc đầu mạnh:" chưa ạ" Kyungsoo:" Daeyang của ba này, cuộc đời của ba không bao giờ khó khăn khi có Daeyang cả, sự nghiệp của ba đối với ba đã từng là tất cả, nhưng khi Daeyang xuất hiện đối với ba bây giờ Daeyang của ba là quan trọng nhất. Ba không bao giờ hối hận vì đã sinh ra Daeyang, ba cũng không bao giờ bỏ rơi con, không bao giờ không nhận con dù sự nghiệp sắp tới của ba có như nào, ba cũng sẽ đón nhận con, yêu con thương con băng tất cả" Daeyang nhìn ánh mắt của ba chân thành yêu thương nhìn Daeyang, nó hiểu ba thương yêu nó như nào:" Daeyang biết ba thương Daeyang rồi, Daeyang sẽ không hỏi vậy nữa đâu, con sẽ cố gắng học tập để trở thành một người như ba" Kyungsoo mỉm cười xoa đầu nó:" được rồi, Daeyang ngoan rất hiểu chuyện, bây giờ con còn bé phải học thật giỏi, nghe lời ba mẹ vậy là ba vui rồi biết chưa" Daeyang:" vâng ạ" Sooyoung nhìn hai ba con đi tới:" được rồi, hai ba con khiến mọi người ứa nước mắt kìa" Xiumin:" Daeyang giỏi quá rất ngoan nữa, rất nghe lời nữa" Chanyeol khuấy động không khí:" Daeyang của chú, mai sau chú sinh em gái con có đồng ý làm con chú không?" Daeyang lắc đầu:" không đâu chú toàn bắt nạt mẹ con" Mọi người đều cười ầm vì Chanyeol bị từ chối thẳng thừng. Sooyoung nhìn Kyungsoo vui vẻ bên thằng bé lòng ấm áp lạ thường. Đúng Kyungsoo rất yêu thương thằng bé, có lẽ đối với anh Daeyang rất quan trọng. Cô cũng sẽ không nghĩ nhiều thêm nữa, sẽ không lo về sự nghiệp của anh nữa. Sẽ chăm sóc tốt cho ba ba con sống thật hạnh phúc. Kyungsoo đưa hai mẹ con Sooyoung trở về, ra tới cầu thang máy liền nghe thấy tiếng gọi. " Kyungsoo" Anh quay lại thấy anh Ryewook cúi đầu chào anh cười lớn:" em chào anh" Ryewook đến gần nhìn thấy Sooyoung và cậu nhóc:" Sooyoung sao? Lâu rồi không gặp em" Sooyoung cúi chào lễ phép:" em chào anh Ryewook, lâu rồi không gặp anh ạ" Daeyang cũng lễ phép cúi chào:" con chào bác ạ" Ryewook mỉm cười nhìn thằng bé giống Kyungsoo như hai giọt nước,nhìn khó hiểu. Kyungsoo thấy anh nhing Daeyang liền nói:" con trai em Daeyang ạ" Daeyang cúi đầu lần nữa:" con là Do Dae Yang ạ" Ryewook cười lớn:" giống Kyungsoo quá đi" Kyungsoo mỉm cười:" dạ giống em lắm đúng không ạ" Ryewook:" giỏ nhà ai quai nhà nấy quả không sai" Sooyoung:" anh hôm nay có rảnh không ạ?" Ryewook:" ừm có việc gì sao?" Kyungsoo:" Sooyoung nói vẫn còn nhớ mời anh bữa cơm không biết anh có rảnh tới nhà em không ạ?" Ryewook:" hai đứa sắp kết hôn à?" Kyungsoo:" vâng ạ" Ryewook:" chiều nay làm việc xong anh qua nhà hai đứa, Sooyoung hứa rồi đó nha" Sooyoung:" vâng ạ,chiều hẹn anh tới nhà. Em sẽ đãi anh món ngon" Ryewook:" được rồi, cảm ơn hai đứa nhá" Kyungsoo:" vậy bọn em xin phép anh nhé, hẹn tối gặp lại" Ryewook:" ừm cả nhà đi đi" Daeyang lễ phép:" con chào bác ạ" Ryewook:" đáng yêu quá đi" Daeyang vừa đi vừa vẫy tay chào bác Ryewook,Kyungsoo nói với Daeyang:" bác ấy là bạn thân của ba đó, rất thân thiết. Ba cũng học được rất nhiều điều từ bác ấy đó" Daeyang:" vậy mai sau con có được học bác ấy không?" Kyungsoo:" khi con lớn lên sẽ học nhiều người hơn, tích lũy kinh nghiệm cho bản thân mình. Ba sẽ giúp con từ bây giờ, ba tin những thứ con học được sẽ rất nhiều luôn đó" Daeyang:" dạ vâng ạ." Sooyoung mỉm cười:" Daeyang nhà ta chắc được cả công ty chỉ bảo quá" Kyungsoo:" hôm nào ba mang con tới gặp mấy bác bạn thân của ba. Các bác toàn người làm việc lâu năm trong ngành giải trí sẽ giúp cho con nhiều đó" Sooyoung:" anh Kyungsoo Daeyang còn nhỏ mà đã làm sao hiểu hết được" Kyungsoo:" dần dần hiểu, với lại Daeyang muốn ba có thể đưa con đi casting phim nữa." Daeyang:" vậy được không ạ? " Kyungsoo:" đương nhiên rồi ba sẽ đưa Daeyang đi,con muốn không" Daeyang:" có ạ,con muốn ạ" Sooyoung mỉm cười:" anh có hay liên lạc với Kim Soo Hyun không? Kyungsoo:" anh với em ấy hợp tác với nhau nhiều, làm việc với nhau nhiều. Nhưng thi thoảng gặp lại mới nói chuyện thôi" Sooyoung:" ngày xưa anh đóng phim cùng cô ấy nên em mới quyết định hợp tác với Chanyeol đó" Kyungsoo:" chuyện này là sao?" " Ngày đó xem phim của anh xong em nhìn anh đứng sánh vai cùng Soo Hyun em cảm thấy em không chỉ cố gắng đến gần anh là đủ, vì vậy chị Yisang đã liên hệ với Chanyeol hyung để em với hyung ấy làm việc với nhau. Lúc đó mới thân thiết với các hyung" Kyungsoo cười lớn:" dùng mánh sao?" Sooyoung:" đâu có cũng là có duyên mới thân thiết thôi đúng không?" Kyungsoo mỉm cười:" đúng là có duyên đó, nếu không có Chanyeol chúng ta bây giờ chắc chẳng liên quan gì đến nhau" Daeyang:" ba mẹ chúng ta đi siêu thị mua đồ không ạ?" Sooyoung:" có chứ hôm nay mời bác Ryewook mà,chúng ta đi thôi" Gia đình Kyungsoo cùng nhau đi siêu thị chuẩn bị những món ngon mời khách.