Sooyoung vẫn mỉm cười không nói, kyungsoo biết cô ngại nên không chêu thêm nữa:" ba mẹ bọn con tính sẽ mua nhà mới, tiện đi lại công việc, căn nhà nhỏ của con thì sẽ chặt lắm còn chỗ Sooyoung thì hơi xa" Ba Do:" ý con thế nào Sooyoung?" " Con cũng nghĩ nên mua nhà mới ạ, nếu được con sẽ gọi chị quản lý tìm cho một căn. Các đôi khác thường sẽ ở trung cư, nhưng con không muốn ở trung cư ạ" Ba Do:" hai đứa có đủ tiền mua nhà mới không? Nhà mới sẽ rất mắc hơn trung cư đó" Sooyoung:" về tài chính bọn con chưa bao giờ nói chuyện với nhau, nhưng bọn con sẽ bàn bạc ạ" Ba Do:" vậy thiếu thì ba mẹ sẽ giúp được không?" Sooyoung:" dạ thôi ba mẹ để phần đó cho anh chị,nếu anh chị muốn ở riêng ba mẹ giúp anh chị còn bọn con không sao đâu ạ. Con nghĩ sẽ đủ tiền thôi" Kyungsoo:" em còn chưa cầm ví anh bao giờ đã kêu đủ tiền sao" Sooyoung quay ra nhìn anh chất vấn:" anh kyungsoo" Kyungsoo biết ý cô liền nói:" ba mẹ giữ lấy đi coi như bọn con biếu ba mẹ. Bọn con sẽ lựa căn vừa túi để mua ạ" Mẹ Do:" đây là ba mẹ cho các con quà cưới" Sooyoung:" bác ơi, bác nhớ lần trước bọn con đóng phim không, lần này bác may cho con bộ hanbok mới nhé. Con chỉ cần vậy thôi ạ" Kyungsoo:" đúng đó mẹ, dù sao bọn con cũng cần đồ mới thế là được rồi" Anh Seungsoo:" bọn anh sẽ sống chung với ba mẹ, các em cứ cầm lấy mua nhà đi" Kyungsoo:" vậy coi như quà cưới của ba mẹ tặng anh chị đi" Sooyoung:" đúng đó ạ, chuyện nhà cửa bọn em có thể lo được mà" Kyungsoo:" em hoạt động mười năm rồi cũng có tiền mua nhà mà" Sooyoung mỉm cười,mọi người cuối cùng cũng chiều theo ý cô. Ba Do:" hai đứa lo được thật không?" Sooyoung:" con đảm bảo ạ" Ba Do:" vậy sắp tới chúng ta mời cả bên gia đình con tới dự lễ cưới của Seungsoo con thấy sao? " Sooyoung:" dạ con sẽ chuyển lời tới ba mẹ con ạ" Mẹ Do:" mẹ hỏi Sooyoung này, ba mẹ con làm gì bên đó,ba mẹ cần phải biết đúng không?" Sooyoung mỉm cười:" ba mẹ con bây giờ ở nhà hưởng tuổi già thôi ạ, nhà con kinh doanh thôi, ba con để anh hai con tự kinh doanh để trưởng thành" Ba Do:" ừm công ty ở Việt Nam hay ở Hàn Quốc?" Sooyoung:" trụ sở chính ở Hàn quốc ạ, ba con là người Hàn,mẹ con người Việt" Ba Do:" nhà con kinh doanh về mặt hàng gì?" " Dạ mỹ phẩm ạ?" Kyungsoo nghĩ đến chủ tịch trẻ của tập đoàn AmorePacific liền hỏi:" nhà em liên kết với công ty AmorePacific sao?" Sooyoung mỉm cười, Daeyang:" đó là công ty của ông ngoại con, bác hai bây giờ đang quản lý công ty ạ" Cả gia đình Kyungsoo nhìn nhau, kyungsoo đã hiểu ra vụ Scandal lần trước:" vậy là anh hai em sao?" Sooyoung:" vâng ạ là anh hai em" Kyungsoo hơi choáng váng với gia cảnh của cô:" vậy chủ tịch Lee Man Soo?" Sooyoung:" là chú của em" Kyungsoo:" ừm, ông ấy rất cưng em" "Dạ như con gái thôi ạ" Kyungsoo:" vậy ra anh chẳng biết gì về Sooyoung cả" " Những thứ này là tuyệt mật, cũng như anh là ẩn số của vũ trụ ấy. Chúng ta muốn gia đình không bị lôi vào chuyện này chuyện kia thì giữ kín vẫn hơn đúng không? Chỉ là bảo vệ gia đình mình thôi mà" Kyungsoo gật đầu đồng ý" đúng đó nên ba mẹ anh,và ah Seungsoo nữa anh không muốn ai làm phiền họ" " Sắp tới em nghĩ nên thuê thêm người bảo vệ đám cưới của anh SeungSoo, anh nhớ lần đám cưới của anh trai Beakhyun hyung chứ?" Kyungsoo:" đúng đó ba mẹ, lần trước fan và saesangfan làm đảo lộn cả đám cưới của anh trai Beakhyun hyung. Có lẽ chúng ta nên thuê thêm bảo vệ" Ba Do:" ừm chuyện này nên làm, để ba liên hệ" Kyungsoo:" Daeyang ba đánh răng cho con nhé, rồi chúng ta đi ngủ" Daeyang:" ba ơi, hôm nay ông bà muốn ngủ cùng con, ông bà nói ngày mai ba đi thì qua ngủ với mẹ cho mẹ đỡ buồn" Kyungsoo:" vậy con có muốn ngủ cùng ông bà không?" Daeyang:" dạ con muốn ạ" Kyungsoo:" được rồi vậy con qua ngủ với ông bà nhé, ngày mai về ngủ với mẹ là được" Daeyang:" dạ vâng ạ,chúc ba ngủ ngon" Kyungsoo:" Daeyang cũng ngủ ngoan nha" Kyungsoo đẩy cửa phòng bước vào, sooyoung đang nằm trên giường có lẽ hôm nay cô ấy mệt rồi:" Sooyoung em ngủ rồi sao?" Sooyoung mỉm cười:" dạ không ạ, em nằm vậy thôi. Daeyang đâu anh?" " Daeyang muốn ngủ cùng ông bà, mai thằng bé sẽ về ngủ với em" Sooyoung:" anh nằm lên đi, hôm nay mệt rồi phải không?" Kyungsoo bò lên giường nằm cạnh cô, anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng:" Không mệt đâu, anh sẽ thường xuyên về thăm ba mẹ con. Em ở với ba mẹ được không?" Sooyoung:" được mà anh, anh yên tâm làm việc nhé" Kyungsoo nắm tay cô,liền nhìn thấy một vết sẹo trên cổ tay cô:" em làm sao vậy? " Sooyoung mỉm cười:" không sao đâu anh" Kyungsoo:" em đã làm gì vậy Sooyoung, nói anh nghe. Mọi khi em đeo đồng hồ anh không thấy" Sooyoung:" không sao đâu mà, chuyện cũ rồi mà" Kyungsoo nhẹ nhàng:" Sooyoung, em đừng giấu anh gì cả, em nói anh nghe đi" Sooyoung lặng im một hồi suy nghĩ sắp xếp câu từ để tránh làm anh tổn thương:" anh biết rồi đó, ba mẹ em làm gì, gia đình em ra sao, lúc đó em chẳng còn sự lựa chọn nào khác" Kyungsoo im lặng, anh chẳng còn biết nói gì nữa, mọi thứ trong quá khứ khiến anh cảm thấy tồi tệ, anh lặng nhìn gương mặt của cô. Lúc nào cô cũng nói không sao nhưng thực sự cô đã chịu đựng quá nhiều rồi. Một người con gái mong mảnh đến thế vậy mà mạnh mẽ vượt qua tất cả để nuôi con:" Sooyoung, bây giờ ba mẹ em nghĩ sao, liệu có đồng ý một người như anh không?" Sooyoung:" ba để em trở lại Hàn quốc là ba đã muốn em tự quyết định rồi. Với em mà nói anh là tất cả em chẳng cần biết ai phản đối hay không chỉ cần không ảnh hưởng đến anh em đều có thể làm được"