Em vượt đại dương để yêu anh " d.o"
Chương 76
Kyungsoo ra ngoài,anh cầm điện thoại gọi về cho ba Do
" Alo ba đây"
Kyungsoo:" Ba,ba mẹ có thể thu xếp lên Seoul một chuyến không ạ?"
Ba Do:" có chuyện gi gấp sao?"
Kyungsoo:" con muốn kết hôn với Sooyoung?"
Ba Do vui mừng nhưng cũng thấy lo lắng:" hai đứa suy nghĩ kĩ chưa, có vội quá không?"
Kyungsoo:" ba, không vội mà quá muộn rồi. Là con trai của con và cô ấy, con đã bỏ rơi cô ấy vào lúc cô ấy mang thai,con cũng không biết điều này. Nhưng hôm nay thằng bé bị tai nạn nên con mới biết"
Ba Do như choáng váng nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần hỏi:" thằng bé có sao không?"
Kyungsoo:" bị thương ở đầu và gãy tay nhưng rất may ở đầu không sao rồi"
Ba Do thở ra cái mạnh :" Ba mẹ sẽ lên ngay. Chăm sóc thằng bé cho tốt"
Kyungsoo:" ba mẹ đi đường cẩn thận"
Ba Do :" ừm nghe lời ba dặn, chăm sóc thằng bé cẩn thận"
Ba Do cúp máy, nói lại chuyện với mẹ Do,mẹ Do choáng váng không kém, lòng bà như đau nhói:" Sooyoung tội nghiệp của mẹ, sao con lại làm vậy chứ"
Ba Do chấn an :" bà đừng nghĩ nhiều, Sooyoung vì muốn tốt cho Kyungsoo nhà mình thôi. Nếu ngày đấy con bé công khai có thai và quan hệ hai đứa, bà nghĩ xem bộ phim thành công của thằng bé liệu có được thành công không, có mang lại cho nó tương lai mới không? Sooyoung chắc chắn đã hi sinh rất nhiều cho Kyungsoo, bây giờ hãy thương yêu con bé như con ruột của mình"
Mẹ Do:" ngày con bé bỏ đi,tôi đã trách nhầm con bé rồi. Nhìn kyungsoo đau khổ, tôi đã trách con bé rất nhiều"
Ba Do:" không sao rồi, là chúng ta không biết thôi, bây giờ biết rồi, đừng khiến con bé thiệt thòi thêm nữa. Chúng ta bây giờ con lên chức ông bà nữa, chăm sóc tốt cho cả thằng bé là được"
Mẹ Do:" vâng,tôi sẽ chăm sóc tốt cho hai mẹ con nó. Thật may mắn thằng bé không sao cả"
Các hyung Exo đến thăm Daeyang, mọi người nhìn Daeyang mà lòng đau đớn.
Xiumin:" Daeyang của chú, con đau không? Lần sau không chạy nhảy nhé biết chưa?"
Daeyang gật đầu:" con cảm ơn các chú ạ"
Kai :" Daeyang con muốn học nhảy đúng không? Chú sẽ dạy con học nhảy nhưng mà con phải hứa với chú không được chạy nữa, đi đứng đoàng hoàng. Rồi chú sẽ dạy con nhảy dạy con cả bale nữa chịu không?"
Sehun,lay nghe vậy:" đúng các chú sẽ dạy con nhảy thật giỏi"
Daeyang hài lòng:" con hứa ạ, các chú nhảy rất đẹp, được các chú dạy con rất thích ạ"
Các ông chú trào dâng mãnh liệt cảm giác muốn nhận đệ tử. Ai cùng đòi dạy Daeyang cái này cái kia. Kyungsoo quay lại phòng thấy mọi người cùng cười đùa đi tới nói:" vậy ba dạy con cái gì đây?"
Daeyang mỉm cười:" con chỉ cần ba thôi là đủ"
Kyungsoo vui sướng:" được rồi con theo các chú học tốt ba sẽ luôn bên cạnh kiểm tra con được không?"
Daeyang:" vâng ạ, con sẽ học tốt để ba tự hào về con"
Kyungsoo:" vậy trước hết mau khỏi bệnh nha"
Daeyang gật đầu mỉm cười. Kyungsoo:" Daeyang này, ông bà nội sẽ tới thăm con. Con thấy sao?"
Sooyoung hơi giật mình nhìn anh:" vậy có được không?"
Kyungsoo:" ba mẹ anh đang trên đường tới đây rồi"
Daeyang mỉm cười:" con muốn gặp ông bà"
Kyungsoo:" được rồi, lát ông bà sẽ tới"
Daeyang:" nhưng mà ba ơi, ông bà liệu có yêu Daeyang không ạ?"
Kyungsoo:" đương nhiên ông bà sẽ yêu thương Daeyang rồi nên ông bà mới tới đây ngay chứ đúng không?"
Daeyang gật đầu:" vậy con ngủ một chút được không, lát ông bà đến con sẽ dạy, con không muốn ông bà thấy con không nghe lời"
Kyungsoo thấy thằng bé ngoan quá trời gật đầu:" vậy con ngủ chút đi"
Các hyung đều ra về để cho Daeyang nghỉ ngơi,Sooyoung tiễn họ một đoạn.
Suho:" thằng bé quá thông minh lại rất hiểu chuyện nữa"
Chen:" Sooyoung thật biết cách nuôi con đó"
Sooyoung:" không phải đâu, em để thằng bé tự do phát triển, nhưng có lẽ không có ba bên cạnh nên tính tự lập của nó khá cao"
Chanyeol:" cảm ơn em vì chuyện này"
Beakhyun:" đúng đó, nếu ngày đó mọi chuyện công khai anh không biết nhóm anh sẽ được như bây giờ không. Sự ra đi của ba thành viên trước đã là cú sốc lớn đối với bọn anh rồi. Ngày đó Kyungsoo mà không hoạt động cùng nữa bọn anh không biết sẽ ra sao"
Sooyoung:" là anh ấy có duyên với các anh đó chứ"
Sehun:" cảm ơn noona rất nhiều"
Kai:" đúng đó,bọn em sẽ dạy Daeyang thật tốt bù đắp cho Daeyang"
Lay:" không có tình thương của ba năm năm, bây giờ bọn anh sẽ bù đắp cho Daeyang gấp tám lần."
Sooyoung:" cảm ơn các hyung. Daeyang sẽ rất hạnh phúc đó ạ"
Chanyeol :" được rồi, bọn anh trở về. Rảnh bọn anh sẽ thay nhau đến chơi với Daeyang, em trở vào đi"
Sooyoung vẫy tay chào mọi người, trái tim trở nên ấm áp. Mọi người vẫn rất tốt với cô,bây giờ còn rất tốt với Daeyang nữa. Cô cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Nhưng cô lại rơi vào trạng thái lo lắng. Ngày trước trong lúc hạnh phúc nhất của cuộc sống, cô nghĩ rằng hạnh phúc này sẽ kéo dài mãi mãi. Vậy mà hạnh phúc chưa bao lâu, mọi thứ như đổ sập trước mắt. Bây giờ hạnh phúc mới mỉm cười với cô sau bao năm liệu cô có giữ gìn được nó hay không? Cô cũng không biết nữa. Sooyoung lặng lẽ quay lại phòng bệnh, cô đứng ngoài nhìn Kyungsoo luôn nắm chặt tay con,ngắm nhìn nó như báu vật của anh. Cô tự chấn an bản thân, không có gì có thể làm cô đau khổ nữa, cô phải giữ lấy hạnh phúc này, dù đánh đổi tất cả cô cũng sẽ giữ gìn hạnh phúc này. Cô sẽ tin tưởng anh thêm một lần nữa, nhìn anh đối với con như vậy, nhớ lời anh nói anh đã chờ đợi cô ra sao, cô sẽ tin anh cùng anh giữ gìn và trân trọng cuộc sống này.
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
14 chương
1175 chương
11 chương