Thì ta chấp nhận vì em mà vĩnh hằng. Hôm sau, ta cùng em trao nhau thân thể Hôm sau, vị thần lại mang em đi Em đã hóa thành làn gió hay là hoa Em đâu rồi? Sao ta không thấy? Ta luôn khắc ghi hình bóng của em sâu trong ký ức, giữ gìn thật kỹ sâu trong nội tâm Ta muốn nhìn thấy gương mặt khi em nở nụ cười, nụ cười trong sáng thuần khiết Ta muốn nghe thấy giọng nói khi em cất vang tiếng hát, tiếng hát trong trẻo êm ái Em đi rồi ta biết phải làm sao? Một mình ta cô đơn lặng lẽ nơi thảo nguyên rộng lớn, cố gắng tìm kiếm hình bóng của em dù chỉ là trong giấc mộng Ta muốn được nhìn thấy, được gần gũi em trong giấc mộng, dù cho giấc mộng chỉ là hư ảo Ta âm thầm cầu nguyện, với ước muốn mang linh hồn em trở về cạnh ta  Ta đứng trên ngọn đồi, ngắm nhìn thảo nguyên bao la Những cánh hoa trắng nhẹ bay