Em ngốc lắm bé ạ!
Chương 12
Trong lớp,
- Thiên Anh đâu? -Vũ hỏi Linh
- Từ hôm qua chưa về! Chị tưởng 2 đứa làm lành nên đi chơi với nhau! -Linh nói
Vũ đang định nói gì thì....
"Tình yêu trong em chỉ toàn giả dối
Anh không muốn vùi mình trong mơ
Anh không muốn đi tìm giấc mơ ngày hôm nao..."
(Em của ngày hôm qua- Sơn Tùng M-TP)
Nhạc chuông của Tuyết vang lên...
Tuyết mở máy nhấn nghe.
"Thiên Anh và Huyền My đang ở trong tay tôi. Tại một nơi :
Muốn tìm nơi họ ở
Hãy đến:
Ngôi nhà mà công chúa Bạch Tuyết ở cùng những chú lùn.
Gần cánh rừng phủ toàn sướng trắng xóa".
Điện thoại bị ngắt cái "rụp". Mặt Tuyết xám lại.
- Tuyết! Sao thế? -Lý hỏi
Tuyết nói lại y nguyên những lời mà người trong điện thoại nói. Tất cả lo lắng.
"Ngôi nhà Bạch Tuyết ở cùng những chú lùng..." Ken lẩm bẩm rồi
- Subaru! Cậu nhớ truyện "Nàng Bạch Tuyết Và 7 Chú Lùn" không?
- Hỏi ngớ ngẩn! Cậu nghĩ đầu tớ chưa chắc! Hình như là ngôi nhà gỗ nhỉ sau đồi! -Subaru nói
- Mấy câu đối lập quá! - Ken nhìn
Subaru phẩy tay ý đuổi. Rồi nghĩ:"Rừng sương trắng...."
- A! Em biết rồi! Subaru,Ken,Phong! Địa điểm chính là ngôi nhà gỗ nhỏ ở Rừng Sương Mù cách đây khoảng 10km. -Vũ nói
- Ten kilometers?! Do you tell lie? - Subaru hỏi lại
- No! Vũ is right! -Phong cũng đáp.
- Anh Việt lằng nhằng! Nó đi hướng nào vậy anh Ken? -Lý hỏi
- Chịu.
.
.
.
.
Chiều đến. Sau nửa ngày tìm đường, nhóm của Vũ cũng đã tìm đước hướng đi. Từ đây đến Cánh đồng sương mù còn khoảng 8-9km nữa. Ước tính chạy của chiếc moto này thì chỉ khoảng 15 là đến. Nhưng đây là đường rừng lại phải đi qua một ngõ nhỏ nữa tức là thành đường vòng. Đường chính đang tu sửa. Vậy là họ phải mất đến 3 tiếng đồng hồ...
3 tiếng trôi qua, xe không thể đi vào rừng, phải đi bộ. Vũ lo cho Thiên Anh lắm. Từ trong rừng, một làn khói trăng bay lên(đang tối)
- Khói! -Linh kêu
- Cái gì? -Phong quay qua nhìn
Vũ thấy thế liền mặc kệ mọi thứ chạy thẳng đến nơi phát ra khói đó. Chạy nhanh hết mức có thể. Mọi người chạy theo sau.
.
.
.
My nói là ngày kia, nhưng My muốn nhanh hơn nên đánh liều. Lửa đã cháy được 30. Chỉ khoảng 30-45 nữa, họ sẽ bị thiêu sống.
.
.
.
Vũ đến nơi thù lửa đang cháy, ngọn lửa khá lớn. Cậu liều lao vào
- Phan Thiên Anh! Thiên Anh! Cậu ở đâu?
Vũ gọi khản cổ. Tìm từng phòng một. Ngọn lửa lớn hơn rồi.
"GPS?" vũ nghĩ rồi bật lên
- Đây rồi! -Vũ đi theo tín hiệu của GPS rồi nháy gọi cho Phong
"Baby my love to you, with you, my love to you..."
[Anh Phong! Anh gọi cấp cứu đi! Chắc Thiên Anh sẽ hít phải khói!]
Nghe xong, Phong liền nói với Linh.
- Bệnh viện! Một xe cấp cứu đến rừng sương trắng!
.
.
.
.
- Thiên Anh! Thiên Anh! Tớ đưa cậu ra ngoài! - Vũ bế Thiên Anh lên
- Vũ....! Mau...mau...cứu...My! Phòng kế...bên! -Thiên Anh nói không ra hơi.
Ken ở đằng sau liềm sang bên cạnh cứu My.
Nguyên là khi Vũ chạy vào trong rừng, Ken cũng chạy theo. Vũ vào căn nhà đó rồi Ken cũng theo sau. Ken cx bật GPS lên tìm nên...
Cứu được người rồi thì cả 2 chạy vội ra! Vừa ra đến ngoài thì cả căn nhà sập xuống....Thật may mắn.
- Tại sao con nhỏ đó....? -Kelly hỏi
- Theo ý Thiên Anh thôi! -Ken đặt My xuống rồi phủ quần áo.
Vũ bế Thiên Anh lên xe cứu thương. Cậu bị bỏng mất bàn tay do mở nắm cửa sắt mà không biết tại lúc đó cậu lo cho Thiên Nah nên không để ý....
Chiếc xe cứu thương đi đến bệnh viện.
- Bác sĩ! Nhanh lên không không kịp! -Vũ hối thúc.
Truyện khác cùng thể loại
1357 chương
556 chương
12 chương
86 chương
1157 chương
15 chương