Em của ngày hôm nay

Chương 4 : Trúng kế.

Cô cảm thấy khát nước, liền liếm liếm đôi môi hơi khô. Anh mới chủ động nói: - Muốn uống nước? Cô cũng sắp hoàn thành bức vẽ. Chỉ còn vài nét đơn giản nữa. Không nhìn lên anh cô gật đầu tiếp tục vẽ. Anh bước đến nơi để chiếc áo khoác lấy ra một chiếc lọ nhỏ. Trong đó, có hai viên thuốc trắng nhỏ. Anh bỏ vào cốc nước. Đưa tới trên môi cô. Nhìn cô uống hết, anh mới thoáng yên tâm. Bây giờ, anh chỉ cần chờ đợi là xong. Tôi thấy trong người nóng ran. Phía dưới ngứa ngáy và trống rỗng. Đôi mắt cô bắt đầu mơ màng. Tay bắt đầu sờ soạng không xác định cô muốn gì. Anh vẫn ngồi đó. Nhìn cô động tình. Tôi hoàn toàn chìm trong dục vọng. Sau đó, một màn sắc dục diễn ra tại căn phòng nhỏ đó. Cô không nhớ rõ làm sao cô có thể đi tới nơi anh ngồi và cạ sát vào người anh như cầu được an ủi. Tay cô không ngừng vuốt ve lên làn da của anh. Tôi cởi áo em ra từng nút áo một. Đến chiếc áo lót ren màu hồng phấn. Dùng bốn cái còng khóa hai chân và hai tay của em lại. Tôi đã chuẩn bị sẵn để dạy dỗ em khuất phục trước tôi.* * *Tỉnh dậy, cô thấy mình không còn ở căn phòng nhỏ mà cô đang ở trên một giường êm ái. Hạ thân đau nhức, nhắc nhở cô chuyện gì đã xảy ra. Chân tay bủn rủn khiến cô không kịp suy nghĩ mang áo quần chạy ra khỏi căn phòng. Anh ngồi trước camera quan sát con chim nhỏ bay thoát khỏi địa bàn của anh.* * *Cố gắng hoàn thành xong bản vẽ. Cô gỡ áo quần trên giá treo bỏ vào va li. Cô phải nhanh chóng rời khỏi nơi này. Đầu tiên, cô rút hết tiền trong ngân hàng. Chuyển sang ngân hàng nước ngoài. Nơi cô sẽ đến. Dù cho không nhớ rõ tại sao lại phát sinh chuyện như thế. Nhưng có một điều chắc chắn đó là do anh mà ra. Anh quá mức nguy hiểm. Cô phải chạy thật nhanh.* * *Tại nước Đức, ở một thị trấn nhỏ. Có một cô gái khoảng 30 tuổi dắt theo hai đứa nhỏ sinh đôi. Hai đứa nhỏ này dáng vóc bằng nhau, gương mặt bụ bẫm nhưng đôi mắt có thể phân biệt được sự khác nhau giữa chúng. Một đứa tên Lạc Duy có đôi mắt sắc sảo của cô, một đứa là Lạc Quân có đôi mắt sắc lạnh. Khi cô chạy trốn chỉ kịp nộp bản vẽ cho giáo sư của cô. Cô không quan tâm nó có được giải thưởng gì không. Bởi vì cô sợ hãi khi nghĩ đến anh. Đến thị trấn nhỏ yên bình này, cô chưa từng nghĩ đến công ty của nhà mình. Cô chắc chắn anh sẽ quản lý tốt. Do phải sắp xếp nhà cửa và mọi thứ đều mới lạ. Cô phải mất ba tháng mới ổn định lại được. Khi cô phát hiện đã lâu cô chưa có kinh nguyệt thì đứa bé trong bụng đã thành hình. Lúc mới phát hiện mang thai cô rất tức giận người đàn ông đó. Nhưng có lẽ do bản năng của người mẹ nên cô quyết định sinh nó ra. Điều ngạc nhiên là không chỉ có một đứa. Mà là đến hai đứa. Cô thật muốn băm tên đàn ông thối tha đó ra nghìn mảnh. May mắn trước khi đi cô đã chuyển khá nhiều tiền. Có thể giúp cô có một cuộc sống tốt với hai tiểu ác ma này. Tại sao lại bảo là hai tiểu ác ma? Vì chúng có IQ là thiên tài giống anh. Từ nhỏ chúng đã biết mình không có cha. Chúng không nhắc lại từ khi thấy cô buồn bực. Mà cha của chúng không biết đến sự tồn tại của bọn nó. Cô rất ít khi phải lo lắng đến chúng trừ những lúc hai ác ma phá phách ra. Người không chạm ta thì ta không diệt người. Chúng dám chỉnh chết những đứa nhóc dám nói chúng không có cha. Có đôi lúc, cô mơ thấy anh. Mơ thấy một con thú gặm nhấm cô khiến cô thở dốc rên rỉ. Cô liên tục mộng xuân khi nghĩ đến anh. Trong giấc mơ, cô dâm đãng gọi tên anh: - Duy Quân, em muốn anh. Một lần được mơ màng lên giường với anh. Lúc đầu không được tỉnh táo nhưng càng về sau dưới sự dẫn dắt của anh. Cô chìm trong dục tiên dục tử. Mặt đỏ, tim đập nhanh, cô không ngừng thở dốc. Dù anh bá đạo chiếm đoạt cô nhưng lúc ấy cô chưa từng có ý định báo thù. Có lẽ, cô đã yêu anh từ lâu nhưng không dám đối diện với tình cảm của mình. Mãi đến khi xa anh, cô mới nhận ra sự bướng bỉnh của mình. Trước đây, dù cô có phá anh nhiều lần nhưng anh vẫn luôn khoan nhượng với cô. Tìm cách bảo vệ công ty của ba cô. Luôn ở bên cạnh cô. Ngày ba cô mất, cô đã từng hận anh. Vì nếu không vì những công trình của anh đề ra để phát triển công ty thì ba cô sẽ không ngừng làm việc đến kiệt sức. Ngày đưa tang, ba cô anh luôn lạnh lùng đứng sau lưng cô. Yên lặng bảo vệ cô. Bởi vì có anh bảo vệ nên cô chưa từng bị các cổ đồng chèn ép. Những gì anh làm cô điều biết. Nhưng muốn được anh chú ý. Cô mới cố tình trở thành một cô gái phong tình và quyến rũ. Cô rất nhớ anh. Nhất là khi hình thấy hình ảnh thu nhỏ của anh ngay trước mắt. Nên cô đã đặt tên hai đứa nhỏ theo tên của anh.