Em có thể giúp anh chữa lành vết thương được không
Chương 94 : Tuyên bố ngày cưới
Tối đó về nhà, cả hai chụp hình cả ngày mệt đuối luôn. Bước vào nhà thì thấy Vợ chồng chủ tịch (ba mẹ ruột Dương). Ba mẹ Nam, mẹ ruột Nam. Ngồi sẵn trong nhà chờ hai người về rồi.
Dương giật mình té ngữa ra sau, Nam nhanh ý đưa tay ra đỡ đựoc vợ. Giống y mấy cản trong phim cổ trang vậy. "Em có sao không?"
"Không, em không sao" Dương đứng dậy nói
"Lần sau đi đứng nhớ cẩn thận hơn đấy." Đưa tay gõ nhẹ trên đầu bé
"Chúng ta ở đây hết đấy" Mẹ ruột Nam nói
"Các con phát cẩu lương trên mạng chưa đủ à, về nhà còn" Phu nhân chủ tịch nói tiếp lời
"Tụi trẻ bây giờ yêu nhau dạn quá" Chủ tịch nói thêm
"Không phải là chủ tịch đăng ký kết hôn tụi nó rồi à? Lỗi do anh đấy" Ba Nam giả vờ trách móc Chủ tịch
"Ukm, chắc tôi phải xem lại cuộc hion nhân này rồi." Nam hốt hoảng chạu lại, "chủ tịch bác đừng đùa nha. Chuyện cưới xun là chuyện hạnh phúc cả đời người đấy"
"Chủ tịch sao?" Chủ tịch đáp. Mẹ kế Nam hiểu ý nháy mắt cho Nam
"À dạ ba, ba đừng đùa với tụi con"
Các bậc phụ huynh được trận cười no. Vì trêu chọc hai đứa con của họ. Dương cười to hơn
"Em cũng cười sao" Nam ngây thoe không hiểu gì
"Em nhìn là biết mọi người đang trêu chọc anh rồi. Chỉ có anh là không biết thôi." Dương đắc chí lắm.
"Thôi chúng ta không đùa với tụi con nữa.Hiim nay chúng ta đoịe 2 đứa về là để báo 1 chuyện." Chủ tịch lên tiếng, vì ở đây ông là người có tiếng nói nhất.
"Chuyện gì ạ, ba làm tụi con lo lắng quá" Nam đáp
"Từ mai Dương phải về nhà ở. Không được ở đây với Nam nữa." Phu nhân nói với giịng nghiêm nghị
"Nhưng tại sao vậy mẹ. Chúng con kết hoin rồi mà." Dương không muốn về nhà chút nào, chỉ muốn bên anh thôi.
"Nếu con nghĩ cho Cody nhà ta. Thì hãy về nhà đi. Đợi ngày 14 tháng sau 2 đứa làm đám cưới thì về ở chung." Ba của Nam lên tiếng
"Tháng sau đám cưới sao. Là thật sao?" Cody vui ra mặt luôn... Bước tới bế Dương lên xoay 1 vòng. "Em nghe thấy không tháng sau mình làm đám cưới đấy. Em biết anh đợi chờ ngày này lâu lắm rồi không?"
"Thả em xuống đi, ba mẹ ờ đây hết mà" Dương xấu hổ khi thề hiện tình cảm quá lố trước mặt ba mẹ 2 bên.
"Vậy nên các con tạm thời phải sống riêng chi tới ngày cưới. Trước ngày cưới mà dâu và rể ở với nhau thì không may mắn đâu. Nghe lời ba mẹ, hai con chịu khó đi." Mẹ ruột Nam lên tiếng.
Cả hai đồng thanh "dạ" Dù hai người đó không muốn chút nào. Nhưng phải cố gắng vù hạnh phúc tương lai chứ.
Hôm nào hai đứa rảnh thì đi thử đồ cưới đi. Chup hình cưới nữa. Còn đặt tiệc cưới... Chủ tich cắt lời. "Đám cưới lần này vợ chồng tôi sẽ lo hết. Chúng tôi muóin con trai tôi có một đám cưới to nhất, hoàng tráng nhất. Tốn bao nhiêu tiền cũng được. Tôi chỉ còn đứa con trai này thôi." Ông bắt đầu xúc động vì nhớ đến cậu con trai đáng thương Otis.
"Mua nhẫn, hay trang phục của hồi môn chúng tôi bao hết. Các anh chị chỉ cần tham dự là đựoc rồi. Chúng tôi cũng muốn trả ơn mẹ ruột Nam chị Thanh Thanh suốt mấy chụ năm qua nuôi nấng con trai tôi." Phu nhân nói
"Nhưng đám cưới là chuyện hai gia đình mà. Chúng tôi không phải khó khăn gì, thừa sức làm chjo nó cái đám cưới hoàng tráng mà." Ba của Nam cũng muốn cho con mình 1 đám cưới lớn.
Hai bên cãi qua cãi lại. Dương và Nam ngồi chống cằm nhìn qua trái, qua phải. Chờ mấy bậc phụ huynh cãi nhau xong.
Dương đứng lên đập bàn" rầm" tất cả mọi người giật mình, kể cả Nam.
"Các ba mẹ đừng cãi nhau nữa.Con có cách rồi,chúng ta sẽ không chia ra đám nhac trau, nhà gái nữa. Mà chúng ta sẽ gộp lại làm 1 cái thật hoàng tráng. Nếu các ba mẹ mà không chịu góp tiền với nhau thì để ba mẹ đẻ con lo hết. Còn bao nhiêu cùa các ba mẹ cứ quy ra vật chất chi vợ chồng tụi con hết. "
" Đứa con mê trai của tôi đấy các ông bà. Chưa gì đã đòi tiền riêng về cho hai vợ chồng. "
Các bậc phụ huynh im lặng, lắc đầu. Rồi ai về nhà nấy. " Sao em gan thế, em dám nói nhue vậy với họ luôn à " Bé chĩ cười
Anh nghĩ là mình nên công bố với Fan chứ nhỉ.
Cả hai tung một tấm hình vưc chụp hồi sáng kèm stt" Xin chào các bạn fan của Cody. Hôm nay Cody muốn tuyên bố một chuyện vô cũng quan trọng. Chuyện là 14 tháng sau chúng tôi sẽ làm đám cưới. Hi vọng là sẽ nhận được nhiều lơi chúc phúc từ mọi người. " Nam đăng hình lên tất cả các tài khoản mạng xã hội của anh
Cả hai đặt người xuống giường. " Hazz cả ngày nay mệt quá" né than thở
" Anh cũng thế, hôm nay là đêm cuối cùng vợ ở đây với anh ròi. " Nam kéo cánh tay Dương lại nằm gối đầu kên bắp tay anh. "Nào nằm xuống đây với anh một lúc đi." Dương ngoan ngoãn xích lại nằm lên cánh tay anh, đạt tay kên nhực anh ôm anh.
"Bé nè, đột nhiên anh nhớ chuyện hồi xưa"
"Chuyện gì anh nói đi, bé nghe"
"Ngày đó anh khiến em mấy lần nhập viện. Lúc ở phòng bệnh anh lại làm tổn thương em. Lúc mấy anh uni5 muíon đánh anh, sao em đỡ cho anh" ánh mắt âu yếm nhìn Duong
"Vì em không muốn bất ky ai làm tổn thương thái tử của em cả."
"Lúc đó em yêu anh nhiều chưa?"
"Nhiều rồi, nhiều tới mức chỉ cần ai đó nói xấu anh,đụng tới anh là em không chịu nổi mà phản bác lại ngay." Nam nhìn Dương khóe mắt cay cay. Cậu đưa tay ôm đầu Dương ghì chặt vào ngực cậu. "Tại sao hồi đó tôi lại là thằng tồi tệ vậy chứ. Một người yêu tôi nhiều đến thế hy sinh vì tôi nhiều đến thế. Anh hứa từ nay anh sẽ chỉ đem hạnh phúc đến cho em thoii. Hãy tin anh" Nam nghen ngao rơi nước mắt
"Anh sao thế, sao lại khóc." Dương lo lắng
"Ngày em bỏ anh ở bệnh viện, em đi Mỹ. Lúc anh gãy chân, em có hối hận không?"
"Em hối hận chứ, sau khi nói những lời cay đắng với anh. Em bỏ chạy ra xe, nhưng em lại lo chân anh bị đau, em quay lại nhưnh thấy Otis chăm sóc anh nên em quay đi." Dương xúc động kể cho anh, hai tay không ngừng ôm chặt anh "vì cậu sợ những điều không may như thế lại xảy ra."
Eo tôi dường như bị ôm siết chặt hằn đỏ luôn rồi. Em gục đầu tròng lồng ngực tôi mà khóc. Ngày dsos chắc em đau khổ hơn tôi gấp trăm lần. Cố nén đau thương để nói ra lời cay nghiệt cho người mình yêu nhất. Rồi lai chứng kiến người khác chăm sóc người mình yêu. Tôi biết em đang rất sợ, sợ cái hạnh phúc này không được lau. Vì con người ta bị tổn thương nhiều quá. Họ sẽ sinh ra sợ hãi và không tim vào thực tế...
Cuộc sống đó, nếu như gặp được người mình yêu họ cũng yêu mình. Nhưng sai thời điêm thì cũng chia tay. Nhưng chỉ cần hai người có duyên phận thì sai thời điểm vài lần rồi cũng có lần đúng thời điểm..
Truyện khác cùng thể loại
125 chương
100 chương
102 chương
60 chương
20 chương
122 chương