Em có thể giúp anh chữa lành vết thương được không
Chương 42 : Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. sự ngăn cản của phụ huynh
Phần 2 chị sẽ để ngôi xưng tôi là Nam nha.
..............................
"Chúng tối cả đêm nằm trò chuyện, nói về mơ ước tương lai. Nói về đam mê của tôi. Em mói em thích nghe tôi hát, thích xem tôi nhảy... Tôi đã hứa với lòng sẽ cố gắng trở thành ca sĩ chuyên nghiệp như điều em mong muốn, cũng là ước mơ của tôi. Tối nay em nằm trong vòng tay của tôi ngủ rất ngon lạnh. Tôi không hiểu tại sao mình lại dể nổi nóng như vậy, đặc biệt là những chuyện liên quan đên em. Tôi tức điên lên khi em cười với người khác. Có lẽ vì tôi rất yêu em, nên tôi ghen như thế. "
. Ba tôi gọi
--Ba Nam: Con đang làm gì. Ngủ chưa?
-Nam : Con đang ngủ.
--Ba Nam: Ngày mai về nhà nói chuyện.
- -Nam Chuyện gì bậy ba
--Ba Nam: Chuyện gì con tự biết,ba sẽ khiing bao giờ chấp nhận đâu. Con nhớ cho điều đó.
- Nam :Nhưng tụi con thật lòng với nhau ma... Tút tút... (ba đã cúp máy)
" Tôi giống như đang ở đỉnh cao của hạnh phúc. Đột nhiên lọt xuống địa ngục tăm tối. Từ lúc bắt đầu tới giờ tôi chỉ nghĩ là yêu thì phải dũng cảm tiến tới, tôi chưa hề nghĩ tới chiyện ba mẹ chúng tôi liệu có chấp nhận không?"
.. Tối đó tôi đã không biết rằng, cuộc nói chuyện của tôi và em đã nghe thấy.
.. -Dương nghĩ vậy là ba anh không chấp nhận được anh, cũng như không thể nào đón nhận em đúng không? Em đã không nghĩ tới điều này sớm hơn. Mẹ em liệu có chấp nhận không? Chúng ta có thể kiên cường vượt qua mọi định kiến, kỳ thị mà ở bên nhau không. Anh có thể dũng cảm để cầu xin sự chấp nhận của bà không? Em cũng không muốn phải khiến anh trở thành đứa con bất hiếu.... Em phải làm sao?. "
.. Nam lên giường ngủ. Dương quay lại ôm anh thật chặt.
.. - Nam: Em sao thế?
- Dương: Không sao cả, em chỉ vừa nằm mơ. Nên sợ hãi quá,anh cho em ôm anh như vậy được không(nước nắt ướt ngực anh hết)
- Nam : Sao khóc? Chuyện hì nói anh nghe?
- Dương: em chỉ nhớ về giấc mơ lúc nãy nên khóc thôi.
- Nam: Dê con mít ướt... (Nam xoa đầu Dương) thôi nhoan ngủ đi, thương...
- Dương: Nếu em là một cô gái hoàn hảo thì tốt biết mấy. (Dương nghĩ)
.......
-Dương: Anh ơi, dậy ăn sáng đi học nầy, mau lên.
Cùng nhau đánh răng, cùng rử mặt, cùnh ăn sáng cùng đến trường. Cuối cùng cũng hết 1 tuần. Mẹ Dương về sơm hơn dự định....
... Dương phải gọi điện nhờ Han nói là cậu ngủ bên đó...
.. Tan học... Nam về nhà gặp ba
- Nam: Con chào ba. Con mới về
--Ba Nam: Con và cậu ta quen nhau bao lâu rồi.
- Nam:Cũng vừa mới quen chính thức.
--Ba Nam: Chia tay đi.
- Nam:Con không thể chia tay cậu ta. Đó là người con yêu người rất quan trọng với con. Nếu không ng có cậu ta, chắc con sơm đã không còn là con rồi.
--Ba Nam: Ba nuôi con lơn từng này, cho con ăn học đàng hoàng. Chẳng mong con có thể làm ông này bà nọ, nhưng chỉ mong con là một người bình thường, lấy vợ sinh con. Cũng không được sao. Con có biết người như con ra ngoài sẽ bị xã hội kỳ thị thế nào không. Con có biết, những người thuộc giới này Bị kỳ thị, phân biệt đối xử nặng nề, họ phải đối diện rất nhiều khó khăn từ nhiều phía, , nơi làm việc, trên truyền thông. Họ cũng gặp khó khăn trong lĩnh vực y tế, giáo dục.
--Ba Nam: Ba không muốn con trai của ba ra đường, bị chỉ tay nói này nói kia.
- Nam: Con biết ba thương con. Từ ngay ba đưa con về trong vụ tai nạn đó. Ba mẹ dùng cả thanh xuân. Yêu thương chăm sóc con, ba mẹ cũng không sinh thêm em. Chỉ bì sợ sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của con. Vậy nên con cành không muốn ba mẹ phải lo lắng nhiều. Con đã trưởng thành rồi, con tự biết đúng, sai... Mong ba hiểu cho con...
... Ở trường..
- Hs1: Uầy Thái Tử thật sự là yêu con trai sao
- hs2: Cứ nghĩ đâu ổng thẳng, đẹp trai mê quá mê. Ai ngờ cong không lường được.
- hs3: đẹp đôi quá...
- Hs4: Thằng bónh lộ, bóng kín......
.... Rất nhiều ý kiến đúng chiều, trái chiều cho tình yêu của họ..
- Dương cảm thấy mình đã sai, khi làm mà không lường trước hậu quả. Cậu ân hận lắm(vì cậu mà giờ ba Nam biết chuyện.vi cậu mà Nam bị người ta xỉa xói)..
- Thầy giám thị thông báo lên loa: Mời em Đỗ Hoàng Dương lớp 10A3,Võ Đình Nam lớp 12A5 lên phòng giám thị gặp tôi.
... Tại phòng giám thị..
Tgt nhìn xung quanh thâyd không có ai.
-- Tgt: Tụi em làm tốt lắm, yêu thì nói là yêu có sao đâu. Chỉ cần không bượt qúa giớ hạn tình yêu học trò là được.
- Nam : Thầy không kỳ thị bọn em sao
-Dương: thầy chấp nhận bọn em sao
-- Tgt: Thời đại 4.0 rồi nghĩ thoáng lên đi. 2 bạn trẻ. Nhưng mà che mắt mọi người thì ta cũng phải phạt hai cậu. Dọn vệ sinh tiếp nha.
..... Bọn em cảm ơn thầy... Chiều đó cả hai ở trường dọn vệ sinh...
- Dương: Làm gần xong rồi đấy, anh muốn ăn gì. Tối về em nấu
- Nam :Chỉ cần là em nấu, món gì cũng ngon...
- Dương: chảy máu mũi nữa.
- Nam: Em sao thế?
- Dương: Em hơi đau bụng, em đi vệ sinh xíu nha. (dạo này mình hay bin chảy máu mũi, ho vài lần ra máu. Có bị bệnh gì không ta. Ngày mai đi khám thử).....
... Chúng ta về nhà thôi...
- Dương: Em nấu ăn, anh đi quét nhà, lau nhà sạch sẽ đi.
- Nam: Tuân lệnh.
- Dương: Anh ơi ăn cơm thôi
- Nam : Đồ ăn ngon quá, món nào cũng ngon.
- Dương: À ngày mai em về nhà rồi á.
:-Nam không ở với anh nữa à?
-Dương: mẹ em ở wuên lên rồi, em không ở lại được....
....... Chiều ngày hôm sau tan học, Dương đi thẳng tới bệnh viện......
.Bác Sĩ: cháu bị dao mà đi khám
-Dương: Cháu hay bị cháy máu mũi, thình thoảng hi ra máu...
- Bác sĩ: Cái này phải xét nghiệm máu để chắc chắn?
Dương bắt đầu lo lắng"Vi cậu đã lên gôogle seach dấu hiệu rất giống với ung thư máu... Cậu rất sợ hãi"
- Bác si: Kết quả đã có. Nhưng cần có người giám hộ thì chúng tôi mới nói chuyện được. Vì cháu chưa đủ 18 tuổi.
....
Mẹ vừa về, mình không thể đẻ mẹ lai lo lắng...
.. Mẹ Linh Mai bác ấy bảo có chiyện gì cần ciws nhờ bác ấy sẽ giúp mà.
-Dương: Alo bác ơi, bác rảnh không tới bệnh biện giúo cháu được không ạ?
- Mẹ Linh Mai: Được rồi bác tới liền..
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
203 chương
11 chương
5 chương
15 chương
62 chương