Duyên tình kiếp trước

Chương 22 : Chuong_05

_Nguyễn Ngọc cùng tiểu muội lựa chọn hồi lâu quyết định mua một cây cổ cầm được trạm khắc thật đẹp, hai người quyết định ra ngoài thành dạo chơi, hai người tìm một chỗ mát mẻ bên cạnh là một hàng liễu rũ thật đẹp, trước mặt là một dòng sông xanh trong,đứng ở trên bờ nhìn sẽ thấy được những gì dưới dòng sông. Hai cô quyết định ngồi xuống hóng mát, Nguyễn Ngọc đặt cổ cầm an vị trên đùi mình, bàn tay nhẹ nhàng lướt trên dây đàn mà đánh khúc nhạc có tên Dạ Cổ Hoài Lang, tiểu Nhi cũng ngồi kế bên mà chăm chú nghe tỷ tỷ chơi đàn. Từ là từ phu tướng, bảo kiếm sắc phong lên đàng. Vào ra luống trông tin chàng, năm canh mơ màng . Em luống trông tin chàng ,ôi gan vàng quặng đau í a. Đường dù xa ong bướm, xin đó đừng phụ nghĩa tào khang. Đêm luống trong tin bạn,ngày mỏi mòn như đá vọng phu. _Nguyễn Ngọc vừa đàn vừa hát, tiếng hát trong trẻo ngọt ngào vang xa làm xao động người, hai tỷ muội đang say sưa trong tiếng đàn, giọng hát chợt bốn tên hắc y nhân xuất hiện trước mặt hai người, chưa kịp nói gì, một tên y nhân bung ra lớp bụi trắng vào hai tỷ muội ,hai giây sau ánh mắt của cả hai rơi vào mơ màn, mí mắt nặng trĩu và liền nhắm mắt ngủ. Lúc này trong kinh thành toán người của phủ tướng quân do Tuấn Thành chỉ huy ,hắn ở trong phủ đợi mãi khi thấy trời đã chiều xuống, mà nương tử cùng thê muội vẫn chưa về, trong lòng hắn bồn chồn lo lắng, cuối cùng không chịu được, hắn và đại huynh gọi quân lính cùng y vệ ra ngoài tìm, theo dò hỏi mới biết các nàng mua xong cây cổ cầm, liền ra ngoài thành chơi. Cả toáng quân lính cùng nhau ra ngoài thành chia làm hai ngã mà tìm, nhóm người của tuấn thành đi về hướng bờ sông, bọn ho đang giương mắt ra tìm chung quanh,còn nhóm còn lại do Gia Khiêm đại huynh dẫn đầu, toáng quân lính của Tuấn Thành đang cưởi ngựa mắt nhìn chung quanh tim, thì một y vệ la lên :"chủ nhân hình như có nữ nhân nằm đằng kia,trên thảm cỏ". _Tuấn Thành nghe nói liền phóng ngựa qua bên đó, mắt hắn nhìn y phục sao quen mắt và cả chiếc cổ cầm nằm kế bên làm hắn có phần nghi ngờ hơn,hắn liền xuống ngựa kiểm tra. Khi lật người nữ nhân qua,hắn hết hồn gọi lớn :thê muội!.. thê muội!.. mau tỉnh lại đi, nói cho huynh biết tỷ tỷ của muội đâu?.. thê muội!.