Duyên làm phu quân
Chương 107
Editor: Thanh Việt
Kim Phong Hoa biết Trịnh Dịch Hiên không định đối phó với hắn, cũng rõ Trịnh Dịch Hiên sủng ái Mộng Cơ như thế nào, lại không ngờ rằng người sắp làm cộng sự này lại làm trò trước mặt mọi người, làm khó thê tử hắn. Hắn cực kì không muốn đồng ý, nhưng sang năm hai người họ đã làm cộng sự, nếu lúc này làm ra chuyện gì, Hoàng đế bên kia chưa nói có ảnh hưởng hay không, ở chỗ quan viên Hộ bộ cũng không dễ tạo ra ấn tượng tốt, không bằng lúc này tạm thời thoả hiệp, người mắt sáng đều biết được hắn đang chịu đựng, nhưng sau này ai hơn ai còn chưa biết đâu.
“Nếu nàng không muốn nói nhiều, cứ nói thẳng cơ thể không khoẻ, đuổi người ra ngoài là được.” Kim Phong Hoa quá hiểu Mộng Cơ là kẻ có thù tất báo, đây cũng là nguyên nhân hắn không quyết đoán ngăn cản Tiên Y và Mộng Cơ gặp mặt, nói gì đi nữa, đối với đối thủ kiếp trước, hắn tuyệt đối không khinh địch.
Tiên Y cũng biết Kim Phong Hoa khó xử, chỉ là trò chuyện thôi, cũng không đến mức không thể chịu đựng được, nhưng đối với Mộng Cơ, nữ tử tuyệt sắc ở phủ Đại Công chúa nàng thấy lần trước, nàng hoàn toàn không có ấn tượng tốt.
Tiểu phu thê sinh lòng bất mãn đối với Trịnh Dịch Hiên và Mộng Cơ, Trịnh Dịch Hiên cũng sinh lòng cảnh giác đối với Kim Phong Hoa, không thể nói được nguyên do là gì, y chính là rất không vui khi đối mặt với Kim Phong Hoa, luôn cảm thấy Kim Phong Hoa lộ ra tia tà khí, còn làm người dối trá. Y không nghĩ ra vì sao Mộng Cơ lại một hai phải nói chuyện với thê tử của Kim Phong Hoa, nhưng mà bởi vì y có thiện cảm với Mộng Cơ, Mộng Cơ còn do y mang đến, hơn nữa y còn nhìn Kim Phong Hoa không vừa mắt, cho nên dù là y biết Mộng Cơ làm vậy là vượt quy củ, cũng giúp nàng đạt được mục đích.
“Nàng quen biết nội quyến của Kim đại nhân sao?” Trịnh Dịch Hiên ngồi ở trong chính sảnh biệt viện đạo quan cố ý chuẩn bị cho một nhà Kim Phong Hoa, chờ Kim Phong Hoa đi đến.
“Cũng không hẳn quen biết, lúc trước từng gặp qua ở phủ Đại Công chúa.” Mộng Cơ không chút hoang mang nói: “Là do thiếp càn rỡ, lúc này có lẽ đã làm vị nương tử kia sợ.”
“Vậy nàng tìm nàng ta có việc gì?” Trịnh Dịch Hiên có chút tò mò hỏi.
Mộng Cơ thở dài nói: “Lúc trước thiếp có một bằng hữu ở cùng trong phủ Tam Công chúa, chỉ là thiếp may mắn hơn trở thành ca cơ, còn nàng ấy vẫn phải ở ngoại viện làm nha đầu làm việc nặng, sau lại không biết thế nào lại được Kim nương tử chuộc ra ngoài, hôm này thiếp vừa nhìn thấy nàng ấy đến cùng với Kim nương tử, vì thế dưới tình thế cấp bách đưa ra yêu cầu, đúng là thất lễ.”
Nói có sách mách có chứng, cũng là chuyện tình cảm thường tình của con người, Trịnh Dịch Hiên mềm lòng, nói: “Nếu nàng thật sự thích bằng hữu kia, vậy thương lượng thử với Kim nương tử, xem có thể bán trao tay cho chúng ta không, đến lúc đó nàng muốn cho nàng ta thoát nô tịch cũng được, lưu lại bên người hầu hạ cũng tốt, đều xem tâm ý của nàng.”
Mộng Cơ xấu hổ đồng ý.
Đây coi như là lần thứ hai Tiên Y cùng Mộng Cơ gặp mặt, Mộng Cơ tuy rằng nhỏ tuổi hơn Tiên Y, nhưng bởi vì bề ngoài, Tiên Y cho dù đang có mang, nhưng sâu bên trong vẫn là loại khí tức muội muội mềm mại, còn Mộng Cơ lại toả ra một loại khí thế, theo cách nói của Tiên Y, chính là khí tức nữ chủ nhân. Dung mạo thanh lệ, lại mang theo tiên khí, mồm miệng lanh lợi còn không kiêu ngạo không siểm nịnh, có thể để cho Trịnh Dịch Hiên đem ả ta ra khỏi phủ Tam Công chúa cũng có thể thấy được chỉ số thông minh của ả, người này nếu đặt trong tiểu thuyết của kiếp trước, chính là hình mẫu nữ chính bình tĩnh cơ trí. Từ bề ngoài, luôn có thể nhìn ra Mộng Cơ trưởng thành hơn so với nàng, đương nhìn cũng có thể hiểu vì sao Mộng Cơ nhìn già hơn nàng, trong lòng Tiên Y đặc biệt vui mừng nghĩ.
“Hình như ta không thân với cô nương? Cô nương tìm ta có chuyện gì?” Tiên Y đời trước đã không phải là người có đầu óc quanh co, đời này lại được Kim Phong Hoa sủng ái không có biên giới nên càng không có kinh nghiệp trạch đấu gì, nhưng nàng tin tưởng một câu, thực lực tuyệt đối dưới cơ người khác, tất cả âm mưu quỷ kế đều là hổ giấy, tuy rằng nàng không có thực lực, nhưng khác với Mộng Cơ, năng lực của Kim Phong Hoa mạnh hơn nhiều, tuy rằng nói nàng không đến nỗi não tàn gây chuyện cho Kim Phong Hoa, nhưng nếu người ta nhảy lên đầu nàng, nàng cũng không phải là con thỏ ăn chay.
Mộng Cơ hơi sửng sốt một chút, cười rất đẹp nói: “Kim nương tử đúng là người lanh lẹ.”
Tiên Y nhướng mày, đây là việc rất hiển nhiên.
Mộng Cơ nhìn bốn phía, hơi có chút thất vọng, khẽ cắn cánh môi mềm mại đã đông lạnh, hơi thở nữ thân ập vào mặt: “Nói như vậy Kim nương tử cũng biết ta có bạn tốt ở quý phủ, hồi nãy ta có nhìn thấy nàng ấy, ta và nàng ấy có quan hệ rất tốt, không biết Kim nương tử có thể giúp đỡ được hay không?”
Tiên Y nhìn Mộng Cơ thêm vài lần, nữ nhân này quả nhiên không đơn giản, nếu ả lén tới tìm Lưu Li, lấy tính tình của Lưu Li không có khả năng tự mình đến gặp ả, cho nên còn không bằng dứt khoát nói ngay từ đầu, trước là tới gặp nàng, nói thẳng là tìm Lưu Li, trực diện ngược lại lại càng dễ dàng đạt được mục đích. Chỉ là, nếu thật sự quan tâm Lưu Li, tại vì sao không cùng tới gặp nàng nói sớm một tiếng, hoặc là bảo Trịnh Dịch Hiên nói với Kim Phong Hoa một tiếng, thế nào cũng tốt hơn đột ngột tới xin như vậy.
“Người ngươi nói hẳn là Lưu Li, nàng ấy mới vừa đi thu dọn đồ đạc.” Tiên Y đỡ eo nói: “Nàng có muốn gặp ngươi hay không, ta cũng không thể bảo đảm.”
“Vậy làm phiền Kim nương tử.” Mộng Cơ gật đầu nói, cũng không khách khí.
Tiên Y hất cằm với Mã Não, Mã Não liền sai bà tử bên ngoài đi truyền lời, nàng ấy tất nhiên sẽ không tự mình đi mà phải ở lại bên cạnh thiếu nãi nãi, đỡ phải để thiếu nãi nãi bị nữ nhân đáng ghét này bắt nạt.
Tiên Y đối Mộng Cơ vốn là không có gì để nói, chỉ có Mộng Cơ luôn cố tìm đề tài để nói, chẳng qua sự khác biệt giữa hai người quá lớn, Tiên Y cũng không có hứng thú nhiều, mà Mộng Cơ lại kinh ngạc về tu dưỡng của Tiên Y cùng địa vị ở Kim gia của nàng, ả sớm đã nghe nói Tiên Y xuất thân nô tỳ, hơn nữa lần trước nhìn thấy nữ nhân này chất phác trầm mặc ngồi một chỗ, không làm chủ được gì, cứ cho rằng nàng chỉ là phụ nhân bình thường, nhưng sau khi nói chuyện phiếm, Mộng Cơ phát hiện Tiên Y có vài quan điểm cùng góc nhìn không tương đồng với nữ tử đương thời, nói về sinh hoạt thường ngày, chung quanh Tiên Y gần như thời thời khắc khắc đều ngập tràn hình bóng của Kim Phong Hoa, đây rốt cuộc là một nam tử như thế nào mới có thể giữ gìn một nữ nhân như vậy, rất ít khi có khuê mật lui tới, rất ít khi tụ họp với nhóm nương tử thái thái quen biết, giao tiếp trừ đồng liêu hoặc gia quyến có giao hảo với Kim Phong Hoa ra, cơ hồ không hề đặc biệt thân thiết với người nào, ngay cả lần trước Tứ Vương phi đặc biệt mời nàng đi làm khách trong phủ Tứ Hoàng tử , nghe ý tứ của Tiên Y hình như không lui tới lần nào nữa.
Đây đúng là phí phạm của trời, có cơ hội tốt như vậy lại không tranh thủ, nếu là Mộng Cơ ả nhất định sẽ bắt lấy tất cả cơ hội cùng mối quan hệ để có thể hoàn thành dã tâm của mình, nữ nhân này tuy rằng không có vô dụng như phán đoán lúc trước của ả, nhưng cũng chỉ thích hợp ở trong hậu trạch của nam nhân, giống như một con thú cưng. Nhưng như vậy cũng tốt, có một thê tử không có chí tiến thủ, Kim Phong Hoa đối với Trịnh Dịch Hiên mà nói cũng không phải là đối thủ lớn.
Đợi đến khi Lưu Li tiến vào, hai người mới dừng nói chuyện, Tiên Y nhìn Lưu Li quỳ gối phía dưới đã hiểu rõ, nha đầu này trọng tình, cũng muốn một mình gặp mặt bạn cũ.
Mộng Cơ thấy Lưu Li tiến vào, vẻ mặt lập tức vui mừng, khác xa so với bộ dạng tỷ tỷ tri tâm hồi nãy, thật sự có vài phần cảm giác như tìm được người thân.
Mộng Cơ nói chuyện với Lưu Li, tất nhiên sẽ không ở lại nơi của Tiên Y, Tiên Y cũng không ngăn cản, để người dẫn họ vào sương phòng cách vách, trước khi đi, Mộng Cơ cảm thấy mình nên tốt bụng nhắc nhở Tiên Y: “Nữ tử vẫn chớ nên dựa dẫm nhiều vào nam nhân, chỉ ở trong hậu viện, làm ếch ngồi đáy giếng, không bằng ra cửa nhìn nhiều một chút, kiếm vài bằng hữu… Nam nhân không thể dựa vào được… Nếu Kim nương tử không chê, có thể tới tìm ta.”
Cằm Tiên Y muốn rớt cả ra, rốt cuộc là nàng ta xuyên qua, hay là mình xuyên qua vậy? Cô nương này có tư tưởng tiến bộ quá đi, từ hậu viện đi ra, cô nương, ngươi chuẩn bị làm một cuộc vẫn động nữ quyền? Làm cho nữ tử nắm quyền? Thật là đáng tiếc, ngươi sinh sai thời đại rồi, ngươi nếu sinh ra ở thời hiện đại, nhất định có thể trở thành một người vì nữ quyền có thể hoạt động ở khắp mọi lĩnh vực, nhưng còn ở nơi này, một nữ tử nếu muốn có địa vị, nhất định phải dựa vào nam nhân, cho dù tiền triều đã nghe qua có nữ tử tòng quân, nhưng sau khi trở về đều là yên bình ở hậu viện giúp chồng dạu con. Đây không phải là không có tiền đồ, mà là vốn dĩ trong tính cách phái nữ đã có một đặc thù là lưu luyến gia đình, đặc biệt là sau khi có con cái, cho dù là thời hiện đại cũng có không ít các nữ cường nhân ở mọi lĩnh vực vì gia đình mà lui về phía sau màn, còn những người luôn ở ngoài chiến đấu, không phải li hôn, cũng là đang độc thân, nếu may mắn cũng chỉ có thể ngóng trông một lão công có thể lãnh trách nhiệm chăm sóc gia đình, bằng không con cái rất ít được hạnh phúc, bởi vì con trẻ đến một thời điểm nhất định, tình yêu thương của ông bà không thể hoàn toàn thoả mãn chúng, chúng càng cần cha mẹ hơn, cũng cần phải có người quản thúc. Tiếp đó, Tiên Y cũng không cho rằng ở thời đại này giữ gìn hậu viện của nam nhân có gì không đúng, thể chế xã hội quyết định vận mệnh nữ tử, nàng tự nhận không có khả năng đánh vỡ quy cử ngàn năm, huống chi, nàng cũng không cho rằng nữ tử xử lí hậu viện cho nam tử thật sự rất đơn giản. Nàng còn tốt, có Kim Phong Hoa yêu thương, nhưng những nương tử thái thái mà nàng quen biết, ai mà không phải quản lí kinh tế trong nhà, động đầu óc để quán giáo nô bộc thủ hạ, có người vận khí không tốt, còn phải đấu với tiểu thiếp rồi quản con vợ lẽ, ai cũng không được nhẹ nhàng.
Có lẽ Mộng Cơ khinh thường những nữ nhân chỉ sống quanh nam nhân, nhưng Tiên Y lại càng khinh thường Mộng Cơ coi nam nhân như công cụ khống chế quyền lực, Mộng Cơ quả thực phù hợp với tính cách nữ chủ trong tiểu thuyết kiếp trước của nàng, nhưng dù sao đó cũng chỉ là tiểu thuyết, nàng xem rất sướng, cũng chỉ là rất sướng thôi, cuộc sống thực sự đến, Mộng Cơ có tâm cơ sâu như vậy, lại là nữ tử có tư tưởng tự thân vận động, Tiên Y tuyệt đối không dám chạm vào, bởi vì quá nguy hiểm.
Chỉ một lát sau, Lưu Li đã trở lại, sắc mặt có chút không được tốt, Tiên Y sau khi hỏi mới biết, Mộng Cơ tìm nàng ta là vì nhìn trúng một cái vòng cổ lúc trước Lưu Li từng đeo, muốn có để lưu lại kỉ niệm, bây giờ thực lòng muốn mua lại cái vòng cổ đó của nàng ta. Lại còn đưa ra điều kiện mê người – giúp nàng ta thoát tịch.
Lưu Li đương nhiên không chịu, đừng nói là cái vòng cổ kia từ nhỏ nàng ta đã mang, tuy rằng chỉ là bằng gỗ, không đáng tiền, nhưng nàng chưa từng nghĩ sẽ cho bất cứ ai, lại nói đến thoát tịch, nàng được thiếu nãi nãi ban ơn, đã chuẩn bị hầu hạ thiếu nãi nãi cả đời, trước nay chưa từng nghĩ sẽ rời khỏi Kim phủ, hơn nữa Mộng Cơ tính kế nàng là thật, nếu nói không có chút thất vọng là không thể nào, nhưng Tùng Lục đã từng nói cho nàng nghe rất nhiều về phẩm hạnh của Mộng Cơ, việc trước mắt cũng chỉ là được một lần chứng thực thôi, không có gì buồn hơn việc đã chết tâm, nàng đối với bằng hữu này coi như đã chết tâm.
“Nô tỳ không biết Mộng Cơ vì cái gì chấp nhất với vòng cổ của nô tỳ, nhưng nếu là thiếu phu nhân lên tiếng, nô tỳ nhất định sẽ không thoái thác. Nô tỳ đối với thiếu nãi nãi là một lòng trung thành, cuộc đời này tuyệt không sẽ thoát tịch rời đi!”
Tác giả có lời muốn nói: Mộng Cơ không phải xuyên qua, chỉ là một nữ chính trong tiểu thuyết thôi, chỉ là truyện gì thì Tiên Y không biết, Kim Phong Hoa càng sẽ không biết. Sau này công bố bí mật của vòng cổ.
Đã ngứa điên rồi Tứ Tâm thoát đi lau thuốc đây ~~
Truyện khác cùng thể loại
89 chương
186 chương
42 chương
11 chương