Duy Ngã Độc Tôn
Chương 927
Đồng thời, những người thực lực mạnh mẽ khác cũng nhìn ra được dị thường trên đài ngắm cảnh, hẳn là do Tần Lập làm ra, tất cả đều tràn ngập vẻ kinh hãi, ngây ngốc tại chỗ.
- Đây là thực lực chân chính của Bất Động Như Sơn? Không động thì thôi, vừa động là thế như sấm sét ngàn quân...
Trong đám đông có những tuấn kiệt trẻ tuổi vốn tràn đầy lòng tin, vẻ mặt dại ra lẩm bẩm.
Thu Vũ Hàn đang đánh về phía thiếu nữ váy đỏ, bản năng cảm giác được nguy hiểm cực lớn ập tới, lập tức thân hình vừa lộn muốn tránh khỏi cổ năng lượng khủng bố có thể dễ dàng xé xác người ta thảnh những mảnh nhỏ.
Đồng thời Thu Vũ Hàn vừa vung tay, một mảng lớn khói đen nháy mắt bao phủ cả đài ngắm cảnh, khiến cho ngươi bên ngoài căn bản không thấy được trên đài ngắm cảnh đã xảy ra chuyện gì.
- Mẹ nó, là Gần Mực Thì Đen!
Trong đám đông xa xa có người nghiến răng nghiến lợi gọi ra tên khói đen do Thu Vũ Hàn thả ra.
- Gần Mực Thì Đen? Đó là cái gì?
Có người không hiểu, lên tiếng hỏi.
- Một loại độc sở trường nhất của Thu Vũ Hàn, có thể độc đến sụp đổ cả hư không. Phàm là bị khói đen này bao phủ, là người là vật, không có bất kỳ thứ gì có thể bảo tồn được!
Có người giải thích.
- Trời ạ, làm sao có thứ khủng bố như thế?
- Khủng bố? Trên người Thu Vũ Hàn còn có nhiều thứ khủng bố hơn thế! Không thì ngươi cho rằng là nguyên nhân gì mà làm siêu cấp đại giáo phải làm như không thấy một tên cặn bã như vậy?
Có người cười lạnh nói.
- Vậy Bất Động Như Sơn...
Có người lo lắng cho Tần Lập.
- Bất Động Như Sơn? Mặc kệ là ai, cũng không sống được! Đáng tiếc, Thánh tử cùng Thánh nữ Lang Gia Cổ Giáo ở trên đó, còn có một thiếu nữ quan hệ rất sâu với Thủy gia. Hắc, lần này náo nhiệt rồi. Thu Vũ Hàn quả thật điên rồi, xưa nay khi dễ những đệ tử bình thường siêu cấp đại phái thì cũng thôi, bây giờ vì nhi tử chết thảm, lại không quan tâm gì cả, ngay cả Thánh tử Thánh nữ Lang Gia Cổ Giáo cũng muốn độc chết. Từ nay về sau, chỉ sợ hắn sẽ đối mặt với Lang Gia Cổ Giáo truy sát điên cuồng, không chết không thôi.
- Ôi. đáng tiếc, thật là đáng tiếc mà!
Ở xa xa đám đông đang xôn xao, đều cảm thấy tiếc hận cho Bất Động Như Sơn Tần Lập cùng Thánh tử Thánh nữ Lang Gia Cổ Giáo. Cũng có người e sợ thiên hạ không loạn, trong lòng âm thầm hò hét, cảm thấy có trò hay để xem.
- Mau nhìn! Đó là cái gì?
Có người đột nhiên kinh hô một tiếng, chỉ vào đài ngắm cảnh hô lên:
- Làm sao có ánh sáng hiện ra từ trong khói đen?
- Thật đó, không phải nói loại độc Gần Mực Thì Đen này ngay cả hư không cũng có thể ăn mòn hay sao? Làm thế nào có ánh sáng chiếu ra từ bên trong?
Mọi người kinh ngạc không thôi, mấy vị nhân vật lão thành híp mắt, kinh nghi không chừng nhìn một màn này. Mọi người đều đang suy đoán: Lẽ nào chuyện này còn có bước chuyển đổi? Lẽ nào mấy người Bất Động Như Sơn Tần Lập bị loại khói độc Gần Mực Thì Đen kinh khủng này bao phủ, còn có thể sống sót hay sao?
- Tần Lập, đừng mất công vô ích nữa! Gần Mực Thì Đen của ta nếu có thể bị ngươi tùy tiện phá vỡ, sẽ không dám xưng là kỳ độc đệ nhất thiên hạ nữa! Ngươi giết con trai ta ta diệt ngươi, một nợ đền một nợ, rất công bằng!
Tiếng nói âm Lãnh của Thu Vũ Hàn truyền ra từ trên đài ngắm cảnh:
- Tiểu tiện nhân áo đỏ kia, ngươi yên tâm, ta sẽ không cho ngươi dễ dàng chết như vậy, nhất định sẽ làm cho ngươi hưởng thụ cái gì gọi là chuyện sung sướng nhất trên đời! Cái gì Thủy gia hỏa gia, Thủy Hận Sinh lão tổ, ta căn bản không quan tâm! Có bản lĩnh, cứ để bọn chúng tới tìm ta!
Trong tiếng nói của Thu Vũ Hàn, hai loại tâm tình oán độc cùng đắc ý lẫn lộn với nhau, nghe có vẻ cực kỳ chói tai, làm cho người ta khó chịu.
Bên ngoài đột nhiên có người lớn tiếng quát lên:
- Thu Vũ Hàn, hai người trẻ tuổi chỗ ngươi là Thánh tử Thánh nữ Lang Gia Cổ Giáo, ngay cả bọn họ mà ngươi cũng giết, Lang Gia Cổ Giáo tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Bên phía Thu Vũ Hàn trầm mặc một lát, tiếp đó âm trầm nói:
- Không kịp nữa, chỉ có thể trách chúng không may mà thôi, ai bảo chúng không chạy. Tần Lập giết con ta, người có quan hệ với hắn, đều phải chết!
Thu Vũ Hàn nói xong, liền trở nên im lặng, không nói tiếp nữa. Khói đen trên đài ngắm cảnh quay cuồng chuyển động, tản ra một mùi ngòn ngọt nhàn nhạt
Những người ở xa xa sắc mặt hoảng sợ, một lần nữa lui ra chỗ xa hơn đồng thời trong lòng đều cảm khái. Thu Vũ Hàn này thật là điên rồi, ngay cả đại giáo như Lang Gia Cổ Giáo cũng hoàn toàn không quan tâm.
Tốc độ của Tần Lập nhanh đến mức khó tin từ nháy mắt khi khói đen xuất hiện, đã tế ra Thần Miếu, thu ba người thiếu nữ váy đỏ cùng Cổ Kiếm Phong và Phong Tiêu Tiêu vào trong Thần Miếu. Ba người cũng nghe rõ ràng lời Thu Vũ Hàn nói, đều không khỏi nghiến răng nghiến lợi, hận thấu xương tên dâm tặc xú danh vang xa trên Lang Gia Đại Lục này.
Tần Lập nghe lời Thu Vũ Hàn nói, chỉ là cảm thấy buồn cười. Độc? Thân thể Tần Lập từ lúc ở Giới Hạ đã được vô số thiên tài địa bảo rèn luyện qua vô số lần, tu luyện Tử Khí Quyết, bản thân đã không sợ bất cứ kỳ độc nào trong thiên hạ!
Cho nên, Tần Lập chỉ là đứng trên đài ngắm cảnh, thần thức tập trung khóa thân thể Thu Vũ Hàn, cũng không phát động, chỉ là để Thu Vũ Hàn tự nói ra vài lời.
Tần Lập tự biết chuyện nhà mình, hắn hết sức rõ ràng mình đến từ Vực Ngoại, muốn không bị người Lang Gia Đại Lục bài xích, vậy chỉ có thể dung nhập vào giữa bọn họ.
Tham gia Lang Gia Đại Bỉ chỉ là bước đầu tiên dung nhập vào Lang Gia Đại Lục, quen biết kết giao với những Thánh tử Thánh nữ cũng chỉ là bước thứ hai. Đừng nhìn Thu Vũ Hàn xú danh vang xa trên Lang Gia Đại Lục, nhưng nếu mình không minh không bạch giết chết hắn, vậy chẳng những sẽ không trở thành anh hùng trong mắt những người Lang Gia Đại Lục, ngược lại sẽ khiến cho các võ giả kiêu ngạo trên Lang Gia Đại Lục có phản cảm mãnh liẹt!
Võ giả Lang Gia Đại Lục e sợ Thu Vũ Hàn như rắn rết thú dữ, có cường giả cấp bậc Đại Giáo chủ từng thập sát hắn, cũng không thể chém giết đương trường. Bây giờ lại bị một người đến từ bên ngoài chém giết, vậy chẳng phải nói Lang Gia Đại Lục không có người hay sao?
Đổi thành trước đây, khẳng định Tần Lập sẽ không quan tâm chuyện này, lúc nên ra tay thì cứ trực tiếp ra tay. Nhưng lần này trên vai hắn gánh nhiệm vụ thật quá nặng, phải khôi phục thế giới siêu cổ, không có siêu cấp cường giả trên Lang Gia Đại Lục ủng hộ, khẳng định sẽ không thể thành công.
Thu Vũ Hàn còn không biết hắn đã trở thành một thằng hề chân chính, thiên hạ Kỳ độc mà hắn vẫn cho rằng tuyệt đối không sở hở, đối với Tần Lập căn bản không hề có chút tác dụng gì!
- Thu Vũ Hàn, ngươi nói vớ vẩn!
Tần Lập cắn răng, tiếng nói như chen ra từ kẽ răng, giống như đang liều mạng kiên trì không cho khói độc tới gần mình:
- Ta chém giết rõ ràng là Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, cho dù có thù thì cũng là chuyện giữa ta cùng Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, có quan hệ gì với ngươi?
Thu Vũ Hàn giọng nói lạnh băng, tràn ngập oán hận:
- Tần Lập, chết đã đến nơi mà ngươi còn muốn chụp mũ ta. Ngươi muốn biết vì sao? Ta không cho ngươi như nguyện ta tuyệt đối sẽ không nói cho ngươi!
Lúc này, đã có đại nhân vật nghe tiếng chạy tới, rất xa đã truyền đến tiếng quát:
- Thu Vũ Hàn, hôm nay nếu ngươi dám tổn thương một sợi tóc Thánh tử Thánh nữ Lang Gia Cổ Giáo ta, ta đảm bảo ngươi tuyệt đối không chạy khỏi mảnh thiên địa này, ta sẽ cho ngươi hối hận vì đã sinh ra trên đời này!
Ở thật xa lại truyền đến một giọng nữ lạnh băng:
- Thu Vũ Hàn, ngươi dám tổn thương muội muội ta, Thủy gia ta tuyệt đối không buông tha ngươi!
Thủy Sinh Liên lăng không bay đến, góc áo tung bay như tiên tử.
- A? Người kia là Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo! Trời ạ, vì Thánh tử Thánh nữ môn hạ, ngài ấy tự mình đến đây!
Có người nhận ra Lão già từ xa bay đến, kinh hô.
- Nữ chủ nhân Như Ý Tiên Phường cũng đến, lần này Thu Vũ Hàn chọc vào tổ ong rồi!
Có người nói.
Lúc này, ở xa xa lại bay đến mấy bóng người, một thanh niên thân hình phóng như tia chớp bắn tới, tiếng nói trong trẻo truyền khắp mảnh thiên địa này:
- Thu Vũ Hàn, ngươi dám thương hại tới Tần Lập, Lang Gia Bách Gia Phái sẽ không để yên cho ngươi!
Hoa Phượng Hoàng cũng chạy tới, lớn tiếng quát:
- Thu Vũ Hàn, tên bại hoại kia, ngươi dám tổn thương Tần Lập, Lang Gia Thần Giáo tuyệt đối không buông tha ngươi!
- Trời ạ, Tần Lập này rốt cuộc có địa vị gì? Chuyện của hắn đã kinh động đến ba siêu cấp đại phái rồi. Thu Vũ Hàn lần này khẳng định phải sợ rồi, không có bất kỳ kẻ nào có thể chống lại ba siêu cấp đại thế lực truy sát! Thu Vũ Hàn cũng không được!
- Đúng thế, tuy rằng trước đó để hắn bỏ chạy nhiều lần, đó là bởi siêu cấp đại phái cũng không nghiêm túc nhiều. Nếu thật sự làm nghiêm túc, mười cái Thu Vũ Hàn cũng không đủ cho người ta giết!
Một màn càng kinh người hơn còn ở phía sau, ở cực xa lại có một bóng người nhanh đến mức khó tia vó người nhận ra, người tới chính là Đỉnh Linh Thánh nữ Lang Gia Phi Tiên Phái!
- Thu Vũ Hàn, tên cặn bã kia, lập tức thu hồi khói độc, thả mấy người Tần Lập ra. Nếu không, Lang Gia Phi Tiên Phái tuyệt đối không buông tha ngươi!
Đỉnh Linh từ rất xa đã lớn tiếng quát.
Một màn này làm cho mọi người đều cảm thấy khiếp sợ. Tuy rằng trước đó đã biết Bất Động Như Sơn Tần Lập là con cờ đen xuất thế ngang trời, có giao tình với những Thánh tử Thánh nữ siêu cấp đại phái. Nhưng không ai ngờ tới chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, Tần Lập lại từ một thân một mình, đến lúc này có được nhân mạch làm cho bất kỳ ai cũng phải sợ hải!
- Hắc hắc hắc hắc.
Giọng âm nhu của Thu Vũ Hàn truyền ra từ làn khói đen, có chút kinh ngạc nói:
- Không ngờ tới mấy tiểu bối này lại kinh động nhiêu người như vậy. Tốt, tốt, các ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua Tần Lập! Những người khác, vậy phải xem tạo hóa của chúng! về phần mấy người các ngươi muốn bảo vệ Tần Lập...Hắc hắc, muốn trả thù gì, các ngươi cứ việc tới đây. Hắn giết con ta, ta tự nhiên không thể buông tha hắn!
- Được lắm. Thu Vũ Hàn, theo ý của ngươi thì đây là ân oán tư nhân giữa chúng ta, phải không?
Tiếng nói bình tĩnh của Tần Lập cũng truyền ra từ làn khói đen.
Thu Vũ Hàn hơi giật mình, hắn rất kỳ quái vì sao đã trôi qua cả nửa ngày, Tần Lập còn không bị độc chết, lại vẫn còn sống tốt lành như vậy.
Chẳng qua thù hận thúc đẩy đã làm cho hắn căn bản không có tâm tình suy nghĩ nhiều, hắn lạnh lùng nói:
- Nói rất đúng, đây là ân oán tư nhân giữa chúng ta! Các ngươi ở bên ngoài nghe rồi chứ? Tần Lập nói đây là ân oán tư nhân của chúng ta, các ngươi có lý do gì xen tay vào?
- Tần Lập, huynh...huynh sao rồi?
Hoa Phượng Hoàng dung hoa bối rối, gần như mất đi phương tấc.
Hà Đan Đằng theo Hoa Phượng Hoàng đến đây, trong mắt hiện lên một tia phẫn nộ. Chẳng qua tiếp đó, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh. Cả Lang Gia Đại Lục, Thu Vũ Hàn nói hắn dùng độc xếp thứ hai thiên hạ, ai dám nói mình là đứng đầu thiên hạ?
Tần Lập không trả lời Hoa Phượng Hoàng, mà phát ra một tiếng cười lạnh băng:
- Vậy nếu là như thế, ta giết ngươi, cũng là lẽ Đương nhiên!
Truyện khác cùng thể loại
345 chương
94 chương
79 chương
1725 chương
203 chương
457 chương
171 chương
685 chương