Móng vuốt to lớn vẽ giữa không trung, hư không giao thoa vô số không gian pháp tắc, giờ phút này như một sợi chỉ mỏng manh, dễ dàng bị xé rách. Một cỗ khí tức tràn ngập thân thánh nhưng lại cực kỳ sắc bén, nháy mắt chém tới trước mắt Lâm Dục! - Không! Lão già bên cạnh Lâm Dục trước đó, phát ra một tiếng gào thét hoảng sợ cực điểm. Lực pháp tắc! Đây là lực pháp tắc do hậu duệ có được huyết mạch Thần Thánh Cự Long, thi triển Phi Long Tại Thiên! Lâm Dục ở giữa hư không, trong ánh mắt tràn ngập hoảng sợ hối hận, bị lực pháp tắc Phi Long Tại Thiên cố định tại chổ, giống như ngây ngốc, không có một chút phản ứng! Để cho cỗ lực pháp tắc kia, chém hắn lại hai nửa! Một cỗ máu tươi phun lên trời cao, vẽ ra một màu hồng lãnh diễm thê lương! Một kích này, trực tiếp đánh nát bấy thần hồn Lâm Dục, triệt để thần hình câu diệt! Một đời cường giả trẻ tuổi có thiên phú nhất Vương tộc Tam Địa, đối mặt với hậu duệ có được huyết mạch thần thú siêu cổ, hoàn toàn thua trận! - Yêu nữ, ta muốn giết ngươi! Lão già bên cạnh Lâm Dục phát ra một tiếng rống giận bi phẫn. Người trẻ tuổi có hy vọng nhất trùng kích Đế vương đỉnh cấp trong Vương tộc Tam Địa bị giết, dù là lão có sống trở vể, cũng sẽ không có được kết cục tốt. Lão giả bộc phát ra một thân khí tức của mình, đánh vào khiến thiên địa pháp tắc một mảnh hổn loạn, đây là một nhân vật lão thành trong Vương tộc Tam Địa, một thân thực lực tuy ngừng ở cảnh giới Thần Vương tứ trọng, nhưng lĩnh ngộ cùng khống chế pháp tắc và đạo hoàn toàn không phải Thần Vương vãn bối có thể so sánh.Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm. Lão già tuy rằng nổi giận, nhưng không hề có khe hở nào. Vươn tay chỉ ra, một đạo kiếm khí như từ trên trôi ập tới, trực tiếp xé hư không ra một vết rách thật lớn. Nơi kiếm khí đi qua, tất cả những gì chắn trước mặt nó. cho dù là hư không cũng không thể trốn thoát! Tốc độ kiếm khí cũng không nhanh, thậm chí còn có chút chậm, nhưng mang theo uy thế cùng áp lực vô tận giống như một tảng đá khổng lồ, mang tới cho người ta một loại cảm giác không thở nổi! Lực pháp tắc tản ra từ trên kiếm khí, khiến cho mục tiêu căn bản không thể bỏ chạy, chỉ có thể lựa chọn đối đầu! Xà Xà thân như Chân Long, giữa không trung cuộn người lao tới, nhấc cánh tay rồng, trên lớp vảy đen kịt lóe ra hào quang yêu dị, đột nhiên bùng lên một ngọn lửa băng màu trắng! Nhiệt độ trời cao, đột nhiên giảm đi vô số lần! Nhưng làm người bùng lên ngọn lửa trắng kia, lại hừng hực thiêu đốt, bám lên thân rồng khổng lồ của Xà Xà! Lão già tri thức uyên bác bên cạnh Đoàn Lâm, khóe miệng tràn một tia máu, vừa rồi bị Tần Lập đả thương rất nghiêm trọng, nhưng thần sắc trên mặt lão vẫn vô cùng thành kính, miệng lẩm bẩm nói: - Không ngờ thật là hậu duệ Thần Thánh Cự Long, không ngờ tới ở thời đại này lại còn có thể may mắn gặp được huyết mạch thần thú siêu cổ. Đoàn Lâm nhìn thoáng qua lão già bên cạnh, nhỏ giọng hỏi: - Thần thú thời đại siêu cổ, thật sự hùng mạnh như thế? Lão già vẻ mặt si mê nhìn Xà Xà thân như Chân Long trên trời cao, gật đầu: - Điện hạ, so với ngài tưởng tượng, còn mạnh mẽ hơn vô số lần! - Mạnh mẽ như thế nào? Đoàn Lâm nghe Lão già nói vậy, trong ánh mắt nhìn về phía Xà Xà, cũng không khỏi nhiều thêm vài phần cảm giác lạ. - Nói đơn giản, coi như là Thông Thiên Đại Đế, ngài ấy nắm giữa toàn bộ pháp tắc nơi Thần Vực, nhưng niệm lực của ngài ấy cũng chỉ giới hạn ở nơi Thần Vực. Hơn nữa ngoại trừ Cửu Địa, niệm lực của ngài ấy cũng chỉ có thể làm đối phương cảm ứng được mà thôi. - Như vậy cũng còn...mà thôi? Đoàn Lâm có chút khó tin nhìn lão già này: - Hồng tiên sinh, phân thực lực này của Thông Thiên Đại Đế đã là có một không hai xưa nay, đã rất mạnh mẽ rồi! - Điện hạ, như thế rất mạnh, nhưng ngài có biết thần thú thời đại siêu cổ, niệm lực của chúng nó có thể bao trùm toàn bộ nơi Thần Vực! Hơn nữa, có thể dùng niệm lực tiến hành công kích ở toàn bộ nơi Thần Vực! Chỉ cần cảnh giới đối thủ không bằng nó, như vậy sẽ trực tiếp bị chém giết! Lão già vẻ mặt hướng tới cùng thổn thức: - Chỉ tiếc, thời đại siêu cổ hùng mạnh như thế, lại hủy trong tay thiên địa. Cho nên, đừng nghĩ tới việc nắm giữ pháp tắc thiên đạo nơi Thần Vực, có thể chân chính không đếm xỉa tới oai thiên địa, người cũng được, thần thú thời đại siêu cổ cũng thế, trước mặt oai thiên địa đều kém rất xa, đều quá yếu đuối! Đoàn Lâm híp mắt, trong lòng hứng thú với Xà Xà trên trời cao càng thêm nồng đậm. Tồn tại một hậu duệ huyết mạch mạnh mẽ như thế, coi như là kém, vậy thì cũng không kém bao nhiêu? Loại nữ nhân này, nếu như nàng là của ta... Ầm ầm ầm! Ngọn lửa trên người Xà Xà trực tiếp hóa thành một con rồng lửa to lớn, trực tiếp đánh lên đạo kiếm khí từ Lão già kia chỉ tay bắn ra. Trên bầu trời, phát ra từng tiếng nổ ầm ầm. Chỉ thấy đạo kiếm khí hòa lẫn lực pháp tắc, trực tiếp bị ngọn lửa băng thiêu đốt thành hư vô. Tiếp đó, ngọn lửa băng nghiền ép thân thể lão giả. Trong nháy mắt, Lão già như băng tuyết hòa tan, biến mất giữa không khí! Cả một mảnh hư không, bị ngọn lửa băng đốt thành hư vô! Cái gì cũng không thấy được! Mọi người, bao gồm không ít người chạy ra từ Thú Thần Thành xem náo nhiệt, tất cả đều nhìn mà trợn mắt há mồm. Trên trời cao, một mảnh bầu trời chừng trăm thước bị đốt thành hư vô, lộ ra một mảnh lớn không gian đen như mực, như một con thú khổng lồ há to miệng, cực độ khủng bố. - Trời ạ, cuối cùng là ai, chẳng lẽ là vương tử Lâm Dục Điện hạ đang chiến đấu với người khác hay sao? Điện hạ thật là hùng mạnh mà! Một người đến từ gia tộc Tam Địa chỉ vào hố đen trên bầu trời nói. Thiên đạo pháp tắc nơi Thần Vực, chậm rãi xuất hiện đan xen, sửa chữa mảnh vết thương này. - Hừ, vì sao phải là vương tử Lâm Dục Điện hạ chiến đấu tạo thành? Ta thấy là Đoàn Lâm Điện hạ mới đúng! Có người Nhị Địa, nghe thế liền phản kích. - Hừ. Đoàn Lâm Điện hạ? Hắn...kém quá xa? Có một người Tam Địa sắc mặt tràn ngập khinh thường nói. - Phi, ngươi nói bậy bạ cái gì? Ngươi coi ngươi là người Vương tộc Tam Địa? Hay là thân tộc Đại Đế? - Mẹ nó, ngươi nói ai đó? - Là nói chính ngươi đó! - Ngươi muốn chết! Ầm! Rất xa, bầu trời ngoài Thú Thần Thành liền hổn loạn một mảnh giữa hai Thánh địa cũng không phải hòa hợp như biểu hiện bên ngoài. Kể cả người hai Thánh địa, cũng nhìn nhau không vừa mắt. Bọn họ lại không biết, trận chiến này quả thật là do Lâm Dục tạo thành, chẳng qua hắn là một phía thua trận! Còn thua rất triệt để, ngay cả mạng đã mất không nói, còn thần hồn câu diệt, trọn đời không được siêu sinh! Còn Đoàn Lâm Điện hạ mà người Nhị Địa ủng hộ, lại đang vẻ mặt kinh sợ nhìn cự long dữ tợn, như ẩn như hiện trong hư không ở trên trời cao, cảm nhận được không gian xung quanh tràn ngập lực lượng thần thánh, ngay cả dũng khí ra tay cũng bị đánh mất! Xà Xà hóa thành hình người, sắc mặt có chút mệt mỏi trở lại bên cạnh Tần Lập, lại mỉm cười quyến rũ, nhu mì nói: - Phu quân, không làm cho chàng mất mặt chứ? Tần Lập khẽ gật đầu, đột nhiên biến sắc, thần tình trở nên cực kỳ cổ quái. Một cỗ niệm lực khổng lồ từ trên trời cao như lật đổ sông núi đập thẳng xuống chỗ Tần Lập! Chẳng qua cỗ niệm lực này giống như một con cọp giấy, lúc Tần Lập biến sắc, tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ từ tinh thần thức hải của hắn cũng làm ra phản kích mãnh liệt. Thần tình trở nên cổ quái, là bởi niệm lực của đối phương nhìn như rất mạnh, dưới sự phản kích của hắn lại giống như trò đùa! Cái này giống như người ta thấy ở trên đường có một tảng đá to mười mấy thước, sau đó nhấc thanh chùy lớn muốn đánh nát bấy tảng đá này. Nhưng khi một chùy đánh lên tảng đá thành một lỗ thủng, mới phát hiện thì ra tảng đá này làm bằng giấy! Hiện giờ, Tần Lập chính là có loại cảm giác này! Chẳng qua, Tần Lập từ bên trong cỗ niệm lực khủng bố này, cảm nhận được một cỗ tức giận mãnh liệt. Thông Thiên Đại Đế! Toàn cỏi Thần Vực, chỉ có hắn mới có được phần thực lực này! Bằng vào niệm lực vô cùng mạnh mẽ, xuyên qua rất nhiều không gian, trực tiếp tìm tới đầu hắn. Ở giữa niệm lực, mang theo ý tức giận cùng cảnh cáo mãnh liệt. Tần Lập cười lạnh một tiếng, tiếp đó dùng một cỗ tinh thần lực phản kích đánh tới. Lần này, là lật đổ sông núi thật sự, hoàn toàn cắn nuốt niệm lực của đối phương! Ở Cửu Địa, ở giữa cung điện Thông Thiên Đại Đế đang bế quan, đột nhiên truyền ra tiếng gầm giận dữ: - Khiêu khích! Hắn lại dám...dám khiêu khích ta! Đây là khiêu khích nghiêm trọng đối với tôn nghiêm Đại Đế của ta! Nhãi ranh Tần Lập, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi! - Phu quân, sao thế! Các nàng Cơ Ngữ Yên cùng Thượng Quan Thi Vũ đều phát hiện Tần Lập khác thường, vây quanh thân thiết hỏi. Tần Lập thở ra một hơi dài, trong mắt hiện một tia kiêng nghị, cười cười: - Không sao, không sao cả! Tần Lập Nói rồi, mắt lạnh nhìn về phía đám người còn lại trong tùy tùng do Lâm Dục vương tử Tam Địa kia mang tới, cùng với đoàn người Đoàn Lâm vương tử Vương tộc Nhị Địa. Đám tùy tùng Lâm Dục kia liếc nhìn nhau, trong đó một người vừa định mở miệng nói mấy câu tràng diện, sau đó chuẩn bị chạy về Tam Địa báo tin. Tin tức này, dù là bọn họ có không tình nguyện cũng phải đi về hồi báo cho Vương tộc Tam Địa. Năm mươi năm không gặp, bọn họ không dám xác định thực lực Tần Lập tảng lên bao nhiêu, nhưng những người bên cạnh Tần Lập, lại đều trở nên quá mức khủng bố! Chỉ là một nữ nhân, lại là hậu duệ có được huyết mạch Thần Thánh Cự Long siêu cổ, chém giết vương tử trẻ tuổi Tam Địa có hy vọng nhất Tương lai thành tựu Đế vị! Một người khác là con gái Thú Vương, trước khi đi theo Tần Lập chẳng qua là một nha đầu cảnh giới Thánh Chủ mà thôi. Tuy rằng cũng được coi như người nổi bật trong đời trẻ tuổi, chẳng qua còn kém nhiều lắm. Nhưng đi theo Tần Lập, thời gian mới năm mươi năm, lại vừa ra tay liên giết một phó thành chủ cấp bậc Thần Vương... Vậy thì còn đánh thế nào? Nữ nhân bên cạnh Tần Lập đã khủng bố như thế, vậy bản thân Tần Lập còn có được cảnh giới gì? Không đợi thành viên Vương tộc Tam Địa há mồm, liền thấy Tần Lập không chút dấu hiệu gì, ra tay với bọn họ! Bọn họ biết Tần Lập ra tay, là bởi vì...những người này, trong nháy mắt đó cảm giác được hình như mình đã chết! Sau khoảng khắc, ý thức triệt để hóa thành hư vô! Mấy chục người, bị Tần Lập phất tay liền diệt bỏ hoàn toàn! Đế uy khủng bố, tràn ngập toàn bộ không gian. Đám người ở giữa Thú Thần Thành đang hổn chiến, tất cả không tự giác ngừng công kích lẫn nhau, há to miệng, trợn mắt há mồm nhìn hư không xa xa. - Đại Đế giáng xuống hay sao? Trong đầu mọi người, gần như đều hiện lên một ý niệm như thế...