Duy Ngã Độc Tôn
Chương 800
Chiến đấu đánh không biết bao lâu, đến cuối cùng gần như tất cả thần thú đều bị nam tử áo xanh này tàn sát không còn!
Nam từ áo xanh toàn thân tràn ngập quang mang màu tím, giống như một pho tượng thần, thiên địa phải quỳ xuống khuất phục!
Các thần thú xa xưa khủng bố kia, đến cuối cùng chỉ còn lại năm đại thần thú Cự Long màu xanh, Bạch Hổ, ChuTước, Huyền Vũ cùng Phượng Hoàng, nhưng cũng đều đã hấp hối!
Còn thế giới xa xưa rộng lớn này, đã sớm bị đánh vỡ nát ở trong chiến đấu khủng bố, chia năm xẻ bảy!
Vỡ thành rất nhiều thế giới sức sẹo khó coi!
Vẻ mặt bình thản như không của nam tử áo xanh, dường như lộ ra một tia tiếc hận. Chỉ thấy hắn chọn một thế giới đập nát, vung tay lên, trực tiếp bố trí một tòa cổ trận!
Tiếp đó, hai tay không ngừng kết ấn bắt đầu phong ấn thế giới dập nát này!
Đến cuối cùng, nam tử áo xanh phong ấn toàn bộ các thế giới vỡ nát, sau đó đem thế giới đã bày cổ trận đặt lên đỉnh cao nhất!
Trong lòng Tần Lập, dần dần có một tia hiểu ra!
Đây là Đại Giới!
Tuyệt đối chính là Đại Giới ban đầu! Không ngờ rằng, những điều này lại hiện ra từ trên Thần Miếu!
Tần Lập bắt đầu điên cuồng ghi nhớ những nơi hình thành Thần Nguyên, ghi nhớ những nơi đó bị nam tử áo xanh tiện tay đặt ở chỗ nào.
Tiếp sau đó, nhìn thấy nam tử áo xanh lấy ra một tòa miếu thờ màu đen, chỉ lớn bằng bàn tay, trực tiếp ném xuống thế giới ở dưới cùng. Tòa miếu thở màu đen này, chợt biến mất ở giữa thế giới.
Sau đó lại nghĩ một lát, lại tiện tay ném thanh kiếm đỏ máu trong tay mình vào thế giới kia, còn có hai tập sách mỏng cũng tùy tay ném xuống một thế giới.
Cuối cùng, nam tử áo xanh khoát tay, trực tiếp hút lấy Thanh Long Bạch Hồ Chu Tước Huyền Vũ cùng Phượng Hoàng tới. Những thần thú khổng lồ kia vào trong tay nam từ áo xanh, lại rút nhỏ thành vô số lần, thành thành thật thật nằm trong bàn tay nam tử áo xanh. Tiếp đó, nam tử áo xanh vung tay lên, xuyên qua hư không, biến mất không thấy!
Từ đầu đến cuối, Tần Lập giống như một người bên đường, nam từ áo xanh giống như không phát hiện hắn tồn tại. Nhưng chuyện vừa rồi, xuất hiện rất rõ ràng trong đầu Tần Lập.
Nhất là chiến Kỳ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn thẳng đến hôm nay Tần Lập mới hiểu được vì sao chiến Kỳ này lại có cái tên kiêu ngạo như thế. Đồng thời cũng rõ ràng, vì sao có lời tiên đoán xa xưa, nói rằng người có thể dung hợp Tử Khí Quyết cùng chiến Kỳ Duy Ngã Độc Tôn với nhau, sẽ là người ứng vận!
Hóa ra. tất cả đều là do nam tử áo xanh kia truyền xuống!
Trong lòng Tần Lập còn có một nghi hoặc, người khổng lồ đã từng ở giữa tinh thần thức hải của hắn, cũng là người khổng lồ đó cho Tần Lập lấy được Tử Khí Quyết, cuối cùng làm sao lại xuất hiện ở giữa tinh thần thức hải của hắn?
Tần Lập trăm mối nghi ngờ không có đáp án cứ luôn cảm thấy tất cả mọi chuyện đều phái có nguyên nhân. Duy nhất người khổng lồ trong đầu mình, cùng với khẩu quyết Tử Khí Quyết trên lưng hắn, làm cho Tần Lập không tìm ra được nguyên nhân.
Chẳng qua nếu không nghĩ ra được, vậy thì tạm thời không nghĩ tới nữa. Tần Lập căn cứ phương hướng nam tử áo xanh phong ấn các thế giới đập nát, xác định sơ lượt một số vị trí Thần Nguyên.
Thế giới siêu cấp xa xưa từng tồn tại, đã sớm không còn tồn tại nữa. Giới hiện giờ, lại chỉ là một thế giới do thanh niên áo xanh kia tiện tay phong ấn.
Nam tử áo xanh này là ai? Làm sao lại có pháp lực hùng mạnh như vậy? Mấy vấn đề này đều khắc thật sâu trong đầu Tần Lập, Tần Lập có một trực giác, một ngày nào đó mình sẽ biết được chuyện này.
Trong lòng Tần Lập nghĩ vậy, hồi thần lại, cảm nhận được ngàn vạn ánh mắt đang nhìn mình chăm chằm, ngay cả tâm tình bọn họ, Tần Lập cũng cảm nhận được rất rõ ràng. Tần Lập mỉm cười, không nói gì thêm, lấy từ trong nhẫn trữ vật ra tấm bản đồ Thái cổ đã tự động hợp lại với nhau, trực tiếp ấn xuống chỗ lõm trên cửa Thần Miếu!
Chặt chẽ vừa khớp!
Không có một chút khác biệt! Tấm bản đồ trong tay Tần Lập xóa đi biểu tượng, lộ ra hình dạng thật, giống như vốn là một thể với cánh cửa Thần Miếu này!
Không có ánh sáng, không có dao động, tấm bản đồ hoàn toàn dung hợp với cánh cửa Thần Miếu, dường như cho đến giờ vẫn chưa từng tách ra!
Tần Lập cũng phải bội phục các đại năng thời đại Thái cổ, có thể thiết đặt loại cơ quan này ở cửa Thần Miếu. Không thể không nói, đó là một thời đại cực kỳ huy hoàng, kỳ tài ngút trời xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Nếu không, làm sao khiến cho nơi Thần Vực khẩn trương, dẫn Vực Ngoại Thiên Ma vào công kích Trung Châu?
Nơi thế giới này, cuối cùng là bị nam tử áo xanh phong ấn qua, bằng không sợ rằng thế giới này đã sớm xuất hiện càng nhiều cường giả cấp bậc đỉnh cao như Bất Tử Chân Thần gia tộc Thần Vương rồi?
Kẹt kẹt!
Một tiếng vang rất nhỏ, cánh cửa Thần Miếu chậm rãi mở ra!
Thần Miếu phủ đầy bụi mười mấy vạn năm, lại được mở ra một lần nữa. Mọi người đều không kiềm chế được cỏi lòng kích động, đều muốn có thể lập tức tiến vào trong Thần Miếu.Bạn đang đọc truyện tại - https://
Đoàn người bắt đầu náo động, lúc này cả tòa Thần Miếu đột nhiên phóng ra một cỗ khí tức áp bách như biển rộng, trấn áp tất cả mọi người đang rục rịch ở đó, không dám động đậy!
Thẳng đến khi cánh cửa Thần Miếu hoàn toàn mở ra, một mảnh sáng rực bên trong Thần Miếu chói mắt đến mức làm người ta không mở mắt ra được!
Tần Lập chậm rãi bước vào, bên trong Thần Miếu lại không có áp lực gì, mảnh ánh sáng kia phát ra từ trận pháp ở giữa đại điện Thần Miếu. Nơi đó, còn cách Tần Lập một khoảng rất xa.
Trận pháp không lớn, đường kính chỉ có hơn mười thước, nhưng phát ra ánh sáng vạn trượng, giống như một vòng mặt trời chói chang!
Hai mắt Tần Lập bắn ra hai đạo thần quang, bắn về phía tòa trận pháp này. Rõ ràng thấy được bên trong trận pháp kia, có một thứ như sa bàn rút nhỏ kích cỡ vô số lần!
Trên sa bàn vô số điểm sáng nhỏ. trải rộng chỉ chít như sao trời. Tất cả quang mang trận pháp này, chính là phát ra từ các điểm sáng đó!
Hai mắt Tần Lập bắn ra thần quang, rơi xuống sa bàn chỉ cảm thấy rất nhiều địa hình trên đó đều rất quen thuộc, ở sau trong lòng, chợt lóe lên một ý niệm: Đây chính là đại trận khống chế tất cả nơi thần bí, do vô số cường giả thời đại Thái cổ cùng nhau ngưng kết thành?
Vừa nghĩ như thế, Tần Lập đối chiếu địa hình trên đó, càng nhìn càng thấy sa bàn này chính là cả một Thiên Nguyên đại lục, cũng là Trung Châu thời đại Thái cổ!
Còn vô số điểm sáng kia, có lẽ chính là các nơi thần bí!
Lúc này, người ở bên ngoài vẫn không thể đi vào, một trăm năm mươi thước ngoài cửa Thần Miếu vẫn là một vùng cấm. Không tới được nửa bước Thánh Chủ sẽ không cách nào đi tới nửa bước.
Mọi người đều thấy ánh sáng chói chang như ánh mặt trời trong đại điện Thần Miếu, bọn họ vô thức cho rằng đó là một kiện bảo vật, trong lòng đố kỵ Tần Lập đã đạt tới trình độ nhất định, nhưng không có bất kỳ biện pháp nào.
Tuy nhiên đúng lúc này, Tần Lập dường như nghe được trong đại điện truyền tới một trận ngâm xướng, tiếng động kia trước tiên rất là yếu ớt, sau đó càng lúc càng lớn, càng ngày càng vang!
Ngay cả những người ở bên ngoài Thần Miếu cũng nghe được âm thanh này. Âm thanh này giống như có một cổ lực lượng thần bí, làm cho bên ngoài Thần Miếu xôn xao ồn ào dần dần an tĩnh lại, mọi người đều cẩn thận lắng nghe tiếng ngâm xướng thần bí này.
Theo tiếng ngâm xướng này, ánh sáng trận pháp ở giữa đại điện Thần Miếu bắt đầu dần dần yếu ớt xuống, đến cuối cùng, hoàn toàn mất đi ánh sáng!
Cỗ áp lực làm người ta hoảng sợ, cũng theo đó biến mất không còn!
Oanh!
Trong nháy mắt này, vô số kẻ trong đám người cảm nhận được áp lực biến mất, đều điên cuồng muốn là người đầu tiên chạy vào trong Thần Miếu.
Nam Cung Tử Lăng cùng Linh Nhi, Hạ Văn Vũ, Hô Diên Kiêu Dưởng, Kiền Kính cùng với Mạc Bắc, sáu người này phản ứng nhanh nhất. Trong nháy mắt áp lực vừa biến mất, bọn họ liền xông vào Thần Miếu, sau đó lắc mình đi tới phía sau Tần Lập.
Còn có mười mấy lão quái cấp bậc nửa bước Thánh Chủ, cũng phản ứng cực nhanh lao vào trong.
Sau đó, là các đại năng đỉnh cấp chen lấn tranh nhau lao vào.
Lúc này, trong nháy mắt tòa trận pháp ở giữa đại điện hoàn toàn tắt đi, bản năng Tần Lập cảm giác được có một cổ nguy hiểm cực lớn ập xuống đầu mình.
Hắn khẽ quát một tiếng:
- Theo ta bay lên trên!
Bọn người Nam Cung Tử Lăng tuy rằng không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng căn cứ lòng tin vào Tần Lập, đều vô thức theo Tần Lập bay thẳng lên không trung Thần Miếu!
Thần Miếu, tòa miếu thở khổng lồ này không có thiền điện, không có phòng nào khác. Toàn bộ Thần Miếu vô cùng to lớn này chỉ có một đại điện, sau đó...là phân tháp trống không, nhìn mãi không thấy đỉnh!
Mười mấy lão quái cấp bậc nửa bước Thánh Chủ, tuy rằng đều không rõ vì sao Tần Lập lại đột nhiên bay lên trên, nhưng phản ứng của bọn họ cũng nhanh đến khó tin cũng bay lên theo sau Tần Lập.
Lúc này, đã có mấy trăm người xông vào trong Thần Miếu, những người này vừa xông vào trong, cũng thấy một đám người Tần Lập bay lên trên cao.
Có người phản ứng nhanh, cũng vô thức bay lên theo, nhưng đa số vẫn không ý thức được đã xảy ra chuyện gì.
BÙM!
Đột nhiên một tiếng nổ truyền đến, tòa trận pháp ở giữa đại điện Thần Miếu bỗng nhiên bùng nổ, một cỗ năng lượng hùng hồn như biển rộng ầm ầm bắn ra bốn phía!
Đây chính là các đại năng tiên hiền Thái cổ năm đó vì phòng ngừa Vực Ngoại Thiên Ma tìm được Thần Miếu, tìm cách phá hoại, đã làm ra một cái bẫy cuối cùng!
Một khi Thần Miếu mở cửa, trận pháp này sẽ tản mát ra ánh sáng vạn trượng, sau đó khẳng định sẽ làm người ta hiếu kỳ ánh sáng kia là gì, sau khi đến gần thì trận pháp này sẽ trực tiếp bùng nổ!
Cũng không phải là các tiên hiền đại năng thời đại Thái cổ năm đó không nghĩ tới khả năng con cháu đời sau sẽ tìm được Thần Miếu, nhưng lúc đó Vực Ngoại Thiên Ma công kích Trung Châu, đã làm cho văn minh Trung Châu gần như hủy diệt. Khi đó mọi người thậm chí đã có một loại cảm xúc bi quan, cho rằng bộ tộc tử đồng sẽ thu được thắng lợi cuối cùng!
Cho nên, "chiêu này" chính là lưu lại cho bộ tộc tử đồng!
Nhưng không ngờ tới, cái bẫy này rốt cuộc lại tính lên đầu con cháu đời sau của mình.
Những người xông vào Thần Miếu trước tiên, nháy mắt liền bị cỗ năng lượng này nuốt sạch, ngay cả gào thét cũng không có cơ hội phát ra, liền hóa thành tro tàn, tiêu tán giữa không khí!
Cỗ lực lượng này đánh vào bổn vách tường Thần Miếu khổng lồ, nhưng không thể khiến cho Thần Miếu lay động một chút xíu nào, cũng chỉ có những người xông vào trước là không hay ho mà thôi.
Hơn ba trăm người, lại không có một ai sống sót được!
Mọi người ở ngoài vốn đang náo động, hâm mộ có người lao vào trước được, lúc này đều choáng váng sững sờ đứng ở đó!
Truyện khác cùng thể loại
345 chương
94 chương
79 chương
1725 chương
203 chương
457 chương
171 chương
685 chương