Duy Ngã Độc Tôn
Chương 500
Tần Vân Văn cắn răng, trong tay cầm một thanh bảo đao sắc bén ra sức chém giết. Hắn muốn cho Lập thiếu gia thấy sự cố gắng của mình, sự phấn đấu của mình. Hắn rất hiểu khổ tâm lúc này của Tần Lập, là vì cho bọn họ được lịch lãm. Đám người Tần Vân Văn cũng rất thích loại lịch lãm này.
Một đao lại chém ngã một địch nhân xông lên, Tần Vân Văn nghĩ thầm:
- Ở Tần gia, nếu muốn trở nên nổi bật nhất định phải đưa ra bản lĩnh tương ứng. Tần Vân Văn ta tuyệt đối không cam lòng đứng dưới người khác, ta cũng phải cố gắng, phải mạnh hơn.
Trong quá trình chiến đấu, hơi chút thất thần sẽ sinh ra hậu quả nghiêm trọng không thể chịu nổi. Hai đệ tử Thiết Huyết Đường toàn thân đẫm máu, một người bị đứt một tay, người kia bị đâm thủng ngực phải, trong khi hỗn loạn vừa lúc tới bên cạnh Tần Vân Văn, bọn họ từ trong mắt đối phương nhìn ra sự tuyệt vọng.
Trận chiến đấu thực lực không cân bằng hôm nay bọn hắn chưa từng gặp phải. Thực lực đối phương quá mạnh mẽ, mạnh đến mức làm bọn họ cảm thấy tuyệt vọng. Trận chiến đấu này tuyệt đối là thập tử vô sinh.
Một khi đã vậy, kéo một tên chết theo cũng tốt.
Hai người tâm ý tương thông, đồng thời xông tới Tần Vân Văn, thiên địa linh khí chung quanh trong nháy mắt trở nên không ổn định, dao động nguyên lực cực kỳ dữ dội.
Chờ khi Tần Vân Văn phục hồi tinh thần lại, hai người này đã cách hắn còn không đủ ba bước.
Cho dù hắn có thể một đao chặt rụng đầu hai người này, nhưng hai người này tự bạo gần như là chuyện không thể tránh khỏi. Tần Vân Văn sửng sốt trong giây lát, trong mắt tràn ngập không cam lòng cùng tuyệt vọng, còn có một tia hối hận. Trong trận chiến sinh tử như thế nào còn có thể thất thần a.
Trước mắt hiện lên vô số hình ảnh không trọn vẹn, từ nhỏ đến lớn, cha mẹ mong đợi vào hắn, cùng với tộc nhân huynh đệ cùng trưởng thành, sùng bái đối với Lập thiếu gia...trong nháy mắt này đều hiện lên trong tinh thần thức hải của Tần Vân Văn.
- Lập thiếu gia, rất xin lỗi, ta thật sự...thật sự muốn cùng ngài chứng kiến một thời đại huy hoàng sinh ra!" Tần Vân Văn nghĩ thầm.
- Phốc! Phốc!
Hai tiếng rất nhỏ vang lên, hai tên đệ tử Thiết Huyết Đường đánh về phía Tần Vân Văn thân hình mềm nhũn ngã vào bên cạnh Tần Vân Văn, thiên địa linh khí chung quanh trong nháy mắt khôi phục bình tĩnh.
Tần Vân Văn lập tức phản ứng lại, một đao chém một tên đệ tử Thiết Huyết Đường đánh về phía mình thành hai nửa, nhìn về phía bên kia. Hắn thấy Lập thiếu gia đang cười ôn hòa với hắn, đồng thời trong tay truyền đến giọng của Lập thiếu gia.
- Thời điểm chiến đấu, không thể thất thần. Lần sau nếu lại gặp tình huống này, sẽ không có người nào giúp ngươi nữa.
Trong nháy mắt này Tần Vân Văn có loại xúc động muốn rơi lệ. Kẻ sĩ vì tri kỷ mà chết, Tần Vân Văn hắn chính là kẻ sĩ, mà tri kỉ - chính là Lập thiếu gia.
Tần Vân Văn lắc mạnh đầu, lồng ngực giờ phút này đều bị mồ hôi lạnh thấm đẫm, hắn như bừng tỉnh, trong lòng lớn tiếng kêu gào: Không có lần sau, tuyệt đối sẽ không có lần sau.
Tần Vân Văn gào thét, rống giận, vung bảo đao trong tay xông về phía kẻ địch.
Lão vượn Bạch Trung Sơn nhìn thoáng qua Tần Lập, trong nháy mắt vừa rồi, lão thật sự nghĩ đến tiểu tử Tần Vân Văn kia sẽ bị kẻ địch tự bạo mà chết cùng, thậm chí ngay cả người chung quanh cũng bị ảnh hưởng.
Không nghĩ rằng thời khắc mấu chốt, Tần Lập vẫn ra tay. Xem ra, công tử cũng không phải thật sự máu lạnh.
Tần Lập không nghĩ rằng, hành động này của hắn không ngờ khiến ấn tượng của Bạch Trung Sơn đối với hắn tốt hơn vài phần. Đây coi như là một thu hoạch ngoài ý muốn.
Chiến đấu đã bắt đầu tiến vào hồi kết thúc, ba mươi con cháu tinh anh Tần gia, mỗi người đều đẫm máu nhưng ánh mắt bọn họ lại sáng ngời chưa từng có. Toàn thân tản ra một luồng sát khí làm người ta sợ hãi, trong mắt tràn ngập tự tin.
Trận chiến này khiến cho trong lòng ba mươi người này sinh ra cùng chung một lòng tin cường đại, đối với con đường phát triển của bọn họ sau này tạo nên một nhân tố quan trọng.
Hoàng thất Điền Trì quốc lúc này cũng bắt đầu có quân đội cuồn cuộn không ngừng kéo tới, tuy nhiên đám quân nhân này hầu hết là con dân của Điền Trì quốc, bất đắc dĩ mới phải đầu hàng Thiết Huyết Đường, chịu sự chỉ huy lãnh đạo của Hải Thiên Nam.
Hiện tại thấy không ngờ có người cường thế như vậy, ngay cả đám hộ vệ, cũng chính là những đệ tử Thiết Huyết Đường đều bị giết không còn manh giáp, bọn họ đi lên có tác dụng gì? Huống chi, đám người như sát thần này, rất có thể chính là tới tiêu diệt hoàng thất Điền Trì quốc, vậy cũng tương đương báo thù cho bọn họ.
Tuy rằng bọn họ đầu hàng, nhưng hầu hết quân nhân trong lòng đều cảm thấy vô cùng khuất nhục, nguyên nhân chủ yếu nhất khiến bọn họ đầu hàng bởi vì người nhà của bọn họ.
Người nhà bọn họ đều ở trong thành thị này, nếu bọn họ không đầu hàng, Hải Thiên Nam sẽ hạ lệnh tàn sát toàn thành.
Cho nên, nhìn thấy loại tình huống trước mắt, đám tướng lãnh quân đội này dứt khoát đến vây mà không tấn công.
Tuy nhiên đội quân hộ vệ Điền Trì quốc cũng chính là đội quân do đệ tử Thiết Huyết Đường tạo thành cũng không thể không lên. Địch nhân cường đại hoàn toàn ngoài dự đoán của bọn họ, cường đại đến mức làm bọn họ sinh ra một cỗ run rẩy từ trong đáy lòng.
Hiện tại không ít đệ tử Thiết Huyết Đường rốt cục cảm nhận được khi bọn họ tận tình tàn sát đám người của Điền Trì quốc, những người bị giết kia có loại cảm giác gì.
Sợ hãi, hối hận, phẫn nộ cùng không cam lòng đan xen một chỗ, căn nuốt tâm linh bọn họ, làm cho bọn họ cảm thấy vô cùng dày vò. Đây là một trận chiến tràn đầy tuyệt vọng, cũng là một hồi gần như giết chóc đơn phương.
Đám người không biết từ đâu chui ra này, kẻ nào đều như sát thần. Càng làm cho đệ tử Thiết Huyết Đường cảm thấy sợ hãi chính là, bên kia có sáu, bảy người thủy chung vẫn đứng yên, chuyện trò vui vẻ. Dường như đối với cảnh tượng máu chảy thành sông bên này, không có chút cảm giác nào.
Hôm nay xem như Thiết Huyết Đường gặp hạn.
Gần như tất cả đệ tử Thiết Huyết Đường trong lòng đều sinh ra ý nghĩ như vậy, cho dù cuối cùng Hải Thiên Nam có thể giết chết những người này, có thể vì bọn họ báo thù rửa hận. Nhưng trải quan trận này, thực lực Thiết Huyết Đường hao tổn thật lớn là một chuyện không thể tránh khỏi.
Đúng lúc này rất nhiều võ giả cao cấp phái hoàng cung, rốt cục bay về phía bên này.
Lại nói, một quốc thế tục nho nhỏ như Điền Trì quốc, Thiết Huyết Đường cho dù coi trọng tới mức nào cũng không có khả năng phái ra nhiều cao thủ ở lại trấn thủ nơi này. Nhất là gần đây rất nhiều việc, tỷ như là đám người Bàng Văn đi tìm tung tích Tần Lập, còn có một số người còn đi làm việc khác.
Nhưng nguyên nhân chính vì địa vị đặc thù của Hải Thiên Nam mới khiến cho Đường chủ Thiết Huyết Đường Hải Phong phái ra sáu võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không, thêm Hải Thiên Nam nữa, tổng cộng là bảy người. Đối với một quốc gia thế tục mà nói, đội hình như vậy quả thực là hoa lệ đến tận cùng.
Lại không nghĩ rằng, không ngờ hôm nay lại có chỗ để dùng.
Ngay từ đầu Hải Thiên Nam nghe được tin dữ con chết truyền đến căn bản không tin là thật, thậm chí dưới cơn giận thiếu chút nữa giết chết tên quan truyền tin. Nhưng sau đó lại có vài người tới báo tin, Hải Thiên Nam cho dù không tin cũng không thể không tiếp nhận sự thật, bởi vì hắn biết rõ ở trong quốc gia này kỳ thật không ai dám lừa gạt hắn.
Phục hồi tinh thần lại, Hải Thiên Nam giận tím mặt, rít gào, gọi toàn bộ sáu võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không tới, xông về phía chiến trường bên này.Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Chờ khi hắn tới, liền thấy rất nhiều quân nhân bản thổ Điền Trì quốc canh giữ bốn phía, cùng với đám dân chúng đi tìm hiểu tin tức nói chuyện tào lao hi hi ha ha, mà trong chiến trường lại là máu chảy thành sông.
Lúc này Hải Thiên Nam cực kỳ giận dữ, thầm nghĩ:
- Tốt lắm. Đám chó mèo các ngươi chung quy vẫn còn là một đám sói nuôi dưỡng chưa trưởng thành, chờ khi ta báo cừu cho con trai, nhất định sẽ bầm thây các ngươi vạn đoạn.
- Con ta, con ta ở chỗ nào?
Hải Thiên Nam thống khổ la lớn, trong lòng tràn ngập hối hận vì sao không để đứa con lại Thiết Huyết Đường, cho dù ở lại hoàng cung không cho hắn đi ra ngoài cũng tốt, như vậy ít nhất sẽ không gặp được tai họa bất ngờ như thế.
- Hoàng thượng! Tiểu vương gia...ở đây!
Bên kia có mấy đệ tử Thiết Huyết Đường rơi lệ đầy mặt bảo vệ thi thể tiểu vương gia bị chém đứt ngang lưng.
Hải Thiên Nam trong khoảnh khắc thấy thi thể đứa con bị chém thành hai đoạn, thiếu chút nữa bị hôn mê, một cơn mê muội thật lớn đánh lên não, gào thê lương tiến lên, ôm đứa con đã sớm dứt khí khóc rống.
Sáu võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không phía sau Hải Thiên Nam đều theo kịp, bảo vệ bên cạnh Hải Thiên Nam, đề phòng có ngừa thừa cơ hội này tập kích Hải Thiên Nam.
Vẻ mặt bọn họ đều xanh mét, bọn họ không nghĩ tới không ngờ có người dám đến chủ động trêu chọc Thiết Huyết Đường.
Ba mươi tên tinh anh Tần gia lúc này đã trở về đội ngũ, đệ tử Thiết Huyết Đường chết không còn mấy người, toàn trường cực kỳ máu tanh, vô cùng thê thảm.
Mà đám quân đội cùng dân chúng bên ngoài, trên mặt đều lộ ra hào quang hưng phấn được giải hận. Đối với bọn họ mà nói, những người này hủy ruộng vườn nhà cửa bọn họ, giết chết huynh đệ, cướp tỷ muội bọn họ khiến cho quốc gia chìm vào nước sôi lửa bỏng, quả thực lực là chết không hết tội.
Hải Thiên Nam khóc lớn một hồi, sau đó hai mắt trở nên đỏ thẫm, chậm rãi đứng dậy nhìn sang phía đám người Tần Lập, nghiến răng nghiến lợi:
- Các ngươi...dám giết con ta. Ta muốn các ngươi...nợ máu trả bằng máu.
Sáu võ giả Phá Toái Hư Không của Thiết Huyết Đường cũng đều đi theo bên cạnh Hải Thiên Nam, trên người tản ra dao động nguyên lực dữ dội, một lão già áo xám nhìn chằm chằm sang phía đám người Tần Lập, rống lên hỏi:
- Các ngươi là người phương nào? Thiết Huyết Đường cùng các ngươi lại có thù hận gì, đáng cho các ngươi hạ sát thủ như thế?
Hải Thiên Nam nói:
- Không cần nhiều lời với bọn họ. Đem những người bọn họ...tất cả đều giết!
Xà Xà vẻ mặt hưng phấn nhìn Tần Lập hỏi:
- Công tử! Hiện tại ta có thể ra tay sao?
Thái độ của Xà Xà càng thêm chọc giận đám người Hải Thiên Nam, hắn hét lớn một tiếng, vồ về phía Xà Xà, phẫn nộ quát:
- Yêu nữ! Ta trước tiên đưa ngươi đi cùng con ta!
Xà Xà cười yêu kiều một tiếng, đầy mặt khinh thường nói:
- Loại chó, vẫn là tự ngươi đi xuống cùng con ngươi đi!
Nói xong, tay ngọc giơ lên, một luồng hào quang màu lam mờ bắn về phía Hải Thiên Nam.
Hải Thiên Nam lúc này cảm giác được một cỗ lực lượng khiến người ta sợ hãi đánh về phía mình, lập tức kinh hãi, vừa định né tránh, nhưng lại làm sao có thể tránh được một kích toàn lực của Xà Xà?
- Ầm!
Một tiếng nổ, thân thể Hải Thiên Nam bị luồng lam quang này bắn cho thành cặn.
Truyện khác cùng thể loại
286 chương
1 chương
144 chương
1565 chương
25 chương
134 chương
91 chương