- Công tử! - Thái tử đã chết! - Vương gia bị giết rồi! Toàn bộ bên ngoài tửu lâu nhất thời trở nên hỗn loạn, tiếng hò hét cái gì cũng có. Bởi vì Thiết Huyết Đường đảo điên hoàng thất Điền Trì quốc, đến hiện tại cũng chỉ tuyển người đảm nhiệm Hoàng đế quốc gia này, chưa quyết định tiến hành phương thức gì truyền lại hoàng quyền. Cho nên, người khác nhau, xưng hô với người trẻ tuổi áo trắng này cũng khác nhau. Gọi hắn công tử tụ nhiên là tùy tùng bên người hắn. Gọi hắn là Vương gia là người trong Thiết Huyết Đường, bởi vì hắn không kế thừa ngôi vị hoàng đế nhưng phụ thân hắn ít ra cũng là Hoàng đế Điền Trì quốc, gọi hắn một tiếng Vương gia cũng không có vấn đề gì. Mà gọi hắn là Thái tử là đám binh sĩ Điền Trì quốc mới đầu hàng tân hoàng thất. Tuy nhiên những người này bất kể là binh sĩ bản quốc ăn nói khép nép hay là đám đệ tử Thiết Huyết Đường ngày thường cao cao tại thượng, giờ này khắc này đều cảm giác tay chân lạnh lẽo, một cỗ hàn khí từ sau lưng bọn họ dâng lên. Bởi vì bất kể xưng hô người trẻ tuổi áo trắng này là cái gì, hắn đã bị giết rồi. Nếu không thể tìm được hung thủ, như vậy tất cả bọn họ liền chờ chết đi thôi. Cho dù vị trí Hoàng đế Điền Trì quốc cũng không lớn bao nhiêu nhưng tuyệt đối không phải ai cũng có thể ngồi lên. Nhất là đám đệ tử trong Thiết Huyết Đường càng thêm rõ ràng một chuyện, đó chính là hiện tại người làm Hoàng đế Điền Trì quốc càng là một vị cường giả chân chính. Bởi vì Hoàng đế Điền Trì quốc hiện tại - họ Hải! Chỉ một cái họ này như vậy là đủ rồi. Càng kinh người chính là người tên Hải Thiên Nam này ở Thiết Huyết Đường vẫn là Phó Đường chủ có thực quyền. Mà thân phận chân chính của hắn là con thứ ba mươi tám của đương kim gia chủ Hải gia Hải Thế Hùng. Tuy không phải dòng chính nhưng Hải Thiên Nam cũng có bản lĩnh, không đến sáu trăm tuổi đã tu luyện đến cảnh giới Phá Toái Hư Không, ở trong đám đồng lứa Hải gia tuy không nổi tiếng bằng nhân tài về sau xuất hiện Hải Kim Tôn, nhưng coi như là nhân vật số một. Sau khi tiến vào Thiết Huyết Đường, ngay cả Đường chủ Thiết Huyết Đường Hải Phong đều phải cung kính gọi hắn một tiếng "thúc", bình thường người khác đều hết sức tôn kính. Đây là bởi vì bản thân Hải Thiên Nam có thực lực, tiền đồ vô lượng hơn nữa lại là con của gia chủ đương quyền. Đại gia tộc tuy rằng chú ý huyết mạch, chú ý môn đăng hộ đối nhưng thật sự tới địa vị như Hải gia, chênh lệch giữa dòng chính và dòng thứ ngược lại không lớn bao nhiêu. Hết thảy dựa vào thực lực. Bằng không, bọn họ dựa vào cái gì mà có thể kéo dài mười mấy vạn năm, tồn tại từ thời Thái Cổ cho tới ngày hôm nay. Hải Thiên Nam ở Thiết Huyết Đường làm Phó Đường chủ có chút nhàm chán, vừa lúc bên Hải gia âm thầm giao cho bọn họ một cái nhiệm vụ. Đó chính là gieo trồng đại lượng Huyết Ma. Loại chuyện này, người bình thường đi làm Hải gia cũng không thể yên tâm, cho nên liền giao chuyện này cho Hải Thiên Nam. Hơn nữa cũng cho Hải Thiên Nam đảm nhiêm Hoàng đế quốc gia thế tục này. Hải Thiên Nam cũng quả nhiên rất cường thế, trước tiên là đàm phán với hoàng thất Điền Trì quốc, đàm phán không thành trực tiếp huyết tẩy toàn bộ hoàng thất Điền Trì quốc, sau đó lại dùng các thủ đoạn bạo lực đi trấn áp các phong trào khởi nghĩa cần vương. Tổng cộng không mất đến một năm hắn đã hoàn toàn nắm trong tay toàn bộ Điền Trì quốc. Không thể không nói, người này trừ bỏ giết chóc sâu nặng ra cũng thật sự là một nhân vật kiêu hùng làm chuyện lớn. Hiện tại, con trai độc nhất của hắn bị người ta giết ngay trên đường phố, ngay tại địa bàn của hắn, ngay dưới mắt của hắn...Thử nghĩ một chút, đổi lại người khác, ai sẽ bỏ qua? - Nhanh đi bẩm báo Hoàng thượng. Đi mau, đi mau! Có người cố gắng trấn định lớn tiếng chỉ huy, sau đó thanh âm bén nhọn kêu lên: - Bao vây tòa tửu lâu này cho ta, vây tròn thật kín, ngay cả một con ruồi cũng không được lọt qua. Lão tử nói cho các ngươi, hôm nay nếu có một người từ tửu lâu chạy thoát, các ngươi liền chờ cùng lão tử chôn cùng với Vương gia đi. Kỳ thật không cần hắn nói, những người này đều hiểu được bọn họ nên làm gì, lập tức có người cuồn cuộn không ngừng từ xa xa vọt tới, bao vây tửu lâu này chật như nêm cối. Những người đi đường bên ngoài tửu lâu đều trốn đi xa xa, hoảng sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, không biết lúc này là ai gặp xui xẻo. Tuy nhiên cái tin tiểu vương giả trẻ tuổi anh tuấn nhưng làm nhiều việc ái kia không ngờ bị người ta một đao chém làm hai đoạn cũng giống như mọc cánh, nhanh chóng từ đế đô Điền Trì quốc lan tràn ra ngoài. Bên trong tửu lâu, Tần Tỏa nhìn Tần Lập, hỏi: - Hiện tại làm gì bây giờ? Tần Lập mỉm cười: - Giết ra ngoài! - Giết hết? Tần Tỏa lại hỏi một câu. - Chặn đường thì giết! Đôi mắt Tần Lập nhíu lại, nhẹ giọng nói một câu, quyết định vận mệnh đám đệ tử Thiết Huyết Đường làm ác lâu ngày ở bên ngoài kia. Xà Xà vẻ mặt hưng phấn nhảy tới bên cạnh Tần Lập, lớn tiếng hỏi: - Ta thì sao, ta thì sao? - Cô cùng ta xem náo nhiệt! Trên mặt Tần Lập lộ ra một tia cười thản nhiên: - Những kẻ như con kiến này đáng để cô ra tay sao? - Oài... Vẻ mặt Xà Xà uể oải, thở dài một tiếng: - Nhưng người ta muốn giết người mà! Cơ hội tốt bao nhiêu, thật là đáng tiếc! Thượng Quan Thi Vũ cùng Lãnh Dao liếc mắt nhìn nhau, trao đổi một ánh mắt thầm nghĩ: - Sát nhân cuồng này, quyết không thể để nàng làm nữ nhân của phu quân được. Nếu không, thật là đáng sợ! Bạch Trung Sơn cùng Bạch Trung Hỏa lúc này đều thật bình tĩnh, bọn họ không hoạt bát giống Xà Xà, đối với đám người ở bên ngoài kia cũng không có hứng thú gì. Bọn họ cần làm chính là trông thật kỹ đám con cháu Tần gia bọn họ dạy dỗ, không nên để bọn họ bị người ta giết chết là được. Cho dù là bị thương nặng, chỉ cần không cụt tay gãy chân bọn họ cũng không rat ay. Bởi vì chỉ có trải qua loại ma luyện thiết huyết này mới có thể trưởng thành một cường giả chân chính. Ba mươi tên con cháu Tần gia đồng loạt phát ra tiếng gầm giận dữ, sóng khí rung trời. Tòa tửu lâu khổng lồ này rốt cục chịu không nổi phụ trọng "ầm ầm" sụp đổ, tuy nhiên cũng là trạng thái phát tán, sập ra bốn phương tám hướng. Sớm tại vừa rồi, chưởng quầy tửu lâu đã mang theo một đám tiểu nhị cùng đầu bếp trốn vào trong hầm ngầm. Náo nhiệt bậc này không xem cũng thôi, cho dù sau này bị giết vậy sống được thêm bao nhiêu hay bấy nhiêu. Tửu lâu ầm ầm sụp đổ làm hoảng sợ đám người vây xem chung quanh. Vòng vây kìm lòng không đậu mà lùi về phía sau. Đúng lúc này, ba mươi con cháu tinh anh Tần gia cùng nhau xông ra ngoài, trực tiếp đánh về phía chắn trước mặt, cũng là đám đệ tử mạnh nhất của Thiết Huyết Đường. - Giết! Chỉ có ba mươi người nhưng sát khí cùng khí thế phát ra trên người bọn họ lại còn đáng sợ hơn ba trăm người thậm chí là ba nghìn, ba vạn người. Không gian trong thiên địa phảng phất đều có chút mất ổn định, từng đợt dao động mãnh liệt theo sau sinh ra, trên bầu trời gió nổi mây phun, mây đen cuồn cuộn. Mặt đất ầm ầm run rẩy, không ngừng có vết nứt thật lớn lan tràn ra bốn phương tám hướng. Ba mươi võ giả cảnh giới Chí Tôn trải qua một phen giết chóc, cỗ sát khí được ngưng tụ thành đã đạt đến cảnh giới có thể khiến thiên địa biến sắc. Nhìn đám người giống như ác ma từ vực sâu trước mắt, cả người tràn ngập sát khí, đám người Thiết Huyết Đường không tự chủ sinh ra một cơn sợ hãi càng sâu. Tuy nhiên, bọn họ cũng không có lựa chọn nào khác. Cùng nhóm người này chiến đấu, nhiều nhất chỉ là chết. Giết một tên đủ vốn, giết hai tên lời một, mà nếu bị Thiết Huyết Đường trách phạt, đó là sống không bằng chết. Cho nên dưới loại tâm tính này kích thích, đám đệ tử Thiết Huyết Đường cũng bộc phát ra tiềm lực cao nhất và dũng khí lớn nhất. - Giết! Bọn họ cũng đồng dạng hét lớn một tiếng, đồng dạng dùng ánh mắt lạnh như băng gắt gao nhìn chằm chằm đám con cháu tinh anh Tần gia đang xông tới. Hai bên đồng thời cuốn vào nhau. Không thể không nói, đám đệ tử Thiết Huyết Đường bộc phát ra toàn bộ dũng khí cũng không phải là không chịu nổi một kích như vậy. Lão vượn Bạch Trung Sơn cùng Bạch Trung Hỏa hai tay không thể không ngừng bắn ra kình lực ngăn cản công kích có thể làm thương nặng con cháu Tần gia, trong lúc nhất thời cũng có chút luống cuống chân tay. Bạch Trung Sơn hung hăng nhe răng, nếu không phải công tử có lệnh, hắn thật sự rất muốn trực tiếp xông lên, xé nát đám địch thủ nhỏ yếu như con kiến này. Xà Xà vẻ mặt chờ mong nhìn Tần Lập, nói: - Công tử, công tử! Người xem kia. Tiến độ người của chúng ta quá chậm, đến hiện tại còn không giết được một phần ba số người đối phương, này sao được! Thời gian chúng ta thật gấp đó! Tần Lập trợn trắng mắt, cũng không để ý đến Xà Xà. Kỳ thật lúc này Tần Lập thậm chí không muốn cho Bạch Trung Sơn cùng Bạch Trung Hỏa âm thầm hỗ trợ. Cũng không phải hắn lãnh huyết, không bận tâm tộc nhân của mình, mà là hắn không muốn cho đám con cháu tinh anh này nảy sinh cảm giác ỷ lại. Phải biết rằng ba mươi người này là nhân tài kiệt xuất trong tương lai của Tần gia, bọn họ chẳng những có thực lực cường đại, những mặt khác đều phi thường ưu tú, phẩm đức nhân tính đều là tuyển chọn cao nhất, đều là những nhân tài có thể dùng làm việc lớn. Sau này Tần Lập tính toán trọng dụng những người này. Nếu lúc này không thể ma luyện, như vậy về sau thành tựu của bọn họ nhất định không đủ. Tuy nhiên lời này của Tần Lập không có biện pháp nói ra miệng, hiện tại không chừng Tần Tỏa cũng cảm thấy Tần Lập có chút nghiêm khắc quá mức, đối với đám con cháu tinh anh này quá mức hà khắc, làm cho bọn họ nhận nhiệm vụ nhiều phiêu lưu như vậy. Nếu Tần Lập lại cấm Bạch Trung Sơn cùng Bạch Trung Hỏa âm thầm hỗ trợ, một khi xuất hiện thương vong, cho dù Tần Tỏa không nói ra miệng nhưng trong lòng nhất định sẽ oán giận hắn. Tần Lập than nhẹ một tiếng. Kỳ thật toàn chiến cuộc đều trong sự khống chế của hắn, dưới thần thức cường đại, làm thế nào có con cháu Tần gia tử vong? Tuy nhiên lời này Tần Lập càng không có biện pháp nói ra. Hắn vừa nói, vậy chuyện phía trước đều phí công. Tính ỷ lại là thứ đáng sợ nhất. Người một khi hình thành tính ỷ lại, nếu không xảy ra biến cố đặc biệt lớn lao, như vậy cả đời sẽ không thay đổi tính. Tần Vân Văn, một trong số đám con cháu tinh anh Tần gia, là hậu nhân dòng chính của lão tổ Tần Hải Hà, năm nay năm mươi lăm tuổi, thực lực đạt tới cảnh giới Nhân Tôn. Ở trong đám người cùng lứa, có thể nói là nhân tài kiệt xuất. Tướng mạo Tần Vân Văn nhìn qua tựa như hơn hai mươi tuổi, cũng giống như đám con cháu trẻ tuổi Tần gia lúc đầu khinh thường Tần Lập, dần dần coi trọng, rồi hoài nghi, đến hiện tại cực độ sùng bái coi Tần Lập như thần. Chẳng sợ Tần Lập nói muốn bọn họ đi chịu chết, bọn họ cũng đều lập tức thi hành. Đây là danh vọng cá nhân mà người khác hâm mộ cũng không được, Tần Lập tại phương diện này đã đạt tới một cảnh giới đỉnh.