Dưỡng Thành Nữ Vương
Chương 1 : Bước vào võng du
Người vẫn được fan miêu tả là “Nhất mạo khuynh thành” Âu Dương Trì, năm nay chỉ vừa 24 tuổi.
19 tuổi bước vào nghề, nhưng chỉ ngắn ngủi trong vòng năm năm đã trở thành nhân vật hàng đầu trong làng giải trí.
Dung nhan hoàn mỹ, dáng người thon dài, cử chỉ tao nhã, lại thêm giọng hát êm ái trời ban… là một trong vô số những lời có cánh mà giới truyền thông dùng để mô tả cậu. Dành cho nhiều lời khen như thế, không chỉ vì Âu Dương Trì sở hữu lượng fan hâm mộ đông đảo, mà còn bởi vì cái con người đẹp tự nhiên đến nỗi bị nghi ngờ đã đi tân trang nhan sắc này chưa từng có bất kì scandal hay tin đồn bất hảo nào.
Sự bảo hộ của công ty quản lý với Âu Dương Trì cũng vô cùng chu đáo, paparazzi muốn moi được bất kì thông tin nào về cuộc sống cá nhân của cậu không phải việc dễ dàng. Nên ở bên ngoài nhìn vào, Âu Dương Trì ngoại trừ một chút lạnh lùng cao ngạo, còn lại đều là hoàn mỹ.
Hiện tại thì, con người hoàn mỹ này sau một thời gian dài hoạt động mệt mỏi đang bệnh nặng, cả người tiều tụy ốm o, được bác sĩ chuẩn đoán do lao lực quá độ mà tạo thành. Công ty quản lý vì lo lắng cho thân thể Âu Dương Trì, liền cấp cho cậu một tháng nghỉ ngơi.
Công ty thậm chí còn cho phép cậu tắt di động suốt 24 giờ, nói rằng nếu có chuyện gì gấp sẽ cho người đại diện đến tìm, còn bây giờ thì cứ toàn tâm toàn ý mà nghỉ ngơi.
Trong nhất thời không còn lịch trình dày đặc bao phủ, không có phát ngôn quảng cáo truyền hình, lại càng không có các nhạc hội lớn nhỏ khắp nơi, thêm vào đó bởi vì là người nổi tiếng nên không thể tự do đi lại, Âu Dương Trì đành nằm nhà mà nhìn chùm đèn thủy tinh trên trần, vẻ mặt ngu ngơ hiếm gặp. Quả nhiên mới nghỉ ngơi vài ngày đã thấy nhàm chán rồi.
Hé mắt nhìn ra cửa sổ thấy mây đen giăng đầy mịt mù trời đất, càng làm cho tâm tình cậu trở nên tồi tệ. Cái loại thời tiết quỷ quái này giống như chất xúc tác, thành công làm cho tâm tình của Âu Dương Trì càng thêm chán nản.
“Tiểu Lâm…gần đây chán quá à, anh nói chuyện gì vui vui cho tôi nghe coi!!” Âu Dương trì gọi điện thoại cho người quản lý Tô Lâm than thở.
“Âyzz…nhất thời làm sao nghĩ ra được a~” Tô Lâm làm người đại diện của Âu Dương Trì, đối với cậu cực kì hiểu biết trả lời.
Mặc kệ Âu Dương Trì trong lòng người khác là bạch mã hoàng tử cũng tốt, là tao nhã quý tộc cũng được. Trong mắt anh, tất cả biểu hiện mê hoặc này của Âu Dương Trì đều là giả dối.
Âu Dương Trì thật ra chính là một gã khó hầu. Tính tình cao ngạo không nói, lại còn đả kích người ta đến không còn đường sống trở về. Tuy rằng tất cả chỉ là khẩu xà tâm phật, miệng dao găm tâm đậu hủ, nhưng đôi khi vẫn khiến Tô Lâm tức muốn hộc máu mồm.
“Thật vô dụng…” Âu Dương Trì khẽ gõ ngón tay trắng nõn, thon dài trên thân chiếc điện thoại tím (em trai ơi xài đt tím hả em…thảo nào….*cười man rợ*) “Cho anh thêm một cơ hội, nghĩ lại cẩn thận cho tôi đi.”
“Từ từ để tôi nghĩ coi…” Tô Lâm yên lặng suy nghĩ bỗng nhiên hai mắt sang ngời “Đúng rồi, mấy ngày trước Elle cùng Viên San San bỗng nhiên nổi lên tin đồn. Cậu có muốn biết tiền căn hậu quả không?”
“Tôi không muốn nghe chuyện bát quái, cũng không muốn nghe anh kể chuyện xưa…anh ngủ chưa tỉnh hả, ý tôi là muốn anh giới thiệu cho tôi thứ gì hay hay có thể ở nhà chơi một mình, đã hiểu chưa?!!!!” Âu Dương Trì bỗng nhiên đối với Tô Lâm có điểm dở khóc dở cười, tự nhiên lại đi kể chuyện bát quái cho mình, người này hôm nay đầu óc bị đông lạnh rồi sao.
“Ra là vậy, tôi còn đang thấy lạ sao tự nhiên cậu lại bắt tôi kể chuyện vui”
“Đừng đánh trống lảng sang chuyện khác”
“Cậu đang chán muốn tìm thứ vui vui chơi ở nhà phải không?” Tô Lâm nghe thấy Âu Dương Trì ừ một tiếng liền tiếp tục nói “Vậy thì dễ thôi, trạch nam ở nhà muốn giết thời gian tốt nhất chính là chơi game”
“Chơi game?” Âu Dương Trì có chút giật mình, nói đến chơi game cậu quả thật là chưa từng chơi qua.
Âu Dương Trì là người có sở thích cực kì cổ quái, trước kia lúc chưa gia nhập làng giải trí, cách giải sầu của cậu chính là đánh đàn dương cầm, kéo violon, tập hát này nọ, cùng với cách người bình thường giải trí hoàn toàn khác nhau. Lại nói tiếp, cái tính tình cao ngạo và sở thích kì quái này của Âu Dương Trì, cùng với gia đình cậu có liên quan không ít.
Nhà của bọn họ tuy rằng không bằng chính khách thế gia ‘muốn tiền có tiền, muốn quyền có quyền’, thế nhưng tiền tuyệt đối không thiếu. Gia đình lại đối với việc giáo dục con cực kì nghiêm khắc đặc biệt là với trưởng tôn Âu Dương Trì.
Âu Dương Trì từ lúc bước chân vào giới nghệ sĩ tới bây giờ, tính tình quái gở khó chiều, tuy rằng đã có giảm bớt, nhưng mà thái độ ngạo mạn vẫn như trước không biến đổi gì. Làm cho người đại diện như Tô Lâm thật bất đắc dĩ.
“Đúng vậy, cậu cùng tôi chơi game ‘Đại Đường thịnh thế’ đi… vừa lúc tôi có thể kéo level cho cậu…” Tô Lâm thấy Âu Dương Trì có vẻ hứng thú liền vội vàng nói tiếp “Trò chơi này được lắm nha, lấy bối cảnh đời Đường, đồ họa 3D chuẩn lắm. Tôi nói miệng không tả hết được đâu, cậu cứ vào web xem một vòng sẽ biết thôi.”
Âu Dương Trì ngắt điện thoại, bắt đầu đi tìm trò chơi mà Tô Lâm nói đến, lại vào xem thông tin giới thiệu game một vòng.
Bối cảnh câu chuyện là vào thời Đại Đường thịnh thế, chính là giai đoạn văn hóa phát triển xán lạn, nơi nơi chốn chốn phồn hoa. Nhưng ngay tại cái thời điểm quốc thái dân an này, lại bắt đầu xuất hiện yêu ma quỷ quái. Triều đình vì thế mà bắt đầu bố cáo khắp dân gian, tìm nhân tài có thể vì dân mà hàng yêu phục quỷ. (sao giống Trường An Huyễn Dạ vậy…)
Down game, set up linh tinh cũng không tốn mấy thời gian, sau khi chuẩn bị tốt xong, một cái cửa sổ tràn ngập cổ phong nhã vận hiện lên trên màn hình máy tính, một dòng âm nhạc thư thái uyển chuyển cũng theo bối cảnh dìu dặt vang lên.
Có tiếng tiêu nhu hòa thanh lịch cùng âm cao hữu thần của đàn tranh thanh duyệt êm tai. Tiếng tỳ bà réo rắt sau đó cũng từ từ truyền đến, hòa thành một chuỗi tràn đầy thần vận âm sắc. Âu Dương Trì có cảm giác như mình đang đứng giữa chốn cao sơn lưu thủy lặng thầm lắng nghe âm nhạc tuyệt diệu của nhân gian.
“Âu Dương đại ca, người còn có việc gì sao?” Tô Lâm bắt điện thoại, cảm thấy chính mình thiệt là mệnh khổ.
“Cái phần âm nhạc đầu trò chơi đó là ai viết?” Âu Dương Trì đối với khúc nhạc tươi mát kia cực kì yêu thích, cũng đã lâu rồi mới lại có khúc nhạc làm cậu thích đến vậy.
“A!” Tô Lâm nhất thời không phản ứng kịp, “Nhạc sao? Theo tôi nhớ thì tòan bộ cảnh âm của “Đại Đường thịnh thế” đều do một tay Trương Diệu Thiên biên soạn”
“Trương Diệu Thiên?” Âu Dương Trì nhẹ giọng nhắc lại cái tên này. Trong giới nghệ sĩ, đó là một cái tên thường xuyên được mọi người nhắc đến. Đều nói anh ta là một kẻ trăm năm khó gặp tài hoa hơn người.
“Sau này có thời gian thì liên hệ với anh ta một chút. Tôi hi vọng album đặc biệt mới sau này của tôi sẽ do anh ta soạn nhạc.”
“Đã biết… tôi sẽ cố gắng hết sức…” Tô Lâm bất đắc dĩ trả lời, cái gì mà nói cho cậu ta ở nhà nghỉ ngơi, nghe cái bối cảnh âm thanh thôi cũng nghĩ tới chuyện làm album đặc biệt rồi. Tô Lâm cảm thấy Âu Dương Trì cái tên nhóc này đúng là đồ công tác cuồng, cả ngày vội vội vàng vàng, cảm giác như cậu ta trừ bỏ công tác ra sẽ không còn gì khác vậy.
Ngắt điện thoại, Âu Dương Trì bắt đầu hết sức chuyên chú sáng tạo nhân vật.
“Đại Đường thịnh thế” là game mà ngoại hình nhân vật có thể điều chỉnh rất nhiều. Từ gương mặt, ánh mắt, lông mi, cánh mũi, môi, xương gò má tới dáng người cao thấp béo gầy đều có thể theo ý mình tự do điều chỉnh. Khiến cho từng nhân vật trong game đặc sắc khác nhau. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho game này rất được nữ sinh yêu thích. [nghe giống kiểu thế giới hòan mỹ quá=))]
Âu Dương Trì đối với việc “chỉnh hình” nhân vật này cảm thấy hứng thú vô bờ, bất quá cậu cảm thấy ngoại hình nhân vật theo kiểu nam tính ngũ quan chỉnh thế nào cũng không vừa ý được. Ngược lại nhân vật mang chút nét âm nhu nhìn vào lại thuận mắt hơn (bởi ta nói…thằng ku này số uke trời định rầu =]]). Cứ như vậy, dưới đôi ngọc thủ thon dài của bạn trẻ Âu Dương Trì không-biết-gay-nghĩa-là-gì, một cái mỹ mạo ‘gay’ y thư xuất hiện tại Tân Thủ Thôn (QT nó bẩu ‘gay’ y thư nhá =]])
Mặc một chiếc áo tân thủ đơn sơ màu lam nhạt, tiểu y sư “Trì Trung chi vật” cứ như vậy yên lặng xuất hiện tại trấn nhỏ yên bình Tân Thủ Thôn, chạy qua chạy lại cùng trò chuyện nhận nhiệm vụ với vài NPC gần đó.
Ở cái trò chơi này, phải đạt tới lv 10 mới có thể ra khỏi Tân Thủ Thôn. Âu Dương Trì ở khu “tay mơ” lắc lư một lúc, cuối cùng cũng được tới cấp 10.
Rời khỏi Tân Thủ Thôn, tiểu y sư đi tới Tiêu Dao Phái tham quan một vòng. Trò chơi nói Âu Dương Trì tới nơi này có thể học tập kĩ năng mới, còn có cưỡi ngựa,… vân vân các thứ. Nói cả nửa ngày, Âu Dương Trì thấy thật phiền, liền tắt luôn cửa sổ trò chuyện lại.
Ở nhân gian tiên cảnh Tiêu Dao phái xem qua xem lại một vòng, Âu Dương Trì thấy được rất nhiều loại trang bị uy dũng lóe sáng đủ mọi màu sắc, cùng với đủ loại hoa lệ khí phách tọa kỵ, hoàn toàn đối lập với một thân trang phục nghèo nàn của mình. Quả thật so với người qua đường Ất Giáp ngược xui, tiểu y sư đứng đó thật đúng là vật sát phong cảnh.
Âu Dương Trì trong lòng vì vậy sinh ra một chút bất mãn, bất quá cậu cũng tự biết đó là do người khác vất vả luyện cấp mới đạt thành. Vì vậy trong lòng nhanh hạ quyết tâm luyện lv cho thật tốt.
Hạ quyết tâm xong, Âu Dương Trì đến truyền tống thẳng về thành Trường An tiếp nhận nhiệm vụ. Ở những lv đầu nhiệm vụ đều rất đơn giản, Âu Dương Trì có thể vui vẻ tự mình hòan thành. Từ cấp 30 trở về sau một ít nhiệm vụ cần phải có tổ đội mới có thể hòan thành.
Gửi một loạt lời mời nhập đội đều bị người ta lần lượt cự tuyệt. Tiểu y sư cô linh thân ảnh nhìn càng thêm vẻ đáng thương.
Âu Dương Trì vậy mà lại bị người ta cự tuyệt phớt lờ!!! Đời này cậu đây không cự tuyệt người khác đã là cám ơn trời đất lắm rồi. Tiểu y sư trong tay cầm phất trần, quyết định chính mình tự tiến vào phụ bản. Này vẫn là Âu Dương Trì từ lúc chơi đến nay lần đầu tiến vào phụ bản, cậu cứ khờ dại nghĩ quái trong phụ bản cùng quái nhiệm vụ thường giống nhau, phải công kích đối phương thì chúng mới quay qua công kích mình.
Nghênh ngang tiêu sái tiến vào phụ bản, đem theo một thân máu mỏng thủ gián, thêm kỹ năng các loại còn yếu, hậu quả gặp quái đánh ngay cả trốn còn không kịp trốn mới vừa dính vài hit đã nằm ngay đơ.
Âu Dương Trì tự hỏi chính mình có phải hay không nên tìm bái một cái sư phụ, để cho hắn mang mình đi luyện cấp. Tuy rằng Tô Lâm có nói cho Âu Dương Trì vào server này, có gì cứ pm cho “Tô Châu viên lâm”, anh ta sẽ giúp. Nhưng nói đến chuyện bái sư này, Âu Dương Trì tuyệt đối sẽ không bái người mà mình quen.
Tiểu y sư tiến vào khu vực bái sư ở Trường An. Nơi đó có một lão sư hòa ái dễ gần đang ngồi, chính là NPC đảm nhiệm việc thu nhận sư đồ. Lão nhân liền bảo hắn hãy kiên nhẫn chờ đợi sư phụ của mình đến.
Hệ thống sư đồ của “Đại Đường thịnh thế” có thể dễ dàng đi đến NPC ở đây tìm. Đồ đệ là không có quyền tuyển lựa sư phụ, chỉ có thể cự tuyệt hoặc nhận lời, chỉ sư phụ mới có thể giữa danh sách tuyển lựa ra những đồ đệ theo đúng ý của mình.
Trương Diệu Thiên bắt đầu tham gia thế giới võng du này từ ngày còn học sơ trung, từ đó vẫn chơi đến tận 25 tuổi bây giờ, kỹ thuật tuyệt đối không hạng nhất cũng hạng nhì. Gần nhất trong khoảng thời gian này, anh đang mê chơi “Đại Đường thịnh thế”.
Đó là một trò chơi tuy vừa tung ra thị trừơng không lâu, nhưng rất được mọi người yêu thích. Trò chơi này lv 150 chính là mãn cấp, anh hiện giờ đã ở ngưỡng lv 145, nên trong tất cả các bảng xếp hạng của game đều nghiễm nhiên chiếm vị trí đứng đầu, so với người cao lv đứng hàng thứ 2 cao hơn 5 cấp. Tựa như tên nhân vật game của anh như nhau “Quân lâm thiên hạ”, tràn ngập khí phách.
Chức nghiệp anh chọn chính là phương sĩ. Thoạt nhìn là một vị công tử ngọc thụ lâm phong tinh thần tiêu sái. Một thân công phu dày dạn cùng trang bị xa xỉ, lại thêm cự long tọa kỵ độc nhất vô nhị, khiến cho trong game này hắn trở thành đối tượng số một mà các nữ nhân muốn sánh đôi cùng.
Buổi sáng hôm nay, đồ đệ “Nguyệt loan loan” của anh vừa tròn 90 lv, không còn cần anh phải dẫn theo luyện cấp nữa.
Trương Diệu Thiên anh người này luôn luôn thích nuôi dạy đồ đệ, nếu là loại trẻ trâu liền trực tiếp sút đi, nhu thuận ngoan ngoãn thì lưu lại bồi dưỡng. Cấp bậc cao lên thì đưa vào bang phái của mình.
Nhàn rỗi không có gì làm, Trương Diệu Thiên điều khiển Quân Lâm thiên hạ đi đến chỗ bái sư, chuẩn bị thu nhận thêm một em đồ đệ.
Tên quá trừu tượng, không cần (kiểu như tên có kí tự đặt biệt á), tên quá dài, dẹp qua một bên, tên quá ngắn, cũng không được. Tốt nhất nên là y sư, bang hội dạo này thiếu vú em trầm trọng.
Lướt qua lứơt lại danh sách vài lần, ánh mắt của Trương Diệu Thiên bỗng tập trung tại cái tên Trì trung chi vật.
Lại nói tiếp, Trương Diệu Thiên lần đầu thấy Trì trung chi vật cái tên này là ở Tiêu Dao Phái. Không phải do anh rảnh rỗi sinh nông nỗi mà đi quan tâm đến mấy tân thủ cóc ké này đâu, mà là cái tên đó cứ như là giải sầu, chậm rì rì lượn khắp Tiêu Dao xem phong cảnh. Bước chân nhàn nhã bình tĩnh cứ thế thần kì thu hút sự chú ý củaTrương Diệu Thiên.
Trương Diệu Thiên càng xem càng thấy được cái tên này thật thuận mắt. Vì thế liền quyết định thu nhận ‘nàng’.
Âu Dương Trì đang đi làm nhiệm vụ môn phái, đột nhiên hệ thống phát tới một thông báo:
[Hệ thống] Người chơi [Quân lâm thiên hạ] muốn thu nhận bạn làm đệ tử, có đồng ý hay không?
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
83 chương
9 chương
81 chương
13 chương
40 chương
71 chương
14 chương