Dưỡng đế

Chương 2 : Dưỡng đế

Chương 2   Trước mặt người bạn thân nhiều năm, Ngô Tiếu Tiếu hoàn toàn không cần giấu giếm gì cả, cô mệt mỏi tựa lưng vào ghế, ngũ quan xinh đẹp rốt cuộc cũng lộ ra một chút suy sụp tinh thần.   Cô vẫn cảm thấy bản thân mình là một người mạnh mẽ, có thể tự mình đảm đương nhiều thứ. Cho dù là bôn ba nơi rừng sâu hay chốn phồn hoa đô thị, cô vẫn rất thành thạo.   Sự thật đã chứng minh, sự lạc quan thái quá của cô là mù quáng.   Tình yêu cùng với sự nghiệp, đều là những chuyện mà cô vẫn lấy làm tự hào, cũng chẳng hiểu từ khi nào công việc kinh doanh của cô cũng rối tinh rối mù.   Nghệ sĩ dưới trướng quá nhiều, cô trở thành đại boss, không cách nào chăm sóc chu đáo cho chồng mình. Cô bận rộn nên không thể nào giống như trước kia, lúc nào cũng đi với hắn như hình với bóng. Tất cả các lịch trình đều giao cho những người đại diện khác dưới quyền cùng với sự giúp đỡ của trợ lý, kết quả là cô cùng với Tăng Phàm chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều.   Cô luôn cho là những nỗ lực và hy sinh của cô hắn đều biết. Thế nhưng tình yêu càng cuồng nhiệt thì hạn sử dụng lại càng ngắn ngủi.   Cái ả Bạch Ý Ngữ kia đến công ty làm một trợ lý nhỏ chưa đến một năm, lại là một thiên kim nhà giàu thâm tàng bất lộ, đã si mê Tăng Phàm nhiều năm.   Kết quả là sau gần một năm, Bạch Ý Ngữ ở bên cạnh chăm sóc Tăng Phàm, chẳng hiểu khi nào hai người kia củi khô bốc cháy.   Cọng rơm cuối cùng đè chết cuộc hôn nhân đã sớm yếu ớt không thể chịu đựng nổi này, là sự qua đời đột ngột do bệnh tim của Ngô Sâm, cha của Ngô Tiếu Tiếu.   Ngô Sâm là người đã làm kinh doanh nhiều năm. Bởi vì thị trường bất động sản suy thoái dẫn đến mắt xích tài chính đứt đoạn, hơn nữa còn đồng thời khởi công xây dựng các khu vực vui chơi giải trí cỡ lớn tại nhiều nơi, dẫn đến hậu quả là thiếu nợ đến mấy tỷ tiền vay ngân hàng.   Ngay lập tức, Ngô Tiếu Tiếu từ thân phận phú nhị đại trở thành thiên kim của một kẻ kinh doanh bất động sản lòng dạ hiểm ác. Nhân viên trong công ty của cha cô thường xuyên tụ tập trước công ty cô căng băng rôn đòi tiền lương. Mấy đội thi công công trình đã ứng tiền ra làm trước, bây giờ cũng nhao nhao đến đây đòi lại tiền công trình.   Trong lúc này, fan hâm mộ cũng thường xuyên tụ tập trước công ty, thường xuyên kết bè kết đội thành nhiều kiểu khác nhau hô to gọi nhỏ, tiếng mắng chửi không dứt.   Tăng Phàm chọn thời điểm này để ly hôn, đồng thời còn ra đòn phủ đầu, công bố tin tức kết hôn bí mật nhiều năm, đưa ra thêm kịch bản bán thảm kết hợp với một số âm mưu nhằm dẫn dắt dư luận, thực sự khiến cho người ta rơi lệ, đúng là thông minh đến cực điểm.   Mặc dù hắn đã tuyên bố sau ly hôn sẽ rời đi với bàn tay trắng, toàn bộ tài sản để lại cho Ngô Tiếu Tiếu. Nhưng mà kiểu hành xử này thể hiện rõ tuýp đàn ông khẳng khái đổi lấy sự đồng tình của dư luận, làm cho hình tượng người đàn ông thần thánh càng thêm kiên cố, nhân khí (*) cũng tăng lên.   (*) 人气 – Nhân khí, đề cập đến mức độ phổ biến của một nghệ sĩ trong lòng người hâm mộ và sự chào đón của họ với những nghệ sĩ này (Theo Baidu).   Miễn là nhân khí còn đó, thì một căn nhà chẳng qua chỉ cần nhận mấy cái quảng cáo đại ngôn là có lại thôi.   Ngược lại, nếu như hắn còn bị ràng buộc với Ngô Tiếu Tiếu, thì dù kiếm được bao nhiêu phí đại ngôn cũng không bù nổi khoản nợ khổng lồ mà cha Ngô Tiếu Tiếu để lại. Nếu như làm không tốt, còn nguy cơ bị kéo chung vào chiếc thuyền đang bị đắm nhà họ Ngô, rơi vào trong dòng nước xoáy chảy siết, khó có thể xoay người.   Thế nhưng… Hắn thật sự là quá biết cách tính kế trong làm ăn rồi.   Ngay từ nửa năm trước, trong lúc riêng tư, Tăng Phàm đề nghị nghỉ ngơi một chút với Ngô Tiếu Tiếu, nhường những đại ngôn cùng với những công việc khác trong tay hắn cho người mới dưới trướng.   Vợ chồng nói chuyện những lúc riêng tư, người khác làm sao biết được? Trước mặt người khác, hắn cũng chưa hề có ý muốn nghỉ ngơi. Cái này làm cho người ta có suy nghĩ Ngô Tiếu Tiếu muốn chèn ép Tăng Phàm, cố ý chặn tài nguyên của hắn, còn muốn đóng băng hắn.   Bây giờ, mọi chuyện đã sẵn sàng, Tăng Phàm tìm được chỗ dựa mới là Bạch Ý Ngữ, khí thế hung hăng tấn công mạnh mẽ một người đã cũ là cô đây, có ý định trong năm nay nhất định phải thoát khỏi cuộc hôn nhân này.   Dường như ngoại trừ việc ngoan ngoãn ký đơn ly hôn thì cô không còn con đường nào khác.   Phải biết rằng cô là người đại diện, nếu như lúc này thả ra bất kỳ tin tức bôi đen Tăng Phàm đều là công tư không phân minh, bôi đen chồng trước để tẩy trắng bản thân, chỉ sợ đến lúc đó làn sóng của dư luận lại càng mạnh mẽ.   Cứ như vậy, với những người nghệ sĩ khác mà nói, người đại diện đáng sợ như vậy, ai còn dám giao sự nghiệp diễn xuất của mình vào trong tay Ngô Tiếu Tiếu nữa chứ?   Một khi sự nghiệp của Ngô Tiếu Tiếu sụp đổ, vũng bùn nhà họ Ngô chính là đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương, không hề có một con đường sống.   Hiện thực luôn bức bách người ta như thế, một người phụ nữ 34 tuổi cho dù là hôn nhân thất bại, cũng không thể nào giống như một nữ sinh 20 tuổi, sau khi thất tình uống rượu mua say, chìm đắm trong bi thương.   Nếu như có thời gian để bi thương, cô cũng muốn dùng toàn bộ thương cảm của mình cho người cha bị bệnh tim đột ngột qua đời. Ông yêu thương cô như vậy, luôn luôn dốc toàn lực mang đến những gì tốt đẹp nhất cho cô. Nhưng vào thời điểm ông cần sự giúp đỡ của cô nhất, bản thân cô lại không thể làm gì cho ông.   Sờ lên miếng ngọc màu đen trơn nhẵn trên cổ, cái này là khi cô sáu tuổi, cha cô đã đến một ngôi đền cổ ở Myanmar cầu được, nghe nói có thể kết nối với may mắn và sinh tử về mặt tâm linh.   Ngô Tiếu Tiếu đương nhiên là không tin mấy cái huyền học lừa gạt du khách này. Bây giờ cô mang theo theo khối ngọc này, chẳng qua coi đó là một kỷ vật cha để lại cho cô.   Lúc này cô chỉ có thể tiếp tục làm việc, xử lý công ty cùng đời sống cá nhân đang rối tinh rối mù, tiếp tục tiến về phía trước.   Những cái thương cảm kia, cho dù là trước mặt người bạn tốt, cũng không cần giống như chị Tường Lâm (*) lặp đi lặp lại những lời buồn thảm, than trời trách đất.   (*) 祥林嫂 – chị Tường Lâm, một nhân vật trong truyện ngắn Chúc phúc của Lỗ Tấn (Theo Baidu).   Thế là cô cố gắng kiềm chế sự chán nản trong lòng, cầm cái kịch bản nặng chịch trên tay, hời hợt nói sang chuyện khác: “Kịch bản này cậu định quay thật à? Một tiết mục hậu cung của ngựa giống thế kia có thể thắng được sao?”ưỡng>   Thẩm Việt biết Ngô Tiếu Tiếu muốn nói sang chuyện khác, cũng chỉ có thể khéo léo hiểu lòng người không chọc đến vết thương của cô, ngược lại nói đến công việc: “Cái kịch bản này, lúc trước tôi vất vả lắm mới giành được đó. Nguyên tác là một IP nổi danh trên một web văn học nổi tiếng, mặc dù là kịch bản hậu cung ngựa giống lộn xộn nhàm chán, nhưng mà độc giả bây giờ rất yêu thích kiểu này. Cốt truyện đủ hào phóng, nhân khí cực kỳ cao. Không phải lúc trước cậu muốn cho Tăng Phàm… thay đổi hình tượng hay sao? Tôi tranh thủ đến thế để giành được một nhân vật lạnh lùng cứng rắn xấu xa như vậy…”   Ngô Tiếu Tiếu mở kịch bản ra, mấy ngày nay cô vội vàng đọc qua nguyên tác một chút. Thật ra so với nguyên tác thì kịch bản đã có sự thay đổi rất lớn, đúng là rất thích hợp để đưa lên truyền hình. Chỉ tiếc là Tăng Phàm đã đầu quân sang công ty khác, kịch bản này nhất định có thể giúp thay đổi hình tượng, nhưng trong số những nam nghệ sĩ dưới danh nghĩa của cô, ứng cử viên phù hợp với nhân vật nam chính tang thương vạn người mê này không nhiều. Nếu vai diễn thất bại, tên tuổi của IP càng cao thì phản ứng trái chiều dành cho nghệ sĩ càng lớn, đúng là làm cho người ta vò đầu bứt tai.   Có lẽ biết Ngô Tiếu Tiếu lo nghĩ, tinh thần Thẩm Việt đột nhiên tỉnh táo, hạ giọng mở miệng nói: “Cậu đoán xem gần đây vị ảnh đế cấp bậc đại thần nào liên lạc với tôi ngỏ ý muốn ký kết với công ty chúng ta?”   Ngô Tiếu Tiếu nhíu nhíu mày, nghĩ không ra trong vòng có vị thần tiên nào, thời điểm mấu chốt như vậy còn nhảy vào trong vũng bùn của một người phụ nữ ác ma ham mê sắc dục lại sắp phá sản.   Thẩm Việt không nhịn được mà vui mừng mở miệng: “Là ảnh đế Thân Viễn! Cậu xem có phải là cậu gặp may không, buồn ngủ gặp được chiếu manh. Nam chính của Thân Viễn chính là người thích hợp!”ưỡng>   Lần này Ngô Tiếu Tiếu thật sự có chút kinh ngạc.   Lại nói tiếp, đẳng cấp của Thân Viễn phải nói là vượt xa Tăng Phàm chục con phố.   Lúc trước, vị ảnh đế trẻ tuổi này rời khỏi màn ảnh nhỏ, chuyên chú vào những bộ phim lớn của Âu Mỹ, cũng chính là giám khảo quen thuộc của rất nhiều liên hoan phim.   Mặc dù Thân Viễn thỉnh thoảng sẽ nhận quay một vài quảng cáo xa xỉ phẩm, nhưng phần lớn thời gian đều chính là thần long thấy đầu chẳng thấy đuôi. Căn bản khinh thường con đường dựa vào lưu lượng, xuất hiện thường xuyên để duy trì nhiệt độ của Tăng Phàm.   Do đó, Thẩm Việt nói Thân Viễn nguyện ý hạ giá bản thân mình, đến đầu quân ở công ty quản lý chủ yếu chú trọng vào những nghệ sĩ lưu lượng, thật sự là khó có thể tưởng tượng được.   Quan trọng nhất chính là Ngô Tiếu Tiếu và Thân Viễn có thể coi là người quen cũ.   Năm đó, dưới sự giúp đỡ của cha, Ngô Tiếu Tiếu thành lập công ty quản lý. Thân Viễn cùng với Tăng Phàm là hai nghệ sĩ đầu tiên cô ký hợp đồng.   Chẳng qua là, năm đó, trong âm thầm, Ngô Tiếu Tiếu rơi vào bể tình cùng với Tăng Phàm, trên phương diện công việc không thể tránh khỏi chuyện đối xử bất công, lạnh nhạt với Thân Viễn. Hơn nữa tính tình của Thân Viễn kỳ quái, khó có thể hòa nhập với người khác, nếu đem đi so với tính cách dịu dàng ngoan ngoãn hiền hòa của Tăng Phàm càng tăng thêm sự tương phản rõ rệt.   Sau nhiều lần xích mích trong công việc, Ngô Tiếu Tiếu càng thêm chán ghét Thân Viễn. Năm đó, hắn là một người mới trong công ty, dĩ nhiên là cũng không nhận được bất kỳ ưu đãi gì.   Về sau, hợp đồng một năm của Thân Viễn đến hạn, chuyển về đầu quân cho công ty nhà hắn. Vì khả năng diễn xuất tuyệt vời, hắn được một vị đạo diễn có danh tiếng công nhận, cho đóng vai chính trong một bộ phim hắc mã có vốn đầu tư thấp nhưng lại sốt vé trên toàn cầu. Kể từ đó, một pháo liền đỏ (*), một bước lên mây, đường đi tiếp theo không ngừng thuận lợi. Đã sớm trở thành một người mà những người bình thường như cô không thể nào tiếp xúc.   (*) 一炮走红 – Một pháo liền đỏ, dùng để chỉ một nghệ sĩ chỉ cần đóng một bộ phim liền nổi tiếng (Theo Baidu).   Bây giờ, Thân Viễn cố ý trở lại công ty quản lý đang bấp bênh của cô?   Vị ảnh đế này chính là Thần Phật chuẩn bị phổ độ chúng sinh cứu khổ cứu nạn? Hay là chỉ muốn trêu đùa bà chị xui xẻo sắp sửa ly hôn này?   Ngô Tiếu Tiếu cẩn thận cân nhắc một hồi, cảm thấy hẳn là lý do sau. Dù sao trong mấy năm nay, mấy lần cô ngẫu nhiên tiếp xúc với Thân Viễn cũng không tính là vui vẻ gì.   Bụng dạ hẹp hòi cùng cái miệng độc địa của Thân Viễn, đã nhiều lần thay đổi sự hiểu biết của cô về ranh giới cuối cùng của sự ác độc của đàn ông ---- Đương nhiên, đối với loại sinh vật gọi là đàn ông, hiểu biết của cô cũng xem như là nông cạn.   Người chồng kết hôn bí mật trong năm năm, thời gian gần đây dùng tốc độ tên lửa làm cô nhận ra, trong phương diện đời sống tình cảm, trình độ đánh giá sự xấu xa cặn bã của đàn ông của cô là bằng không.   Đối với chuyện Thân Viễn chìa cành ô liu xem như thân thiện này, Ngô Tiếu Tiếu ‘xin miễn thứ cho kẻ bất tài’. Miễn cho chính mình đầy nhiệt huyết đi tiếp xúc đàm phán, cuối cùng nhận lại sự trêu đùa của Thân Viễn, lại bị người đời chế giễu chó cùng rứt giậu, cóc ghẻ mà muốn ăn thịt ảnh đế.   Một ngày làm việc buồn bã trong mây đen cũng đã kết thúc.   Cô nhét kịch bản vào trong cặp, chuẩn bị mang về nhà đọc thêm, cân nhắc một chút về chuyện chọn người. Sau đó đi xuống ga ra để xe dưới hầm ngầm, muốn về nhà lớn của nhà họ Ngô để thăm hỏi mẹ.   Nhưng mà khi đến bãi giữ xe, cách thật xa cô đã nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đang đứng bên cạnh xe của cô.   Mặc dù đội mũ lưỡi trai cùng đeo kính râm, nhưng Ngô Tiếu Tiếu vẫn có thể nhận ra từ cái mũi rất cao cùng đôi môi mỏng lạnh lùng, cái vị đang đứng tựa bên cạnh xe của cô, chính là ảnh đế Thân Viễn cao cao tại thượng.   Ngô Tiếu Tiếu hơi có vẻ kinh ngạc, dừng lại bước chân, không hiểu tại sao Thân Viễn lại xuất hiện ở đây.   Thân Viễn thấy Ngô Tiếu Tiếu mặc áo trắng váy bút chì màu xám đang đi tới, rất vô lễ mà chậm rãi quan sát cô một chút. Đôi giày cao gót sáu phân càng làm cho đôi chân dài thẳng tắp thêm nổi bật, lại nhìn thấy sự mệt mỏi nơi đôi mắt, ngay cả đuôi lông mày cũng không giấu được sự ủ rũ của cô. Hắn chậm rãi mở miệng: “Lên xe rồi nói chuyện.”   Cái kiểu bình tĩnh nhàn nhã đảo khách thành chủ này rất hợp với khí chất coi trời bằng vung của Thân Viễn. Lại một lần nữa nhắc nhở Ngô Tiếu Tiếu, vị trước mặt này đã thành thần, cũng không phải là người cùng bàn công việc với cô năm đó - một thanh niên kỳ lạ trừng mắt nhìn cô không nói lời nào, mặc cho cô mở miệng chế nhạo.   Ngô Tiếu Tiếu cũng có chút hiếu kỳ, không biết trong hồ lô của Thân Viễn bán cái gì, vừa lên xe vừa nhìn Thân Viễn nói: “Bây giờ người tôi đầy thị phi, không biết gần công ty có paparazzi nào bám đuôi không. Nếu như ngài không sợ bị dính thị phi thì cứ lên xe.” Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé Lời nói của Ngô Tiếu Tiếu là thật nhưng hoàn toàn không dọa được ảnh đế, hắn chỉ trào phúng mà cong môi, trực tiếp mở cửa ngồi vào ghế phụ, ngồi xuống bên cạnh Ngô Tiếu Tiếu.   Ngửi được mùi nước hoa nhàn nhạt của người đàn ông mới chui vào xe, lông mày Ngô Tiếu Tiếu có chút nhăn lại.   Đây là một loại nước hoa dành cho nam, có mùi hương sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái khiến cho tâm tình thả lỏng.   Mặc dù là nước hoa dành cho nam nhưng đây cũng chính là loại mà Ngô Tiếu Tiếu thích dùng nhất. Ngày thường, cô vẫn dùng loại nước hoa này.   Không ngờ hôm nay Thân Viễn cũng dùng loại này, chỉ là mùi hương khác nhau do trộn lẫn với mùi cơ thể khác nhau, tạo nên bầu không khí rất khác.   Mùi hương tương tự, từ trên người ảnh đế - người luôn luôn tự phụ - truyền đến, mang theo một sự xâm lược cùng tính công kích không nói lên lời.   HẾT CHƯƠNG 2.