Vào đêm, hoa đăng cao treo.
Đêm đầu mùa xuân , giống như gương mặt người đẹp.
Trăng sáng giữa trời, ánh trăng mê người, những vì sao lấp lánh càng tôn lên màn đêm lóng lánh xinh đẹp như thế.
Gió đêm phất phơ, thổi tới trên người, mang theo cảm giác hơi lành lạnh.
Đồng Nhạc Nhạc đã tan việc, giờ phút này, đang theo Tiểu Lô Tử bọn họ ăn cơm.
Hiện tại, sau khi cơm nước xong xuôi , nàng liền tính toán trở về nghỉ ngơi thật tốt .
Tuy nhiên, vào đúng thời điểm này ở điện Dưỡng Tâm , Tiểu Cát Tử đột nhiên vội vội vàng vàng đi đến.
Thấy vậy, trên mặt Đồng Nhạc Nhạc không khỏi sửng sốt.
"Tiểu Cát Tử, ngươi tìm ta! ?"
"Đúng vậy, Nhạc công công, Hoàng thượng tìm ngài đây!"
Nghe được lời này của Tiểu Cát Tử, trên mặt Đồng Nhạc Nhạc lại lần nữa sửng sốt.
Dù sao hiện tại nàng đã tan việc , như thế nào Huyền Lăng Thương đang yên lành lại tìm nàng đây a! ?
Nghĩ tới đây, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc nghi hoặc, không khỏi mở miệng hỏi.
"Vậy Tiểu Cát Tử, ngươi cũng đã biết, Hoàng thượng tìm ta có chuyện gì! ?"
Nghe được những lời Đồng Nhạc Nhạc đã nói, Tiểu Cát Tử chỉ là tự nói ra những chuyện chính mình biết.
"Hoàng thượng nói, bả vai ngài có hơi đau nhức, nói Nhạc công công vào một phen."
Vừa nghe đến lời này của Tiểu Cát Tử , Đồng Nhạc Nhạc cau đôi mày lại, trên mặt đều là vẻ lo lắng.
"Hoàng thượng khẳng định lại tái phát bệnh cứng khớp ở cổ, Hoàng thượng người hiện tại đang ở nơi nào! ?"
"Khởi bẩm Nhạc công công, Hoàng thượng hiện tại đang ở trong bể tắm nước nóng ."
Nghe Tiểu Cát Tử nói ra chi tiết , khiến dáng vẻ Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy lo lắng .
Đồng Nhạc Nhạc nghe vậy, ngay cả cơm cũng không kịp ăn, liền nhanh chóng đứng lên từ chỗ ngồi, rồi vội vã chạy tới bể tắm nước nóng.
. . .
Đồng Nhạc Nhạc vội vội vàng vàng đi vào trong bể tắm nước nóng.
Lúc này , chỉ thấy bên trong bể tắm nước nóng , im ắng, bốn phía càng là không ai hầu hạ .
Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc biết, trong lúc Huyền Lăng Thương tắm rửa , không thích có người quấy rầy, cho nên bên trong bể tắm nước nóng không có những người khác , cũng là chuyện đương nhiên.
Trong lòng nàng biết , hiện tại Huyền Lăng Thương đang bên trong bể tắm nước nóng, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi nhanh như chớp đi vào.
Đêm đã khuya.
Bên trong bể tắm nước nóng , khói xanh lượn lờ.
Đúng là đầu mùa xuân, trăm hoa đua nở, bốn phía bể tắm nước nóng , được đặt rất nhiều chậu hoa xinh đẹp đang nở rộ .
Mẫu Đơn ung dung, Bách Hợp tươi tắn, hoa Mai thanh nhã, hoa Sơn Trà xinh đẹp. . .
Trăm hoa đua nở, làm cho người xem hoa cả mắt.
Hơn nữa màu sắc của hoa, càng là không giống nhau chút nào.
Đỏ như lửa, hồng phấn giống như trang điểm, màu trắng thanh nhã, màu tím cao quý.
Hơn nữa bên trong bể tắm nước nóng , có đình Bạch Ngọc , hành lang Cửu Khúc quanh co, giả sơn nước chảy, mỗi một chỗ, đều là một hình ảnh. Hiện tại lại có thêm làn khói nhẹ phụ trợ , hoàn mỹ giống như cõi thần tiên .
Tuy nhiên, dẫu cảnh vật có đẹp đến đâu , trước mặt nam nhân này , hết thảy đều thành bối cảnh!
Chỉ thấy ở giữa sóng nước lăn tăn kia, bên trong bể tắm nước nóng khói xanh lượn lờ, có một nam nhân đang tựa vào bờ dùng Bạch Ngọc điêu khắc thành, đang nhắm mắt dưỡng thần .
Dung mạo nam nhân cực kỳ tuấn tú!
Mày kiếm mắt sáng, mũi thẳng , môi mỏng , mỗi một chỗ đều đẹp mắt , làm cho người ta không thể rời mắt nổi.
Một mái tóc đen nhánh , giờ phút này đã bung ra toàn bộ , tùy ý xõa xuống ở phía sau, rơi xuống dưới nước, nhuộm đen ở hai bên vai, càng tôn lên gương mặt kia , càng là tuấn tú không chê vào đâu được!
Nửa người trên để trần kia, có lấm tấm phủ những bọt nước.
Dưới ánh Dạ Minh Châu chiếu rọi xuống, trông chúng phảng phất như kim cương, lóng lánh vô cùng.
Nhìn thấy hình ảnh của nam nhân tuấn tú phảng phất tựa như thiên thần này, Đồng Nhạc Nhạc không nhịn được đều ngắm ngây người.
Cho dù đã không phải lần đầu tiên thấy nam nhân này, chỉ là, mỗi một lần nhìn hắn, Đồng Nhạc Nhạc đều bị kinh ngạc một phen.
Đặc biệt hiện tại!
Nam nhân mặc dù chỉ là lộ ra nửa người trên, dáng người to lớn kia, nước da màu đồng cổ, lại thêm dung mạo tuyệt sắc kia, đều đủ để tất cả nữ nhân trên thiên hạ điên cuồng, tất cả nam nhân tự động xấu hổ. . .
Hiện tại trong lúc Đồng Nhạc Nhạc đang si ngốc , nam nhân kia vốn đang nhắm mắt dưỡng thần, phảng phất nhận thấy được phía sau có người .
Cơ hồ là chưa từng mở mắt ra , nam nhân bạc môi hé ra, liền mở miệng nói.
"Lại đây."
Nam nhân mở miệng, giọng nói trầm thấp kia được cảnh đêm phụ trợ, càng phát ra khàn khàn, gợi cảm.
Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy trong lòng nhói lên một cái.
Phảng phất, trong lòng có một sợi dây, dường như bị người nhẹ nhàng kéo lên . . .
"Vâng, Hoàng thượng."
Đồng Nhạc Nhạc vừa nói nhỏ, lập tức cúi đầu xuống, đi tới chỗ nam nhân kia.
Trước đây, Đồng Nhạc Nhạc cũng đã từng kì cọ cho nam nhân này, cho nên giờ phút này, đương đầu với tấm lưng để trần của nam nhân kia , trong lòng lại lần nữa khẩn trương .
Giờ phút này, sau khi đi tới phía lưng nam nhân kia, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là nhẹ nhàng xắn ống tay áo lên , lại giống như mọi ngày bình thường, bắt đầu xoa bóp .
Đồng Nhạc Nhạc chăm chú nắn. Nhưng mà , lúc xoa bóp cho nam nhân này, nàng lại phát giác chỗ bả vai nam nhân đã không hề xơ cứng giống như trước đây nữa. Vì sao nam nhân này hôm nay đột nhiên để cho nàng tới đây xoa bóp! ?
Trong lòng tuy nghi hoặc, nhưng mà, Đồng Nhạc Nhạc tự nhiên không dám mở miệng hỏi điều này, chỉ là chăm chú xoa bóp cho nam nhân.
Tuy nhiên, Đồng Nhạc Nhạc lại không biết, nam nhân đưa lưng về phía nàng đột nhiên từ từ mở ra một đôi huyết mâu động lòng người kia.
Trong mắt, càng là lóe ra sự nóng bỏng và dục vọng thầm kín mà nàng không thấy được . . .
Chỉ cảm thấy, bàn tay người nhỏ bé phía sau lưng là mềm mại như vậy.
Hắn có thể cảm giác được nhiệt độ cơ thể của nàng, lại thêm xúc cảm từ lòng bàn tay mềm mại của nàng truyền đến.
Mặc dù, người nhỏ nhắn này không phải lần đầu tiên xoa bóp cho mình , thế nhưng hiện tại xích lõa thân thể, mặc dù chỉ là nửa người trên, nhưng vẫn đủ để cho Huyền Lăng Thương tâm tư rối loạn. . .
Bàn tay nhỏ bé trên vai,mềm mại như vậy , làm cảm giác trên người hắn là thoải mái như vậy. Dễ chịu, hắn thật muốn một tay nắm chặt bàn tay nhỏ bé của nàng . . .
Trong lòng Huyền Lăng Thương thầm nghĩ, còn bàn tay của mình, càng là theo bản năng với lên trên vai.
Đồng Nhạc Nhạc chính vì xoa bóp cho Huyền Lăng Thương, đột nhiên bối rối không còn kịp đề phòng nữa, chỉ thấy bàn tay nhỏ bé của mình liền bị một bàn tay nào đó nắm thật chặc .
Nhìn bàn tay nhỏ bé của mình, bị bàn tay khớp xương cứng cáp cầm thật chặt, Đồng Nhạc Nhạc lập tức sửng sốt.
Ánh mắt nhìn Huyền Lăng Thương, càng là không dám tin và kinh ngạc.
Bởi vì, nàng nắn cơ xoa bóp cho hắn thật tốt mà, nam nhân này, vì sao nắm thật chặt tay nàng! ?
Liền vào lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc nghi hoặc, Huyền Lăng Thương phảng phất là nhận thấy được người ở phía sau kinh ngạc, trong lòng, càng là hiện lên một nỗi phiền muộn.
Dù sao, định lực của hắn một mực rất mạnh. Tuy nhiên, trong lúc đối đầu tiểu nữ tử này, định lực mà hắn một mực vẫn cho là hơn người, lại hoàn toàn biến mất.
Có lẽ, là do tiểu nữ tử ở phía sau này, thật sự quá mức ngọt ngào . . .
Trong lòng phiền muộn, Huyền Lăng Thương không khỏi buông lỏng tay.
Vì che dấu sự luống cuống vừa rồi , Huyền Lăng Thương đầu tiên là nhẹ nhàng ho khan một cái, lập tức, bạc môi hé ra, mở miệng nói.
"Được rồi, không cần xoa bóp nữa , giúp trẫm chà lưng đi!"
Nam nhân mở miệng, giọng điệu trầm thấp, càng là có thêm vài phần cộc cằn không dễ phát hiện, trong mơ hồ, phảng phất dường như đang phải kiềm chế cái gì . . .
Đồng Nhạc Nhạc chưa từng nghe ra sự khác thường trong giọng điệu của nam nhân .
Bởi khi nghe được nam nhân nói lời này, lại thấy nam nhân đã buông lỏng tay ra, trong lòng mặc dù có chút kinh ngạc, thì nàng cũng không hề suy nghĩ nhiều.
Chỉ là nhẹ nhàng đồng ý một tiếng, sau đó cầm lấy khăn lông ở một bên ,bắt đầu chà lau phía sau lưng cho nam nhân.
Đồng Nhạc Nhạc lau chăm chú, nhớ lại sự vất vả gần đây của Huyền Lăng Thương, chỉ có vào lúc đang tắm mới có thể hơi buông lỏng một chút, nàng liền muốn Huyền Lăng Thương có thể thoải mái hơn ít nhiều.
Tuy nhiên, nàng lại không biết, Huyền Lăng Thương đưa lưng về phía nàng, giờ phút này kiềm chế khổ cực như thế nào.
Phía sau, đang chà lau phía sau lưng cho hắn, chính là thiếu nữ xinh xắn lanh lợi kia.
Trước đây, hắn không biết tiểu thái giám này là thiếu nữ, cho nên một mực không dám suy nghĩ nhiều.
Nhưng mà bây giờ, giờ phút này cô nam quả nữ, hơn nữa, thiếu nữ này, là ngọt ngào cỡ nào, hắn thật sớm đã từng nhấm nháp qua.
Nghĩ tới đây, ở trong đầu Huyền Lăng Thương , liền không kìm hãm được hiện lên tình cảnh buổi tối ngày đó.
Nhớ lại, thiếu nữ này ở trên người mình, đã từng uyển chuyển như thế nào.
Đôi mắt nhắm nghiền, âm thanh nũng nịu, lại thêm dáng người tinh tế hấp dẫn kia, da thịt trắng không kém gì tuyết . . .
Đến bây giờ, Huyền Lăng Thương phảng phất còn có thể cảm giác được, da thịt trên người thiếu nữ này, là nhẵn nhụi , tinh tế cỡ nào . . .
Phảng phất như loại lụa thượng đẳng nhất, làm cho người ta lưu luyến khó quên . . .
Càng nghĩ, Huyền Lăng Thương chỉ cảm thấy, đáy lòng phảng phất có một đám lửa, đang không ngừng thiêu đốt.
Cùng với nó, huyết dịch trên người, phảng phất đều bắt đầu sôi sùng sục .
Tâm tư rối loạn, khiến cho huyết mâu động lòng người kia của Huyền Lăng Thương , không khỏi có thêm vài phần dục vọng mờ ám mà chính hắn cũng không biết.
Kèm theo đó là hô hấp, đều bắt đầu trở thành thở hồng hộc . . .
Đồng Nhạc Nhạc vốn đang chà lau phía sau lưng cho Huyền Lăng Thương, dần dần , cảm giác được thân thể nam nhân, hình như càng ngày càng cứng ngắc.
Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc nghi hoặc.
Huyền Lăng Thương này, ngày hôm nay rốt cuộc là làm sao vậy! ?
Chẳng lẽ là, thân thể không khỏe! ?
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc vừa là nghi hoặc, vừa là lo lắng, dần dần, bàn tay nhỏ bé của nàng, càng là vô ý thức vươn tới ngực của Huyền Lăng Thương tìm kiếm, nàng vẫn còn cũng không tự biết một chút xíu nào . . .
Vốn, Huyền Lăng Thương đã gắt gao kiềm chế được chính mình không nên có ý nghĩ khác.
Tuy nhiên, cảm giác được bàn tay nhỏ bé mềm mại phía sau kia, lại vươn tới hắn ngực tìm kiếm .
Ngay lập tức, Huyền Lăng Thương chỉ cảm thấy "ầm" một tiếng, đại não chỉ chốc lát liền trống rỗng.
Chỉ cảm thấy, thiếu nữ này, là đang đùa với lửa! ! !
Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Thương cũng không nhịn được nữa, bỗng nhiên quay hẳn người lại.
Đồng Nhạc Nhạc vốn chưa kịp lo lắng cho thân thể Huyền Lăng Thương, đột nhiên nhìn thấy Huyền Lăng Thương xoay người lại, sợ đến đột nhiên bối rối không còn kịp đề phòng nữa, thân thể liền theo bản năng đứng lên.
Ai biết, có lẽ là hai chân tê dại, giờ phút này lập tức đứng lên, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy đôi chân mềm nhũn, lập tức, cả người liền ngã nhào thẳng xuống về phía trước.
Mà phía trước nàng, đúng là ôn tuyền kia với sóng nước lăn tăn, khói xanh lượn lờ . . .
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
58 chương
11 chương
164 chương
516 chương