Mặc dù chỉ là mấy ngày ngắn ngủi không nhìn thấy Huyền Lăng Thương. Nhưng xa cách hắn vài ngày, đối với Đổng Nhạc Nhạc mà nói, sống một ngày thật giống như một năm! Giờ phút này, nhìn thấy Huyền Lăng Thương, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc kích động vô cùng Ngay sau đó, tiện tay ném củ hành xanh trên tay xuống, dự định giống như lúc trước, chạy tới nhào vào trong lòng Huyền Lăng Thương … Tuy nhiên, chính lúc trong lòng Đổng Nhạc Nhạc kích động nhớ lại, nàng sau khi đứng lên, mới giật mình nhớ rõ Nàng bây giờ đã không còn là tiểu điêu nhi trước đây được ngàn vạn sủng ái, mà là một con người … tiểu thái giám! Nghĩ tới đây, Đổng Nhạc Nhạc thân thể lặp tức dừng lại, nhớ lại thân phận hiện tại của mình, Đổng Nhạc Nhạc buồn bã trong lòng, lập tức, nhanh chóng cúi đầu thu liễm, quỳ trên mặt đất, đối với nam tử phía trước, làm dáng vẻ nên có của một nô tài, một mực cung kính mở miệng nói " Nô tài khấu kiến Hoàng thương, Hoàng thượng vạn an…" Đổng Nhạc Nhạc mở miệng, thanh âm cố ý đè thấp, để tránh cho nam nhân trước mắt nhận thấy được điều gì Đối với tâm tình phức tạp của Đổng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Thương đứng trước mặt Đổng Nhạc Nhạc, chỉ im lặng dừng trước người tiểu thái giám đang quỳ Đêm nay trong lòng chịu áp lực, Huyền Lăng Thương ngay cả tâm tình phê duyệt tấu chương cũng không có, vốn định đi ra ngoài một chuyến. Đêm nay ánh trăng vàng ươm như tơ, vầng trăng sáng tỏ giữa trời cao, thời gian bất tri bất giác đã đến thời điểm mười lăm đêm trăng tròn Nhìn thấy trăng sáng tỏ (editor : Minh Nguyệt, tên ta kìa ; beta : ách, thánh tuki kìa, hí hí), tâm Huyền Lăng Thương đột nhiên có một cảm giác kỳ lạ. Cảm giác phi thường xa lạ như thế cùng kỳ quái như thế, thật khiến cho hắn không rõ ràng. Chỉ là tùy ý để hai chân mình cứ đi tới phía trước, khi hắn phục hồi tinh thần thì đã bất tri bất giác đi tới bên hồ. Cành liễu rung rinh, ánh trăng bàng bạc, soi trên mặt hồ Lá sen che kín khắp mặt hồ, nhô lên giữa chúng là những bông hoa sen duyên dáng yêu kiều đang nhẹ nhàng lay động ở trong gió đếm. Diễn đàn Lê Quý Đôn ~ Giống như thiếu nữ thanh khiết, thần bí, mê người Nơi này, chính là nơi tiểu điêu nhi mà hắn sủng ái thích tới nhất Nhớ tới lần đầu tiên, khi hắn cho rằng trước sau đến đây tìm kiếm sẽ thấy nó Đáng tiếc, trong mấy ngày nay, hắn nhiều lần cho thuyền nhỏ tìm kiếm trong hồ, không còn được gặp lại bóng dáng tiểu điêu nhi lông xù dễ thương kia nữa … Cho dù thế, Huyền Lăng Thương mỗi buổi tối đều dành thời gian tới đây Chỉ chờ mong, hắn ở chỗ này, sẽ tìm kiếm được tiểu điêu nhi khiến cho hắn một mực mong nhớ … ( *đập bàn* nhớ thì ca nhìn xuống ngay và luôn, ở ngay trước mắt ca kìa *bức xúc* ) Nhưng mà đêm nay, hắn không tìm được tiểu điêu nhi của hắn, trái lại, liền thấy một tiểu thái giám ngồi xổm bên hồ (là tỷ đó anh à =.=), đưa tay đào gì đó trên mặt đất Bởi vì tiểu thái giám đưa lưng về phía hắn, hắn không thấy rõ dung mạo của tiểu thái giám kia Hắn phi thường hiếu kỳ, tiểu thái giám này, rốt cuộc đang đào cái gì Chẳng lẽ, tiểu thái giám này bên bờ hồ cất dấu gì đó! ? Bởi vì tò mò, hắn liền bất động đứng phía sau tiểu thái giám, trong lòng tò mò không thôi (tò mò thì tiến lên đi ca, ca là đế vương ai dám làm gì ca ) Vốn tưởng rằng, tiểu thái giám này là giấu cái gì đó bên hồ Bởi vì, tiểu thái giám kia hao tổn rất nhiều khí lực đào ra một cái vật nhỏ, tựa như phi thường cao hứng Kia vẻ mặt mỹ mãn, Diễn đàn Lê Quý Đôn~ giống như là đào được vàng Chẳng lẽ ở bờ hồ, thật sự ẩn dấu vàng! ? Trong lòng tò mò, tuy nhiên, thời điểm Huyền Lăng Thương nhìn rõ vật tiểu thái giám đang cầm trên tay, mày kiếm không khỏi nhẹ nhàng nhíu lại, huyết mâu xẹt qua một tia ngạc nhiên Bởi vì, trên tay tiểu thái giám kia không phải vòng vàng các loại mà là một củ hành xanh …. Đào ra một củ hành xanh, đáng giá để cho hắn hài lòng như thế sao! ? Chẳng lẽ, củ hành xanh kia là một loại thuốc? Tiểu thái giám này muốn đào mấy thứ này đem đi bán, đổi lấy tiền sao! ? Trong cung người bình thường khi rãnh rỗi, đều sẽ làm vài thứ đem đi bán, có thể lấy đồ chủ tử ban thưởng đổi lấy tiền. Đối với nhứng việc lặt vặt này, hắn rất rõ ràng Nhưng mà, ngay sau đó, khi nhìn rõ hành động của tiểu thái giám, Huyền Lăng Thương mới biết được chính mình đã đoán sai Bởi vì, tiểu thái giám ở nơi này đào ra những củ hành xanh này không phải lấy đi bán, mà là đào lên để …ăn! ? Mấy thứ này, lại còn có thể ăn! ? Buồn cười nhất chính là, tiểu thái giám này, một mặt hài lòng ăn, lại đồng dạng cố kỵ miệng vết thương trên tay, vừa nhe răng nhếch miệng cười Xem bộ dạng kia thật là tức cười. Hắn chưa bao giờ thấy có người biểu tình lại vừa phức tạp mà buồn cười (câu này quen … =.=) Chỉ là, để cho hắn nghi hoặc chính là biểu tình của tiểu thái giám này. Từ lúc đầu ngạc nhiên, đến kích động hoan hỉ, tựa như gặp lại cố nhân xa cách, đến cuối cùng, vẻ mặt lại mất mát cùng ảm đạm. Đối với thần sắc trên mặt tiểu thái giám, trái lại khiến cho Huyền Lăng Thương tò mò Bạc môi mở ra, tiếng nói khàn khàn trầm thấp từ trong miệng nam nhân thoát ra " Ngươi, ngẩng đầu lên! " Diễn đàn Lê Quý Đôn Nam nhân mở miệng, không biết có quan hệ với màn đêm hay như thế nào, nghe tiếng nói nam nhân, lại trầm thấp như thế, cực kỳ gợi cảm! Giống như vò rượu ngon năm xưa vừa đào lên được , nghe vô cùng hiền hậu, mê người, gợi cảm  … Chỉ là không biết như thế nào, nghe lời này của nam nhân, tâm Đổng Nhạc Nhạc lại bắt đầu tăng nhịp bang bang bang tiếng tim đập, nhảy nhanh như vậy, giống như muốn thoát khỏi lồng ngực nàng Dù sao, từ sau khi nàng trở thành tiểu thái giám, đây là lần đầu tiên nhìn thấy nam nhân này Đồng Nhạc Nhạc không biết nam nhân này có thể cảm nhận ra được điều gì. Cho nên, nàng căng thẳng! Tuy là như thế, Đổng Nhạc Nhạc vẫn trấn tĩnh lại, dưới ánh mắt nóng rực của nam nhân, từ từ ngước khuôn mặt nhỏ nhắn cúi gầm lên… Khi nhìn rõ dung mạo tiểu thái giám đang quỳ trên mặt đất, huyết mâu tuyệt đẹp của Huyền Lăng Thương không khỏi ngẩn ra, trong mắt xẹt qua một vẻ kinh ngạc … (ca nhận ra dùm em đi mà)