Đối với tâm tư của Đồng Nhạc Nhạc,Huyền Lăng Thương cũng không rõ ràng lắm.
Giờ phút này hắn nhìn dáng vẻ ngóc đầu của tiểu điêu nhi trong lòng , bạc môi hé mở liền nói:
" Ừ.không thích thì không thích..nhưvậy chúng ta đi ngủ không nói về nàng ta nữa."
Nói vừa dứt lời,Huyền Lăng Thương liền ôm Đồng Nhạc Nhạc đi tới giường.chuẩn bị đi ngủ.
Chỉ là trải qua chuyện bị dằn vặt vừa rồi ,.Đồng Nhạc Nhạc đã sớm hoàn toàn không còn buồn ngủ.
Đặt biệt lúc này nàng ngửi thấy từng đợt mùi vị canh Đôn Thanglàm cho người ta thèm nhỏ dãi, nàng càng khó ngủ hơn.
Nước bọt tràn ra khoé miệng.Đồng Nhạc Nhạc tính toán,có lẽ uống canh Đôn Thang trước rồi hãy nói sau.
Nàng nghĩ là làm liền!
Vào lúc Huyền Lăng Thương chưa phát hiện, .Đồng Nhạc Nhạc đã nhanh chóng xuống giường chạy về phía cái bàn bên kia.
Nhún mũi chân một cái, cả người Đồng Nhạc Nhạc liền dễ dàng nhảy lên trên mặt bàn. Lại một tay mở nắp bát canh ra.
Ngay lập tức trong không gian , một mùi vị thịt từ canh Đôn Thang xông vào mũi.
" Oa...thơm quá !"
An Y Na này,người chẳng những có dung mạo xinh đẹp mà ngay cả làm canh Đôn Thang cũng thơm đến như vậy.
Cũng không biết canh Đôn Thang này là rốt cuộc hầm hay chưng , Đồng Nhạc Nhạc chưa từng nhìn thấy . Nhưng mà chỉ ngửi mùi là đã thấy dễ húp rồi .
Đồng Nhạc Nhạc chính là một con ma háu ăn, nhìn thấy cái gì đều nuốt vào bụng, cái gì cũng kệ tất .
Vì vậy lập tức nàng vươn móng vuốt ôm lấy bát canh mà uống"ừng ực ừng ực"
Huyền Lăng Thương ngồi ở trên giường nhìn thấy,chỉ có bất đắc dĩ lắc lắc cái đầu
"Ngươi chính là một tiểu quỷ ham ăn!"
Đồng Nhạc Nhạc đối với lời nói của Huyền Lăng Thương không hề để ý đến.
Dù sao đối với nàng ăn là thú vui lớn nhất!
Hơn nữa là Đôn Thang này uống thật sự rất ngon, làm cho người ta uống mà không muốn dừng lại.
Vì vậy chỉ một lát sau một bát canh Đôn Thang lớn đã nằm hết trong bụng Đồng Nhạc Nhạc.
Cho đến khi nhìn thấy đáy bát canh , Đồng Nhạc Nhạc mới không nhịn được mà ợ một cái , vẻ mặt mỹ mãn vô cùng.
" Ha,hả.uống ngon thật"
Đồng Nhạc Nhạc vươn đầu lưỡi liếm liếm khoé miệng còn dính nước,trong con ngươi đen láy ẩn chứa nụ cười gian.
Huyền Lăng Thương nhìn thấy bộ dáng mỹ mãn của tiểu điêu nhi thì không khỏi phì cười .
"Tốt lắm.uống xong canh đôn thang thì có thể ngủ chưa?"
"Ừ, ta sẽ tới liền."
Nghe được lời nói của Huyền Lăng Thương,Đồng Nhạc Nhạc lập tức để bát canh xuống. Cả người nhún một cái,liền nhảy về hướng long sàng .
Cuối cùng là không chút nào khách khí nhảy lên trên vồng ngực to lớn của Huyền Lăng Thương, tìm một tư thế thoải mái điều chỉnh người một cái liền bắt đầu ngủ khì khì .
Hiện tại giường ngủ của nàng chính là ngực Huyền Lăng Thương. Mỗi lần ngủ,nàng đều nằm ở trong lòng của Huyền Lăng Thương. Cảm thấy đã mỹ mãn,ĐồngNhạc Nhạc ngủ một giấcthẳng đến hừng đông.
Lần này cũng không ngoại lệ!
Đồng Nhạc Nhạc ở trong lòng của Huyền Lăng Thương điều chỉnh tư thế nằm tốt một chút,nhắm đôi mắt lại không lâu sau đã bắt đầu ngủ khì khì .
Huyền Lăng Thương nhìn thấy tiểu điêu nhi đang nằm ở trong lòng đã ngủ thiếp đi khoé miệng nhẹ cong lên một nụ cười mỹ mãn và chìm vào giấc ngủ...
....
Đêm đã khuya!
Bởi vì trời đã vào đêm, hoàng cung vốn nhiều màu xanh,vàng rực rỡ giờ đã trở nên đen nhánh.
Vầng trăng nhô lên cao , một mặt trăng tròn trịa ngời ngời treo lơ lửng giữa bầu trời. Ánh trăng êm ái dịu dàng trải đều khắp nơi trên mặt đất.
Giờ phút này đang là lúc Đồng Nhạc Nhạc chìm vào giấc ngủ.
Nhưng Đồng Nhạc Nhạc lại cảm thấy là nàng càng ngủ thì càng nóng,nhưng mà không biết nguyên nhân vì sao lại như vậy?
Tuy nói hiện tại đang là mùa hè nóng bức, nhưng trong tẩm thất đều được đặt các khối băng lớn. Còn ở trên mặt đất cũng được lát bằng loại thanh thạch làm cho mùa đông ấm áp,mùa hè mát mẽ, nên bình thường rất mát.
Tại sao hôm nay thời tiết lại nóng đến như vậy?
Trong lòng nghi hoặc , Đồng Nhạc Nhạc không khỏi có hơi mở đôi mắt nhập nhèm ra, nhìn một vòng bốn phía .
Chỉ thấy đêm đã khuya!
Bên ngoài trăng sáng cao treo, những vì sao nhấp nháy.
Gió đêm uể oải, nhẹ nhàng thổi bay tấm màn che lụa mỏng đang rủ xuống .
Cảnh đêm rung động, gió đêm phất phơ, chỉ là, nóng quá. . .
Nhíu mày, Đồng Nhạc Nhạc nóng không ngủ được.
Nàng dự định ngồi dậy đến bên cạnh bồn băng cho mát mẻ dịu đi một lát.
Tuy nhiên, khi hai chân nàng đặt xuống trên mặt đất, nhìn thấy hai chân thon thả bên dưới người kia, toàn thân Đồng Nhạc Nhạc lập tức giống như bị trúng sét giữa trời quang , hoàn toàn chấn động !
Hai chân dài thon thả, da thịt trắng như tuyết , thế này. . .
Nàng lại hóa thân thành người ! ? ?
Đây, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì! ?
Nàng rõ ràng còn nhớ, tối nay không phải đêm mười lăm trăng tròn, tại sao nàng lại hóa thân thành người! ?
Chẳng lẽ là, là nàng đang nằm mơ! ?
Đúng rồi!
Nhất định là đang nằm mơ! ! !
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc liền vươn cánh tay nhỏ bé, cấu một cái thật mạnh vào bắp đùi của mình .
Ngay lập tức, một cơn đau thấu xương lập tức truyền từ bắp đùi đến, đau đến mức Đồng Nhạc Nhạc liền khó có thể chịu được một hồi.
"Oa chết tiệt, đau quá!"
Đau!
Như vậy không phải chứng minh rằng, tất cả điều này là thật sự! ?
Nàng, thật sự biến thành hình người ! ? ?
Lúc này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì! ?
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
47 chương
72 chương
16 chương