Cùng với roạt một tiếng , bọt nước văng khắp nơi Đồng Nhạc Nhạc đặt chân lên trên mặt đất , nền đất liền hoàn toàn ướt át .  Nàng cũng không quản được nhiều như vậy,chỉ là tính thay đổi một bộ quần áo  Trang phục ước rườn rượi như vậy bó sát vào người thật là khó chịu a  Hơn nữa khí trời chiều nay hơi lạnh và những làn gió đang không ngừng thổi vào phòng qua những cửa sổ chạm trổ ,Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy toàn thân lạnh run ,cái mũi hơi ngứa một chút liền nhịn không được mà hắt hơi một cái.  Sau khi đưa tay vuốt vuốt mũi, Đồng Nhạc Nhạc liền cầm lên nhìn trang phục sạch sẽ vừa rồi Lan Lăng Thiệu Giác đưa tới.  Chỉ thấy y bào này rõ ràng là của Lan Lăng Thiệu Giác .  Trường sam này màu trắng tinh,ống tay áo và nhiều chỗ được thêu những đóa hoa bạch ngọc lan tinh xảo  Nếu ngửi thì vẫn còn thấy có mùi hương hoa ngọc lan nhàn nhạt Thấy vậy Đồng Nhạc Nhạc không khỏi cầm lấy trường sam từ từ đưa tới trước mũi nhẹ nhàng ngửi Đây là mùi hương thuộc về trên người Lan Lăng Thiệu Giác Trong lòng nghĩ thế , Đồng Nhạc Nhạc không khỏi kinh sợ liền tính toán đưa tay định cởi thắt lưng ra Ai biết cảnh vật trước mắt đột nhiên như thể từ từ cao lên Đối với biến hóa bất thình lình này, trên mặt Đồng Nhạc Nhạc không khỏi sửng sốt dường như nghĩ đến cái gì . Nàng liền vươn tay nhìn một cái. A ,không,  hẳn phải là móng vuốt  Nhìn cái móng vuốt ướt rườn rượt kia , còn có tứ chi nhỏ ngắn. Sắc mặt Đồng Nhạc Nhạc không khỏi sửng sốt Bởi vì nàng lại biến thành tiểu điêu Trời ạ Người lại trêu đùa nàng sao Lúc không biết gì thì hóa thành người khiến cho nàng giống như con chuột chạy qua đường , tìm chỗ ản náu khắp mọi nơi Hiện tại vào lúc biết làm thế nào thì biến hóa thành tiểu điêu Đối với biến hóa trên người, Đồng Nhạc Nhạc phi thường bắt đắc dĩ Nguyên là nàng đi tới triều đại này, hóa thân thành chồn nàng đã vô cùng tội nghiệp Chỉ là bởi vì Huyền Lăng Thương đối với nàng tỉ mỹ che chở dần dần khiến cho nàng có thói quen làm một con tiểu điêu. Nàng cũng đã tính toán cứ như vậy mà im lặng qua hết quãng đời này Chỉ là hiện tại biến hóa trên người khiến cho nàng phi thường buồn bực Mà rốt cuộc nàng là người hay có lẽ là Phượng Hoàng Điêu Mà tại sao lại đột nhiên biến hóa thành người Trong thời gian này trong lòng nàng rất bắc đắt dĩ. Mà cũng không đợi nàng suy nghĩ ra tại sao như vậy thì phía sau bình phong truyền đến âm thanh mềm mỏng của Lan Lăng Thiệu Giác "Cô nương trang phục đã thay đổi xong chưa ?" " Ách ....?" Nghe được lời này của Lan Lăng Thiệu Giác , Đồng Nhạc Nhạc không khỏi mấp máy cái miệng nhỏ nhắn Trong lòng biết nơi này không nên ở lâu nên Đồng Nhạc Nhạc nhún mũi chân khẽ điểm liền rời khỏi nơi này Trong khi Đồng Nhạc Nhạc rời khỏi phòng ,  Lan Lăng Thiệu Giác vốn đứng ở phía sau bình phong. Hắn nhìn về phía sau bình phong không thấy có động tĩnh nào, trong lòng nghi hoặc không thôi Bời vì mới vừa rồi hắn còn nghe rõ tiếng .. Thiếu nữ kia ra khỏi bồn tắm . Vậy mà ,hiện tại lại cũng không có một chút động tĩnh nào Trong lòng nghi hoặc Lan Lăng Thiệu Giác lại lần nữa mở miệng ra "Cô nương mời đáp lại một tiếng nếu không đáp lại ta liền vào" Tiếng nói vừa dứt Lan Lăng Thiệu Giác đợi thêm lát nữa . Trong lòng hắn cảm thấy không ổn vì vậy liền lập tức tiến vào phía sau bình phong Chỉ là phía sau bình phong nào còn bóng dáng thiếu nữ tuyệt sắc kia Nhìn thấy bốn phía trống không trên mặt Lan Lăng Thiệu Giác sửng sốt trong lòng kinh ngạc không thôi Lấy thính lực của hắn niếu vừa rồi thiếu nữ kia rời khỏi hắn khẳng định sẽ nghe được Chỉ là mới vừa rồi hắn rõ ràng nghe được thiếu nữ kia đứng ở phía sau bình phong , tại sao bây giờ liền không có động tĩnh của nàng ? Chính lúc trong lòng kinh ngạc và buồn bực hắn liền nhìn thấy bộ trang phục nằm trên mặt đất ánh mắt liền sinh ra tia sáng... Bởi vì thứ nằm trên mặt đất , ngoài bộ trang phục sạch sẽ hắn vừa rồi đưa cho nàng ra, còn có chiếc cẩm bào màu đen nàng mới vừa rồi mặc trên người Thấy vậy trong lòng Lan Lăng Thiệu Giác rung động vô cùng Dù sao mới rồi hắn nhìn thấy trên người nàng chỉ mặc đơn bạc mỗi cái cẩm bào màu đen này Mà bây giờ thiếu nữ không thấy đâu chỉ lưu lại đây một kiện cẩm bào màu đen này Này đại biểu là thiếu nữ kia ... Thân thể xích lõa mà rời khỏi nơi này Nghĩ tới đây trong lòng Lan Lăng Thiệu Giác không khỏi rung động Ánh mắt liền phát ra một tia sáng nhìn vào trong bồn tắm đang tọa lạc ở phía kia Chỉ thấy bên trong bồn tắm khói xanh lượn lờ mặt trên vẫn còn trôi nổi không ít cách hoa Mặc dù cảm giác của hắn là không có khả năng, nhưng cũng không nhịn được mà đưa tay vào bên trong bồn tắm một phen Lại phát hiện bên trong bồn tắm cũng không có một bóng người Thấy vậy trên gương mặt dễ coi của Lan Lăng Thiệu Giác chỉ thiếu nước không có vô số nếp nhăn Nhìn cái cẩm bào màu đen kia  trên tay, vẻ mặt hắn cũng hiện rõ là không giải thích được Ở đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì Cùng lúc đó bên kia Đồng Nhạc Nhạc giờ phút này tâm tình hoảng loạn cho nên tự nhiên cũng không nghĩ nhiều như vậy Giờ phút này nàng chỉ muốn nhanh chóng rời  khỏi cung Bồng Lai, sau đó chạy nhanh về điện Dưỡng Tâm Mà trong lúc này nàng phát hiện rất nhiều thị vệ đang lục soát khắp nơi trong hoàng cung Trong lòng biết những thị vệ này điều đang tìm kiếm nàng. May mà hiện tại nàng đã biến trở về hình dáng tiểu điêu bằng không lấy những thị vệ này không ngừng lục soát không chừng liền sẽ tìm được nàng Trong lòng còn đang nghĩ ngợi người nàng đã bước vào bên trong điện Dưỡng Tâm Chỉ thấy bên trong điện Dưỡng Tâm đèn đuốc sáng choang, nhưng lại rất im lặng mà cũng không có người nào ở bên trong Trong lòng nàng biết tối nay Huyền Lăng Thương khẳng định vì đi tìm nàng có thể rất trễ mới về Trong lòng nhớ lại mà giờ nhìn nội thất thanh tịnh, nàng không khỏi nặng nề thở dài một tiếng Mà hiện tại nàng đối với tương lai phi thương mờ mịt Mỗi lần lúc sau này biến hóa thành người đều khiến cho nàng bối rối vô cùng Mà trong lòng nàng hiện tại như có một quả bom nỗ chậm cũng không biết đến khi nào thì nỗ Nàng bây giờ rốt cuộc nên làm gì đây.  Có lẽ nàng là không nên lại sống ở bên trong hoàng cung.