Một đợt nghỉ hè kết thúc, Diệp Phồn cao lên không ít.
Nam sinh chính là như vậy, dậy thì muộn, nhưng khi đến thời điểm dậy thì rồi thì phát triển rất nhanh, mấy tháng trước còn so với người ta thấp bé biết bao, mấy tháng sau có thể cao thêm nửa cái đầu.
Diệp Phồn cao thuận lợi tới một mét bảy mươi, tuy rằng vẫn là cùng Lý Thiệu Quân có chênh lệch đáng kể, nhưng mà cũng phi thường vui vẻ cùng thỏa mãn.
Sáng sớm, Diệp Phồn liền đứng ở khung cửa phòng ngủ đo chiều cao, tâm tình thập phần khoái trá, trên mặt tươi cười sáng lạn cùng Lý Thiệu Quân vừa đánh răng rửa mặt đi ra, nhìn Lý Thiệu Quân nói: "Tớ hôm nay hình như lại cao thêm một chút."
Lý Thiệu Quân sáng sớm liền nhìn đến người yêu sáng lạn tươi cười như vậy, tự nhiên cũng cao hứng, "Cậu trong hai tháng này thật là cao lên không ít, hơn nữa về sau còn có thể cao thêm nữa."
Lời này Diệp Phồn nghe xong thập phần vui vẻ, cậu cho rằng mấy tháng nay bộ dạng nhanh chóng cao lớn như vậy chủ yếu là nhờ vận động, toàn bộ nghỉ hè chơi bóng rổ, bơi lội giúp thân thể phát triển rất nhanh, chẳng những cao hơn mà thân thể cũng rắn chắc không ít, trên mặt cũng có tinh thần hơn, hơn nữa mỗi ngày sáng tối uống một ly sữa, muốn không cao cũng khó.
Cậu cao lên, công lớn đều nhờ Lý Thiệu Quân chăm sóc, phi thường đồng tình lời hắn nói, "Tớ cũng cảm thấy như vậy, nhưng ít nhiều vẫn là nhờ cậu dạy tớ bơi lội cùng đánh bóng rổ, bằng không không hiệu quả rõ ràng như vậy đâu, tớ nhất định phải kiên trì hơn."
"Tôi cùng cậu chơi, tranh thủ sớm ngày cao bằng tôi." Lý Thiệu Quân cười đến phi thường sủng nịch.
Nói đến cái này, Diệp Phồn có chút nhụt chí, tuy rằng chính mình cao lên không ít, nhưng mà Lý Thiệu Quân cũng cao lên không ít, cho nên thấy cao lên hay không cũng không có bao nhiêu biến hóa, muốn đuổi kịp thật đúng là rất khó khăn.
"Tớ mới không thèm bằng so với cậu, tớ tự so với chính mình, cậu đúng là không phải người bình thường."
Hai người trải qua một trận cười đùa, rồi đóng gói nốt hành lý liền đi xuống lầu, bọn họ hôm nay muốn đi đến trường làm thủ tục đăng kí nhập học, còn muốn đi đến phòng ngủ kí túc xá quét tước vệ sinh, phòng ngủ ở trường không cho người ngoài vào, bất quá Ngũ thúc cũng muốn đi theo hỗ trợ, cùng lãnh đạo trường học nói một chút, cũng không phải cái gì việc khó, liền đưa hai người bọn họ an bài ở tại một gian phòng ngủ.
Ngũ thúc vốn muốn đưa bảo mẫu đi theo bọn họ cùng nhau đến dọn dẹp, nhưng Diệp Phồn cự tuyệt, cảm thấy như vậy rất khoa trương.
Bọn họ đều lớn như vậy, có thể tự mình thu dọn. Lý Thiệu Quân cũng không ý kiến, hai người kéo hành lý đến trường, mang theo tủ quần áo lắp ghép, cùng chiếu nhựa, ngồi xe công cộng xe đi đến trường học.
Hệ thống trường liên cấp Lâm thành là trường học tốt nhất trong mấy vùng phụ cận, đặc biệt là cấp trung học phổ thông, tỉ lệ học sinh đỗ đại học rất nhiều, bởi vậy có rất nhiều thị trấn cách đó rất xa cũng đăng kí thi vào trường.
Diệp Phồn cùng Lý Thiệu Quân lúc xuất phát cũng không tính là muộn, nhưng đến trường học phát hiện đã có không ít người.
Lý Thiệu Quân đi báo danh, đến chỗ gần đó tìm nơi râm mát, đem đồ đạc để xuống, Diệp Phồn trông hành lý, hắn đi trước báo danh lấy số và chìa khóa phòng ngủ.
Diệp Phồn chờ Lý Thiệu Quân sau khi trở về, cũng cầm giấy thông báo trúng tuyển đi báo danh, tuy rằng người đến báo danh rất nhiều, nhưng nhà trường cũng làm tốt công tác chuẩn bị, chia mười phòng tiếp nhận báo danh khác nhau, bởi vậy cũng thực thuận lợi báo danh, trở về tìm Lý Thiệu Quân, cùng hắn đem theo hành lý đi đến ký túc xá nam sinh, phòng ngủ bọn họ ở là phòng hai người ở tầng trên cùng.
Lý Thiệu Quân đứng ở chân cầu thang gần đó, dừng lại cước bộ, đem đồ bỏ xuống.
Diệp Phồn đang xách đồ, khó hiểu hỏi, "Sao lại dừng lại, tiếp tục đi thôi!"
Lý Thiệu Quân lắc lắc đầu, thùng đồ của bọn họ cũng không nhỏ, lưng lại đeo thêm balo, hắn hướng Diệp Phồn đề nghị, "Phồn Phồn, cậu ở dưới đây trông hành lý, tôi đem hai cái thùng lớn này lên trước, cậu đem ba lô của cậu cho tôi để tôi đem lên luôn cho, đợi tôi bê xong chỗ này thì chúng ta cùng nhau đi lên."
Diệp Phồn biết Lý Thiệu Quân muốn chiếu cố mình, nhưng cậu cũng không phải người tay trói gà không chặt, ôm giữ thùng đồ của chính mình không đưa cho hắn, kiên trì muốn chính mình bê lên, "Không cần, tớ có thể bê lên được, cậu đừng lo lắng. Còn có không cần ở bên ngoài gọi tớ là Phồn Phồn nữa đi, bị người khác nghe được rất là ngượng ngùng."
"Hắc hắc, hai tháng ở nhà kêu nhiều đến quen rồi, tôi sẽ chú ý, hiện tại cũng chỉ có hai chúng ta, vậy cậu đưa thùng cho tôi, còn balo của tôi thì cậu cầm." Lý Thiệu Quân thấy cậu không chịu đáp ứng, liền chuyển phương án.
Cuối cùng bê theo hai cái thùng lớn, Lý Thiệu Quân đi trước, Diệp Phồn ôm hai cái balo đi ở phía sau lên tầng năm, dựa theo số ghi trên cửa tìm được phòng ngủ của bọn họ.
Trước khi học sinh mới dọn vào đây, trường học đều có an bài người quét tước một lần, không có rác rưởi gì, chính là mấy tháng không có người ở, bụi có vẻ nhiều, giường trong phòng ngủ là giường tầng, không nhỏ như Diệp Phồn tưởng tượng, ngủ hai người không thành vấn đề, đối diện chính là chỗ đặt tủ quần áo cùng giá sách và bàn học, bên trong phòng trang bị quạt trần, điều hòa cùng nước uống không có sẵn, nước uống là tự chuẩn bị, trong trường học có phòng nấu nước nóng, học sinh có thể đi lấy nước ấm ở đây.
Làm cho người ta thực kinh hỉ là phòng ngủ còn có ban công phơi quần áo, tòa ký túc xá địa thế có vẻ cao, ban công đối diện với sân thể dục của trường, tầm nhìn phi thường rộng lớn.
Ở góc ban công có một cái máy giặt, bên cạnh là một chiếc chậu rửa. Máy giặt cũng không biết có bao nhiêu người từng dùng qua, Lý Thiệu Quân tỏ vẻ kiên quyết không dùng nó.
Diệp Phồn cũng không có ý định sử dụng máy giặt, hai người thì số quần áo cũng không nhiều, giặt tay cũng được, cậu lúc nghe Lý Thiệu Quân nói muốn ở ký túc xá cũng đã hiền lành nghĩ tới phải giúp hắn giặt quần áo.
Bất quá Diệp Phồn cũng không phải mất công giặt tay vài ngày, bởi vì Lý Thiệu Quân rất nhanh liền mua một cái giặt khác.
Duy nhất làm cho Lý Thiệu Quân có chút không hài lòng nơi này chính là không có phòng tắm cùng toilet riêng, giặt quần áo cũng phải đến nhà tắm công cộng. Diệp Phồn nhưng thật ra lại phi thường vừa lòng, so với chính mình nghĩ đến thì tốt hơn nhiều, đối Thiệu Thị ấn tượng lại tăng lên không ít, lúc trước ở sơ trung, nghe nói ký túc xá cũng là mười người chen chúc nhau một phòng, hiện tại cậu thấy như vậy là vô cùng tốt.
Diệp Phồn đứng ở ngoài ban công nhìn đến hai bên tòa nhà ký túc xá đều có rất nhiều người đều đang quét tước, cậu cũng muốn bắt đầu công việc, "Thiệu Quân, cậu trước tiên ra bên ngoài chờ, trong phòng ngủ bụi có vẻ nhiều, để tớ quét tước lại một chút."
Vợ đảm đang như vậy, Lý Thiệu Quân trong lòng cảm động không thôi, bất quá hắn thân là nam nhân như thế nào có thể làm cho vợ mình mệt nhọc chứ, đương nhiên là muốn chủ động nhận việc làm, để cho tức phụ hảo hảo nghỉ ngơi.
"Phồn Phồn, phòng ngủ vẫn là để tôi đến quét tước, kỳ thật lúc tôi ở nhà đều là tự mình động thủ thu dọn phòng đó."
Nhưng Diệp Phồn cũng sẽ không thật sự ngồi bắt chéo chân rồi để cho Lý Thiệu Quân một mình quét tước, cuối cùng vẫn là hai người cùng nhau làm.
Bọn họ đem đồ đạc để lên ban công, rồi đi xuống dưới siêu thị nhỏ gần đó mua xô, chậu rửa mặt, công cụ quét tước, khẩu trang, sau đó mang khẩu trang vào rồi bắt đầu tổng vệ sinh.
Phu phu phối hợp, làm việc không thấy mệt. Hai người một người quét rác một người lau bàn, một người quét tước ngoài ban công, một người quét tước bên trong, đến giữa trưa trước giờ cơm đã đem phòng ngủ quét tước sạch sẽ, sàn nhà cũng sáng lên.
Diệp Phồn nhìn phòng ngủ sáng ngời sạch sẽ thì phi thường vui vẻ, căn phòng nho nhỏ này sẽ là nơi cậu cùng hắn ở trong suốt ba năm học.
Lý Thiệu Quân đem cây lau nhà ra ban công, giặt sạch sẽ rồi phơi, nhìn đến đồng hồ, thấy thời gian không còn sớm, "Phồn Phồn, chúng ta đi ăn cơm đi!"
Diệp Phồn cười nhìn hắn, gật gật đầu, "Ừ, quét tước vừa đến trưa, bụng tớ đã réo lên rồi."
Buổi chiều phải đi nhận lớp, gặp mặt giáo viên, hai người thành tích nổi trội xuất sắc, được phân vào ban A khoa học kỹ thuật lớp thực nghiệm 1.
Đầu ngón tay Diệp Phồn lần theo danh sách dán ở cửa phòng xem chỗ ngồi, tìm tên hai người bọn họ, tiếp theo trên mặt hiện lên tươi cười, kinh hỉ nói, "Nhìn này, Thiệu Quân, hai chúng ta vẫn là ngồi cùng bàn đó!"
Cậu ngay từ đầu còn có chút lo lắng, lên trung học phỏng chừng rất khó cùng Lý Thiệu Quân ngồi cùng nhau, không nghĩ tới còn có thể tiếp tục làm bạn học cùng bàn.
"Ừ, thật sự là quá tốt! Chúng ta vẫn là ngồi cùng bàn, về sau cũng nhờ cậu chiếu cố tôi nhiều hơn." Lý Thiệu Quân cũng là kinh hỉ tươi cười, còn đối với Diệp Phồn nháy mắt mấy cái, kỳ thật hắn đã sớm biết chuyện này.
"Ừ, hì hì!" Diệp Phồn hiển nhiên là thập phần vui vẻ.
Chỗ ngồi Diệp Phồn cùng Lý Thiệu Quân xếp ở phía sau, chờ lớp học mọi người cơ bản vào hết mới phát hiện hắn ở lớp là nam sinh cao nhất lớp, đúng là không nên đem Lý Thiệu Quân ra làm tiêu chuẩn, quả thực là hạc trong bầy gà.
Chủ nhiệm lớp họ Lâm, tên là Lương Đống, cũng có thể nhìn ra được lão sư đối với học sinh thân thiết như cha mẹ, cũng vì vậy nghe cái tên của giáo viên, đệ tử lập tức liền đối ông ấn tượng rất sâu, hơn bốn mươi tuổi, tao nhã, Diệp Phồn đối với chủ nhiệm lớp cũng có ấn tượng đầu tiên rất tốt.
Lâm Lương Đống nhìn học sinh cùng chỗ ngồi của bọn họ, tính dựa theo chiều cao của học sinh mà điều chỉnh chỗ ngồi một chút, Diệp Phồn còn khẩn trương một hồi, hoàn hảo là không đem cậu cùng Lý Thiệu Quân tách ra.
Ngày đầu tiên tương đối ổn định, chỉ là để cho mỗi người tự giới thiệu, còn nói một ít quy định trong lớp học, triển vọng của trường, giới thiệu các lão sư của từng môn, cuối cùng để cho mọi người lên nhận sách giáo khoa, rồi dặn mọi người buổi tối hảo hảo nghỉ ngơi, ngày hôm sau chính là huấn luyện quân sự.
Các hạng mục huấn luyện đã được gửi đến cùng với thư trúng tuyển, chủ nhiệm lớp lo lắng vẫn là nhắc nhở lại một lần nữa.
Buổi chiều lúc giải tán, Lý Thiệu Quân chộp lấy bó sách của Diệp Phồn trước bê đi, Diệp Phồn thấy hắn như vậy cũng không có biện pháp, đành phải theo hắn.
Trở lại phòng ngủ, đem sách vở cất xong liền đi căn tin ăn cơm chiều ngay tại giáo khu, rồi đi dạo một vòng mới trở về.
Lý Thiệu Quân đối tập thể ký túc xá có kinh nghiệm, nói cho cậu biết muốn thừa dịp ít người sớm một chút đi tắm rửa, mang theo xô chậu cùng quần áo cùng đi đến phòng tắm, làm cho Diệp Phồn thư thái đó là tuy rằng là phòng tắm tập thể, nhưng đều là chia ra từng gian.
Các gian còn khá lớn, đây là điểm Lý Thiệu Quân duy nhất vừa lòng, sờ sờ cằm, híp mắt nghĩ, nếu lúc nào nhiều người, hai người cùng nhau tắm cũng không chật chội.
Diệp Phồn phát hiện Lý Thiệu Quân một bên xuất thần nhìn gian phòng tắm, không biết suy nghĩ cái gì, thế nhưng cười đến có chút đáng sợ, cậu đẩy vai Lý Thiệu Quân, "Cậu suy nghĩ cái gì, đừng ngẩn người nữa, nhanh lên không lát nữa nhiều người, tớ đi tắm đây."
Lý Thiệu Quân phục hồi tinh thần, liền nhìn đến Diệp Phồn chọn một cái gian đi vào, còn đem cửa đóng lại, chính mình cũng chạy nhanh theo đi lên, ở bên cạnh gian của Diệp Phồn, còn có thể một bên tắm rửa một bên cùng Diệp Phồn nói chuyện.
Tắm rửa xong thì đi ra bên ngoài phòng giặt quần áo, có một cái bàn để giặt quần áo, mà việc giặt quần áo ở đây cũng có vẻ tiện, bởi vì mỗi phòng đều có máy giặt, cho nên người đến đây giặt quần áo ít hơn.
Diệp Phồn chủ động đem chậu quần áo của Lý Thiệu Quân tới bàn giặt đồ, để cho Lý Thiệu Quân trở về phòng ngủ cầm xà phòng cùng bàn chải lại đây.
Lý Thiệu Quân đem này nọ cầm trở lại, nhưng mà không có để cho Diệp Phồn một mình giặt quần áo, mà là đứng một bên Diệp Phồn cùng nhau giặt, tôi giặt đồ của cậu, cậu giặt đồ của tôi.
Lý Thiệu Quân còn cố ý đoạt lấy quần lót của Diệp Phồn để tự tay hắn tẩy, còn quần lót của chính mình cũng không thèm động thủ, Diệp Phồn chỉ có thể cúi đầu mặt đỏ hồng tẩy cái quý danh quần lót của hắn.
Ở nơi công cộng giặt quần áo còn có vài người nữa, bọn họ không hiểu gì, chỉ cảm thấy không khí tràn ngập một loại luyến ái ngọt ngấy, tổng cảm thấy chính mình bị ngược cẩu không bằng.
Phòng ngủ có giường là giường tầng, bất quá Lý Thiệu Quân cũng sẽ không để cho Diệp Phồn một mình ngủ một chỗ, lôi kéo cậu cùng nhau ngủ ở phía dưới.
Điều hòa rất sớm liền mở, trong phòng ngủ cũng thực mát mẻ, nhưng là Diệp Phồn lại bị Lý Thiệu Quân hôn có chút nóng đến đổ mồ hôi, sắp thiếu dưỡng khí đến nơi.
Thừa dịp Lý Thiệu Quân để cho cậu có cơ hội thở, Diệp Phồn lôi kéo cánh tay Lý Thiệu Quân, đáng thương nói: "Thiệu Quân, đi ngủ sớm một chút đi, ngày mai còn phải tập quân sự đó, tớ mệt mỏi quá, sớm một chút nghỉ ngơi tốt cho sức khỏe."
Lý Thiệu Quân nghe âm thanh Diệp Phồn nhuyễn nhu cầu xin ngược lại là nhiệt huyết dâng cao, bất quá hắn là lão công tốt, tự nhiên sẽ không làm cho lão bà nhà mình mệt được, liền cắn cắn cánh môi mềm mại hồng nhuận, ở trong dây dưa lời lẽ khàn khàn nói: "Phồn Phồn mệt mỏi liền nhắm mắt nghỉ ngơi, tôi tự mình xuất lực là được rồi."
Diệp Phồn có chút bất đắc dĩ, lườm hắn, cái gì mà "Tự xuất lực thì được rồi" chứ, vẫn là sẽ mệt chết đi không phải sao.
Lý Thiệu Quân nhìn cậu có chút sinh khí, liền cười hôn lên mặt cậu, nhẹ giọng hống nói "Thôi mà, đừng nóng giận, tôi chỉ sờ soạng hai cái, làm nhiều sẽ nghiền mất a, sẽ không để cho cậu mệt đâu."
Hắn đương nhiên biết đúng mực, dù sao kế tiếp còn một khóa quân sự, hắn cũng sợ Diệp Phồn phát tiết nhiều sẽ hao tổn sức lức, kiên trì huấn luyện ngày mai không được.
Tuy rằng Lý Thiệu Quân nói chính là sờ soạng hai cái, mà hai cái này lại làm cho Diệp Phồn tâm dương khó nhịn, cũng may mở ra điều hòa, chờ Lý Thiệu Quân dừng lại động tác, cũng chậm rãi bình phục, khóe mắt hồng hồng ai oán trừng tên đầu sỏ gây nên.
Không nghĩ tới Lý Thiệu Quân ngược lại vô lại cười nói với cậu, "Vợ à, tôi biết em muốn, nhưng là ngày mai còn có khóa quân sự, muốn bảo tồn tinh lực, chờ quân sự qua tôi lại thỏa mãn em."
Diệp Phồn không nói gì nhìn ván giường tầng trên, thật sự là quá mặt dầy vô sỉ, cầm lấy bàn tay Thiệu Quân đang sờ soạng ở chỗ thắt lưng của mình, sau đó cậu đột nhiên dùng sức cắn một cái, chợt nghe Lý Thiệu Quân "Tê" một tiếng hô đau, cậu nhất định phải bắt mấy cái tay của Lý Thiệu Quân chịu ngoan ngoãn mới được.
Lý Thiệu Quân đặc biệt thích bộ dáng Diệp Phồn phát tiểu tính tình, thật sự rất đáng yêu, càng làm cho hắn nhiều hăng hái, cắn cắn chóp mũi cậu, "Tiểu bại hoại, cũng dám làm mấy chuyện xấu, có phải hay không muốn câu dẫn tôi."
Diệp Phồn trong lòng đương nhiên không phải nghĩ như vậy, kết quả Lý Thiệu Quân đem tay cậu áp đến chỗ kia, còn bên tai cậu nói: "Đại huynh đệ của tôi rất nhớ bà xã, nếu bà xã không ngoan ngoãn ngủ, tôi khả năng khống chế hắn không được đâu."
Diệp Phồn thập phần quẫn bách, cậu ban đầu còn muốn giáo huấn một chút cái tên đùa giỡn lưu manh Lý Thiệu Quân, nhưng hiện tại lại bị sợ tới mức lập tức rút tay về, nhắm mắt lại, ngoan ngoãn ngủ. Cậu cũng không muốn tự tìm khổ đâu, mỗi lần Lý Thiệu Quân đều muốn cùng cậu như vậy thì sẽ thật lâu.
Lý Thiệu Quân nhìn người trong lòng nhắm mắt lại, khuôn mặt thập phần trắng nõn thanh tú, hôn hôn cái trán cậu lần nữa, ôn nhu nói: "Phồn Phồn, ngủ ngon!" Bàn tay to duỗi ra, đụng đến công tắc đầu giường tắt đèn đi ngủ.
Trong bóng đêm Diệp Phồn nhíu mày, chịu đựng xúc động muốn đánh người đang vặn vẹo hạ thân, nhưng là giận mà không dám nói gì.
Lý Thiệu Quân trong bóng đêm cười xấu xa, chộp lấy bàn tay mượt mà lại thoải mái nhu nhu, vợ thực nghe lời, đi ngủ như vậy mới thích làm sao.
Cũng may Diệp Phồn đã muốn quen với phương diện hạ lưu vô sỉ vô lại này của Lý Thiệu Quân, mà một ngày loanh quanh dọn dẹp cũng xác thực có chút mệt, rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ, cuộc sống ngày đầu tiên ở lại trường cứ như vậy trôi qua.
Đến buổi sáng, Diệp Phồn cùng Lý Thiệu Quân sau khi rời giường liền chạy nhanh đi đánh răng rửa mặt, đến phòng tắm công cộng vệ sinh cá nhân xong, trở lại phòng ngủ bắt đầu thu thập này nọ rồi mặc lên người bộ quân phục, Lý Thiệu Quân cũng rất nhanh chóng dọn dẹp gọn gàng chăn gối trên giường, lôi kéo Diệp Phồn đi ăn bữa sáng.
Đối với Lâm thành cao trung, quân huấn là một khóa quan trọng, huấn luyện viên đều là người chuyên môn đi dạy quân sự cho các đệ tử, bởi vậy chất lượng đều rất tốt, thân thể cũng tốt, tuổi trẻ có tinh thần phấn chấn, bất quá trong lúc quân huấn vẫn là phi thường nghiêm khắc cùng nghiêm túc, lúc nghỉ ngơi có năng lực hòa mình cùng các học sinh, khi thao luyện thì nghiêm túc không nghe nói nhiều.
Thời điểm quân huấn, từng lớp đều phải tuyển một người đội trưởng, Diệp Phồn cùng bạn học với huấn luyện viên đầu tiên ánh mắt đều chú ý tới Lý Thiệu Quân, thân thể cùng tư thái kia quả thực như là từ trong quân đội đi ra, hơn nữa bọn họ ở trong lớp tổng thể không có chênh lệch nhau, vậy mà Lý Thiệu Quân lại rất "đục lỗ", tuy rằng hắn xếp cuối cùng của hàng cũng làm cho cả đội ngũ thập phần đột ngột.
Hứa huấn luyện viên trong lòng chọn đội trưởng chính là Lý Thiệu Quân, ông đứng ở phía trước đội ngũ, hô to: "Toàn thể tập trung, nghỉ, nghiêm, nghỉ."
Ông lại nhìn về phía Lý Thiệu Quân, mệnh lệnh nói: "Cậu đứng thứ chín bước ra khỏi hàng, đến phía trước trình diện."
Lý Thiệu Quân đáp ứng một tiếng sau đó bước ra khỏi hàng, đi lên phía trước đội ngũ, mặt hướng Hứa huấn luyện viên, "Báo cáo huấn luyện viên, xin chỉ thị."
Hứa huấn luyện viên phi thường thưởng thức nhìn hắn, đối toàn bộ đội ngũ nói: "Về sau, cậu này chính là đội trưởng của chúng ta."
Mới nói dứt lời, từng đợt xì xào to nhỏ nổi lên, còn Diệp Phồn đặc biệt cao hứng, lại dường như tự hào, trong ngực đều so với người khác ưỡn cao hơn.
"Ai cho các cô cậu nói chuyện, nói tiếp thì toàn thể chạy mười vòng quanh sân."
Hứa huấn luyện viên cau mày, đôi mắt ưng nhìn đội ngũ, các học trò lập tức liền khóa lại miệng.
Ông lại hỏi Lý Thiệu Quân, "Có làm được hay không!"
Lý Thiệu Quân nhìn không chớp mắt, nhìn thẳng huấn luyện viên, dõng dạc, "Có!"
"Hảo, dĩ nhiên là cậu, tôi tin cậu làm được tốt nhất "
"Rõ" Trả lời phi thường vang dội.
Nhưng là Lý Thiệu Quân vừa muốn nhậm chức, đã có người bất mãn, trong đội ngũ có người hô: "Báo cáo huấn luyện viên, tôi không phục."
"Tôi cũng không phục!"
"Tôi cũng không phục!
"Tôi cũng không phục!"
Đợi tiếng xôn xao qua đi, nhìn xem hóa ra là nam sinh đứng bên cạnh Lý Thiệu Quân, so với Lý Thiệu Quân thì thấp hơn một ít, thân thể cũng có vẻ tráng, hắn không phục lắm vì cái gì huấn luyện viên chọn Lý Thiệu Quân, chẳng lẽ liền bởi vì bộ dạng tên kia soái hơn mình?
Lời hắn vừa nói ra thì có vài người cũng theo hắn phụ họa nói, đều là bạn cùng phòng hắn, còn có thêm hai tên là bằng hữu của hắn.
Nhìn đến có người nói không phục, Hứa huấn luyện viên liền hô những người nói không phục kia bước ra, "Nhóm này nói không phục, vậy liền một lần, còn có ai không phục cũng có thể đề suất!"
Trong đội ngũ không có người nào phản đối nữa, phần lớn mọi người đều tán thành Lý Thiệu Quân, dù sao hắn cao nhất, thân thể thoạt nhìn cũng là cường tráng nhất trong ban bọn họ, thời điểm thao luyện, Lý Thiệu Quân có động tác tốt nhất, mỗi lần huấn luyện viên đều đã kêu hắn đi ra làm mẫu.
Không ít đồng học đều phi thường bội phục hắn.
"Hảo, vậy vài người các cậu thi động tác thao luyện đi, dựa theo của tôi khẩu lệnh làm động tác." Hứa huấn luyện viên cảm thấy sự tình chơi vui hơn rất nhiều, ông cũng muốn nhìn xem Lý Thiệu Quân có thể hay không trải qua khiêu chiến.
Ngay từ vài cái động tác đầu, vài người đều làm được không sai sót gì, tuy rằng Hứa huấn luyện viên liếc mắt một cái liền nhìn ra Lý Thiệu Quân cùng những người khác khác nhau, nhưng ông vẫn là không đưa ra bình luận tốt xấu.
Ông đem đội ngũ điều đến dưới cây đại thụ, toàn thể ngồi xuống, để cho năm người phơi nắng ở trên sân thể dục, cho bọn họ đứng tấn, xem ai kiên trì lâu.
Đứng tấn thoạt nhìn đơn giản, nhưng là sau khi trải qua quân huấn,nhiều người đều biết việc đứng tấn có bao nhiêu gian nan, mồ hôi trên trán không ngừng đi xuống, nhưng mà cũng không thể động thủ đi lau.
Đứng bốn mươi phút, có ba người đều bỏ cuộc, chỉ còn lại có Lý Thiệu Quân cùng nam sinh kia đang dần uể oải.
Thực sự nam sinh kia cũng không chịu nổi, chân bắt đầu run lên, hắn dùng dư quang nhìn đến Lý Thiệu Quân, phát hiện đối phương thật sự là đại quái vật, cư nhiên không một chút phản ứng, không chút sứt mẻ, giống như đóng đinh xuống đất vậy.
Cuối cùng người kia vẫn là kiên trì không được, đành từ bỏ, lại từng bước bước đi đầu gối đều nhuyễn đến độ sắp quỳ xuống, may mắn huấn luyện viên đã sớm đoán trước, đúng lúc đến động viên hắn.
Lý Thiệu Quân thắng đã làm cho mọi người tâm phục khẩu phục, Hứa huấn luyện viên ở trong lòng cũng kinh ngạc, người này tương lai nhập ngũ nói không chừng sẽ là một nhân tài.
Diệp Phồn xem ở trong mắt vừa đau lòng lại vừa kiêu ngạo, Thiệu Quân của cậu thật sự quá tuyệt vời!
Kỳ thật này đó ở trong mắt Lý Thiệu Quân đều là chuyện vặt, thời điểm phụ thân bắt đầu huấn luyện hắn, vài người này chắc vẫn còn đang bận lau nước mũi đi!
Hắn chính là lo lắng Diệp Phồn ăn không tiêu, mới ngày đầu tiên bọn họ đi học đã có vài người ngất, nhưng cho dù Diệp Phồn không có biểu hiện xuất sắc thì cũng rất có kiên trì, thể lực tốt, đó cũng là nhờ vào kì nghỉ hè phần lớn hai người đều vận động chơi thể thao cùng chạy bộ.
Một ngày quân huấn kết thúc, đối với học trò bình thường mà nói đều là mệt chết đi được, Diệp Phồn cũng giống vậy, mệt đến nỗi về được phòng ngủ chỉ muốn đổ lên giường liền ngủ, bất quá buổi tối còn có huấn luyện viên nội vụ kiểm tra, điểm này thì học sinh ngoại trú tránh được một kiếp.
Học sinh nội trú ai oán không thôi, chỉ có thể kéo thân thể mỏi mệt bắt đầu quét tước vệ sinh, Lý Thiệu Quân không để cho Diệp Phồn động tay, chỉ kêu cậu thừa dịp hiện tại mọi người đều ở trong phòng quét tước thì nhanh tắm rửa gội đầu trước, phòng ngủ để hắn chuẩn bị là được rồi.
Diệp Phồn thật sự mệt chết đi, cũng không phản đối, cùng Lý Thiệu Quân cũng không phải ngoại nhân, vì thế đem theo chậu chạy nhanh đi tắm rửa sạch sẽ thống khoái, thời điểm trở về, Diệp Phồn đều sợ ngây người, phòng ngủ phi thường sạch sẽ chỉnh tề, giường đều nhất nhất ngăn nắp, chăn gấp gọn thành một khối đậu hủ vuông vức.
"Thiệu Quân, cậu thật sự quá lợi hại!"
Diệp Phồn kinh ngạc sùng bái làm cho Lý Thiệu Quân trong lòng đắc ý cực kỳ, trên mặt lại còn biểu hiện thật sự bình tĩnh, tay ôm ấp ở trước ngực, bình thản nói: "Thật lâu không làm, cũng cảm thấy có điểm mới lạ, ứng phó với kiểm tra phòng này thật ra không thành vấn đề."
Không nghĩ tới Lý Thiệu Quân còn có thể khiêm tốn như vậy, Diệp Phồn thật sự không thể tưởng tượng được nếu đây là chuyện đơn giản vậy không đơn giản với hắn sẽ là như thế nào chứ, rồi cậu vội vàng phụ giúp Lý Thiệu Quân đi tắm rửa, cậu trở lại nhà tắm để giặt quần áo cho hai người.
Lý Thiệu Quân trong gian tắm một bên cởi quần áo một bên đưa ra bên ngoài cho Diệp Phồn, kỳ thật hắn tuyệt không để ý việc tức phụ tiến vào trong này lấy quần áo, đáng tiếc Diệp Phồn rất thẹn thùng.
Diệp Phồn đem quần áo Lý Thiệu Quân phóng tới trong chậu, bắt đầu giặt. Thời điểm lấy quần áo ra chậu, Diệp Phồn nhìn nhìn trái phải thấy không có ai, vì thế đem quần áo Lý Thiệu Quân bị mồ hôi làm ướt sũng cầm lên, đặt ở trên mũi ngửi ngửi, một cỗ mùi vị không thể quen thuộc hơn xông vào mũi, Diệp Phồn ghét bỏ nhanh chóng bỏ xuống, một lát sau lại mỉm cười cầm quần áo ướt nhẹp, đổ xà phòng vào chậu, bắt đầu chà xát.
(editor: đúng là người tốt đến đâu thì trong máu cũng phải có chút biến thái như vậy, tui đây thì biến thái khỏi nói rồi hí hí)
Chờ Lý Thiệu Quân tắm rửa xong, quần áo cũng giặt được tương đối, Lý Thiệu Quân đem này nọ để sang một bên, giúp cậu cùng nhau xả quần áo, sau đó đem quần áo đến ban công phòng ngủ phơi lên.
Ở các phòng ngủ khác đều không yên lòng chờ huấn luyện viên đến kiểm tra, kết quả đã khuya cũng không ai đến, mọi người đều thả lỏng cảnh giác, có chút làm phòng ngủ trở nên lộn xộn lần nữa, sau đó huấn luyện viên liền đến đột kích kiểm tra, ở phòng ngủ nam sinh bắt rất nhiều trường hợp, về phần phòng ngủ của Lý Thiệu Quân, huấn luyện viên còn tưởng rằng là về tới ký túc xá của mình, vừa lòng với phòng ngủ của bọn họ, lại nhìn nhìn, sau đó đi ra ngoài.
Diệp Phồn cũng thở phào một hơi, bọn họ chuẩn bị cả đêm, mà kiểm tra thì không đến năm phút đồng hồ.
Làm cho cậu không nghĩ tới là, quân huấn sau khi kết thúc phòng ngủ của bọn họ còn được bầu là phòng ngủ tiêu chuẩn nhất, cá nhân gương mẫu nhất, thật sự là một kinh hỉ nho nhỏ.
Quân huấn đến cuối cùng, chính là biểu diễn thao luyện cùng tổ chức các trận đấu, Lý Thiệu Quân đối với mấy cái này đều là cao thủ lão luyện, lại mang khí chất lãnh đạo trời sinh, đem đội ngũ thao luyện đến thật sự tuyệt vời, động tác rất chỉnh tề, tiếng hô to rõ có khí thế, không phụ kì vọng của huấn luyện viên, lớp học cầm được giải nhất, cá nhân cũng là đội trưởng chỉ huy tốt nhất, lập tức thanh danh lan truyền lớn, từ trước lại có học trò từ sơ trung Lâm thành học ở đây đều biết đến, nói hắn soái, không nghĩ tới còn lợi hại như vậy, đặc biệt mặc quân phục thật mê người, lúc đứng tấn, nhất cử nhất động lộ ra một cỗ chính khí, quả thực rất nam nhân, mê đảo rất nhiều nữ sinh, mặc kệ là nam sinh hay nữ sinh đều thực sùng bái hắn.
Nhìn đến người mình thích vĩ đại như vậy, Diệp Phồn cũng thật cao hứng, càng nhiều hơn chính là kiêu ngạo, thật muốn hướng mọi người lớn tiếng tuyên cáo đây là người yêu của tôi, nhưng quay đầu lại nghĩ chính mình thật sự là bình thường, căn bản không xứng với Lý Thiệu Quân vĩ đại như vậy, nhìn mọi người vây quanh hắn chúc mừng, Diệp Phồn có chút buồn bực, yên lặng một mình trở về phòng ngủ.
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
83 chương
82 chương
17 chương
9 chương