Dược Thần

Chương 499

Một cỗ cấm chế cực kỳ cường đại bao phủ trên hộp ngọc màu đỏ, đem lực lượng của người mặc áo choàng ngăn cản bên ngoài hộp ngọc. - Vật này không cách nào mở ra, vì sao? Trong miệng người mặc áo choàng kêu lên một tiếng sợ hãi, hắn vận chuyển linh lực thất giai cao cấp trong thân thể, lại một lần nữa hung hăng nhắm ngay hộp ngọc truyền tới. Nhưng mặc cho hắn dùng bao nhiêu lực lượng, cấm chế trên hộp ngọc vẫn giống như ngọn núi lớn sừng sững không cách nào lay động. Bên trong cấm chế ẩn chứa lực lượng vô cùng cường đại, lực lượng của người mặc áo choàng đối diện với nó chẳng khác gì của một con kiến, căn bản không cách nào rung chuyển mảy may. - Trên hộp ngọc này vì sao phải có cấm chế cường đại đến như vậy, đừng nói là ta, dù là một đế linh sư bát giai cao cấp cũng chưa chắc có thể mở ra đi? Trong lòng người mặc áo choàng không nhịn được kinh nghi. Đồng thời một cỗ cảm giác không cam lòng thật sâu không ngừng tràn lan trong nội tâm của hắn. Hắn hao tổn tâm cơ, tìm thật nhiều thời gian mới có thể lấy được hộp ngọc này tới tay, thế nhưng hắn không cách nào mở nắp của nó, thật giống như đi vào trong bảo sơn nhưng phải tay không mà về, cảm giác trái ngược cùng thất lạc này làm trong lòng hắn vô cùng phẫn nộ. - Phanh! Hắn đem hộp ngọc nặng nề ném mạnh xuống đất, trong tiếng nổ vang cực lớn mặt đất nham thạch bị lực lượng của hoàng linh sư thất giai cao cấp va đập xuống, ngay lập tức bạo liệt ra, xuất hiện một cái hố to, nhưng ở giữa hố hộp ngọc màu đỏ vẫn không chút hao tổn nằm yên nơi đó, đừng nói là bị vỡ, dù là chút vết cắt nho nhỏ cũng không hề xuất hiện. - Đúng là chết tiệt! Người mặc áo choàng căm giận lên tiếng, nhặt lên hộp ngọc: - Không có khả năng không cách nào mở ra, nhất định còn có những biện pháp khác. Trong miệng hắn thì thào tự nói, khẽ chau mày. Nguyên một nhóm biện pháp không ngừng lướt qua trong đầu hắn, nhưng đều bị hắn bác bỏ. Cuối cùng thật sự không nghĩ ra được biện pháp gì, hắn chỉ đành thu hộp ngọc vào trong ngực, đồng thời đem tâm tư rơi vào trên sự việc sát thủ số một cùng số hai đã ám sát Kiệt Sâm trong ngày hôm nay. - Lôi Nặc không tránh khỏi quá kinh khủng đi, nhiệm vụ lần này cả số một lẫn số hai thậm chí đều không có người nào trở về, số hai còn bị Lôi Nặc trực tiếp đánh chết ngay tại chỗ, mà số một lại bị Thác Đức gia tộc bắt giữ, thật sự là… Vừa nghĩ tới hai gã sát thủ mạnh nhất trong tổ chức, hai gã hoàng linh sư thất giai đê cấp đều bị tổn thất trong tay Lôi Nặc, trong lòng người mặc áo choàng vô cùng kiêng kỵ. Khi người mặc áo choàng nhận được lời ủy thác, hướng số một cùng số hai tuyên bố nhiệm vụ, tuy hắn cũng đã nghĩ tới sự cường đại của Lôi Nặc, nhưng ở trong lòng của hắn đối với việc hai sát thủ có thể chạy thoát vẫn ôm lấy hi vọng thật lớn. Bản thân hai sát thủ đều là hoàng linh sư thất giai phong hệ đê cấp, thực lực ẩn nấp rất mạnh, với công hiệu của Không Minh Châu ngay cả bản thân hắn là thủ lĩnh cũng không cách nào điều tra hành tung, vì thế hắn nghĩ rằng cho dù Lôi Nặc là đế linh sư bát giai cũng không thể phát hiện được hai người bọn họ. Hơn nữa kinh nghiệm của hai sát thủ rất sung túc, một khi phát hiện hành động ám sát thất bại sẽ lập tức bỏ chạy, không hề có chút ý dây dưa, tuy người mặc áo choàng là thủ lĩnh tổ chức Ám Dạ nhưng luận năng lực ám sát vẫn không thể so sánh với hai tên sát thủ kia. Nhưng không ngờ hôm nay khi hai người hành động lại không thành công, một người còn bị giết chết tại chỗ, người khác bị bắt giữ, tuy nhiên hắn rất tin tưởng sát thủ số một cũng không lo lắng hắn sẽ bán đứng chính mình, nhưng khi nghĩ tới ba đại sát thủ trong tổ chức chỉ một ngày đã bị tổn thất hai người, nếu như hắn đạt tới mục đích lấy được bảo vật thì còn đỡ, nhưng lấy bảo vật vào tay lại không cách nào mở ra, điều này làm trong lòng hắn vô cùng tức giận. - Hừ! Trong miệng hắn hừ lạnh một tiếng, tờ giấy ủy thác nhiệm vụ ám sát Kiệt Sâm lập tức xuất hiện trong tay hắn. - Căn cứ theo tin tức truyền tới nhiệm vụ ủy thác cùng phương hướng truyền tin, cũng chỉ có Đạo Tư gia tộc luôn đối nghịch với Thác Đức gia tộc là có khả năng làm việc này! Tuy trên tờ giấy ủy thác nhiệm vụ đều sẽ ẩn nấp thân phận cùng tính danh, nhưng người mặc áo choàng căn cứ theo kinh nghiệm cùng nơi phát ra tin tức hắn vẫn có thể lập tức xác định thế lực muốn thuê người ám sát Kiệt Sâm rốt cục lại là ai. - Muốn giết Kiệt Sâm, chỉ sợ phải chờ khi hắn và Lôi Nặc tách rời ra mới được! Trong lòng thủ lĩnh tổ chức Ám Dạ suy nghĩ. Ngay khi trong lòng hắn đang suy nghĩ làm sao đem Kiệt Sâm đánh chết, đột nhiên một đạo linh lực uy áp vô cùng cường đại từ trên trời giáng xuống, hung hăng bao phủ trên người hắn. - Oanh! Linh lực cường đại giống như núi lửa phun trào từ trên bầu trời mãnh liệt ập xuống, trong ánh mắt hoảng sợ của người mặc áo choàng, cả tòa Hắc Long Tinh đều bị cỗ linh lực kinh thiên kia làm chao đảo. - Là ai? Trong miệng người mặc áo choàng chợt gào thét, cả người phóng lên trời, hắc sắc linh lực đem toàn thân hắn bao phủ bên trong, làm người khác không cách nào phân biệt ra mặt thật. - Sưu! Đồng thời một đạo hỏa hồng sắc quang mang từ dưới đáy Hắc Long Tinh phóng lên trời, đứng lơ lửng bên cạnh người mặc áo choàng. - Thủ lĩnh, đã phát sinh chuyện gì? Đó là một linh sư toàn thân bị hỏa diễm bao phủ, ánh mắt lạnh như băng, cho dù bản thân đang bao bọc trong hỏa diễm nhưng lại gây cho người ta cảm giác lạnh lùng cực độ. Người này chính là sát thủ số ba có cảnh giới hoàng linh sư đê cấp trong tổ chức. Người mặc áo choàng không nói gì, nhưng ánh mắt hoảng sợ nhìn vào trên thiên không cách đó không xa, nơi đó có một kim sắc thân ảnh giống như kim giáp chiến thần đang đứng ngạo nghễ trong hư không, sắc mặt lạnh lùng, đôi mắt sắc bén như lưỡi đao xuyên thấu qua hắc sắc mê vụ thẳng tắp rơi lên trên mặt người mặc áo choàng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://Bên cạnh kim sắc thân ảnh còn nổi lơ lửng một thiếu niên sau lưng phát ra lam tử sắc lôi quang cũng đang lạnh lùng nhìn hắn. Hai người này chính là Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc vừa chạy đến từ Áo Lan Đa vương thành. - Không biết hai vị rốt cục có thù hận gì với ta, lại đến Hắc Long Tinh khiêu khích! Người mặc áo choàng đen giả vờ trấn định khàn giọng lên tiếng. - Chẳng lẽ Kiệt Sâm biết được do ta phái người ám sát hắn? Không có khả năng, thân phận của ta căn bản không người biết rõ, mà nơi này cực kỳ bí mật, hai người bọn hắn làm sao biết được… Người mặc áo choàng tự nhiên là nhận ra Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc, trong nội tâm rét lạnh, nhưng dù biết rõ sát thủ số một bị bắt nhưng hắn không hề hoài nghi, bởi vì hắn rất tin tưởng số một, sát thủ khác hắn không biết nhưng hắn tin tưởng tuyệt đối không khả năng moi được tin tức gì từ số một. Hắn nào biết đâu rằng số một mà hắn tín nhiệm bị Kiệt Sâm dùng linh dược tề thẩm vấn đã đem mọi chuyện của tổ chức Ám Dạ khai ra hết thảy. - Có ân oán gì với ngươi? Ha ha… Nghe được lời của hắn, Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc như nghe được chuyện gì buồn cười bật tiếng cười lạnh lẽo. - Các hạ, ngươi cũng đừng giả ngốc, thẳng thắn nói cho ngươi biết, lần này chúng ta tới là muốn lấy mạng của ngươi! Kiệt Sâm lạnh lùng quát. - Làm càn! Hoàng linh sư hỏa hệ bên cạnh quát to một tiếng, ngay lập tức phất tay về hướng hai người Kiệt Sâm. - Oanh long… Trong thanh âm linh lực nổ tung, một đạo cự long do hỏa hệ nguyên tố tạo thành lập tức nhắm ngay Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm gào thét bay tới.