Dược Sư 0 Cấp

Chương 41 : Thí luyện

Gió núi táp vào mặt. Tiếng thông reo khắp bờ biển. Không hổ là một Thế Giới Giang Hồ đậm chất tình lữ, bên Tây phương kia bất luận cảnh trí hay không khí đều vẫn thua kém vài phần. Vực sâu Lạc Nhật với tư cách là nhân chứng của vô số cặp đôi tình lữ ở Thế Giới Giang Hồ hôm nay lại hết sức yên tĩnh, không biết có phải nhân vật lớn trong bang hội nào đó đang chuẩn bị mang đến ngạc nhiên cho mọi người hay không. Sau khi toàn bộ hệ thống được nâng cấp, người chơi không thể tỏ tình tùy tiện để mang lại niềm vui cho giai nhân nữa, nếu muốn thì phải tìm một nơi có độ cao chênh lệch để tiến hành. Thế nhưng, những lời cầu hôn trực tiếp lại mọc lên như nấm trên diễn đàn. Nếu người chơi nào ngại ngùng thì sẽ đưa giai nhân đến vực sâu Lạc Nhật, giai nhân ngay lập tức sẽ hiểu rõ ý đồ của đối phương. Gần tòa đình ở vực Lạc Nhật, có hai bóng người đang ngượng ngùng. Rất ngượng ngùng... Một ngượng ngùng, khóe mắt có chút run rẩy. Một ngượng ngùng, cười không thể ngừng. [Hệ thống] Bạn đạt được 520 kim tệ. [Hệ thống] Bạn đạt được 520 kim tệ. ... [Hệ thống] Bạn đạt được 520 kim tệ. Tiện thể xin nhắc nhở, dường như bạn đang phá hỏng hạnh phúc mỹ mãn của người nào đó. Thêm nữa, hoan nghênh trở về, Không Phải Dược Sư! [Mật âm] Không Phải Dược Sư: … Hệ thống tin tức đúng là rất có duyên, từ lúc vào trò chơi đến bây giờ đều sống trong kiếp sống game thủ, âm thanh càng lúc càng hoạt bát, chẳng lẽ Thế Giới Giang Hồ lại thăng cấp cho NPC cùng hệ thống? Tuy nhiên, phá hỏng hạnh phúc mỹ mãn của người nào đó là có ý gì? Minh Nguyệt Thiên Lý lui về sau vài bước, ánh mắt của hắn giống như đang nhìn một đứa ngốc. Diệp Ly Ly nhìn chằm chằm gương mặt dường như đang được viết “tôi không biết người này” của Minh Nguyệt Thiên Lý. Hắn lại thở dài, xem như đã nhận mệnh. [Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Trước kia có chơi game online sao? [Mật âm] Không Phải Dược Sư: Có chơi đánh cờ... [Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Trước kia có chơi game online không? [Mật âm] Không Phải Dược Sư:... Không. Minh Nguyệt Thiên Lý chỉ hơn mười miếng 520 kim tệ chồng chất trên mặt đất, hừ lạnh một tiếng. [Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Không chơi game online mà lại vào Thế Giới Giang Hồ dùng kim tệ xếp thành hình trái tim để cầu hôn, đúng là thói quen rất không bình thường. Sau đó, hắn chỉ chỉ ống tay áo của Diệp Ly Ly, nói tiếp: [Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Lại có thói quen thu luôn hình trái tim bằng kim tệ cầu hôn vào trong tay áo. Diệp Ly Ly vẫn không dừng hành động đang làm của mình lại, trên mặt dường như không có chút hốt hoảng, có vẻ như da mặt quá dày. Minh Nguyệt Thiên Lý ngửa đầu nhìn trời, một tòa đình treo giữa tầng mây. Có hai bóng người nhô đầu ra, dường như không dám tin nhìn bọn họ, đương nhiên, không dám tin là do Minh Nguyệt Thiên Lý phỏng đoán thôi. Cách nhau cả trăm trượng, vốn dĩ không thể nhìn thấy rõ ánh mắt của bọn họ. Minh Nguyệt Thiên Lý thở dài. [Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Bọn họ đến tặng quà muộn kìa! Minh Nguyệt Thiên Lý nhấp người, nhảy lên tòa đình. Diệp Ly Ly cũng không còn là tân thủ ngay cả ngôi đình trên vách núi cũng không trèo lên được ngày đó, cô nhấp chân đuổi theo hắn. Bóng đen bay phía trước. Bóng xanh nối gót theo sau. Hai người trong đình nhìn thấy dung nhan của bọn họ cũng không kinh ngạc. Minh Nguyệt Thiên Lý cùng Diệp Ly Ly mặt đối mặt, đều có chút nghi ngờ. Thế nhưng, hai người đương nhiên sẽ không tự kỷ mà đi hỏi sao bọn họ lại không kinh ngạc. Lại thấy người nọ hưng phấn lấy giấy bút ra. Bút vung, tay viết, viết đến từng ngày nào tháng nào năm nào mà Minh Nguyệt Thiên Lý cùng Không Phải Dược Sư gặp nhau ở vực sâu Lạc Nhật. Người còn lại cốc đầu hắn ta, cười mắng: [Phụ cận] Như Sơn: Lúc nào rồi mà còn chăm chú ghi chép? Người nọ đáp đại hai tiếng, phục hồi tinh thần, gương mặt nghiêm túc không chút ý tứ đùa giỡn. [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Trang chủ Minh Nguyệt, bang chủ Không Phải, chúng tôi đang sáng tác một cuốn “giang hồ sử thi” về hai nhân vật lớn các vị. Dường như nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của hai người, người nọ liền nói tiếp: [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Tôi là tác giả của những bộ sử ký Thế Giới Giang Hồ - Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh, biết rằng rất đột ngột nhưng bài viết của chúng tôi đều có rất nhiều đọc giả đang chờ đợi trên diễn đàn. Không Phải Dược Sư từ lúc bị tẩy trắng thì dường như đã biến thành một người khác. Bang chủ Không Phải so với Không Phải Dược Sư tiền nhiệm thì tuyệt vời hơn rất nhiều. Vũng nước bẩn mà Không Phải Dược Sư tiền nhiệm dẫm phải không những được bang chủ tẩy sạch, mà còn mời chào được cả đệ nhất PK trên bảng xếp hạng và người nhiều tiền nhất Thế Giới Giang Hồ - Tài Lang. Bên cạnh đó, Chúng Nhân Bang lại phát triển không ngừng. Xin hỏi, bang chủ Không Phải đã làm những điều này như thế nào? [Phụ cận] Không Phải Dược Sư: … [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Thật ra cũng không phải là không thể nói rõ mọi chuyện. Hắn liếc qua Diệp Ly Ly đang đầy hắc tuyến trên trán, khẽ cười nói: [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Da mặt phải dày hơn thiết giáp, tâm trí phải có chết cũng không sợ, không hổ thẹn với sự vô sỉ của mình, không... à, còn nhiều lắm. Ánh mắt của Minh Nguyệt Thiên Lý rơi vào người đang cầm bút. [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Tên là Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh? Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh gật gật đầu. [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Đổi đi. Diệp Ly Ly giật mình, sực nhớ tới sáng tác hương diễm chôn vùi lịch sử Kim Bình Mai (1), cái tên được khắc phía dưới cuốn sách truyền lưu thiên cổ này chính là Tiếu Tiếu Sinh (2). Không thể ngờ được Minh Nguyệt Thiên Lý còn biết cái tên này, thật sự là ngoài dự đoán của mọi người, người như hắn sao có thể chịu được tên của mình nằm bên cạnh Kim Bình Mai chứ? (1) Kim Bình Mai: Tên đầy đủ là “Kim Bình Mai từ thoại” (Truyện kể có xen thi từ về Kim Bình Mai); là bộ tiểu thuyết dài gồm 100 hồi của Trung Quốc. Đây là bộ truyện dài đầu tiên mà cốt truyện hoàn toàn là hư cấu sáng tạo của một cá nhân. Tên truyện do tên ba nhân vật nữ là Phan Kim Liên, Lý Bình Nhi và Bàng Xuân Mai mà thành. Tác phẩm Kim Bình Mai vốn được phát triển từ một số tình tiết trong tác phẩm Thủy Hử (từ hồi 23 đến hồi 26) của Thi Nại Am. Nội dung truyện chủ yếu mô tả cuộc đời nhiều tội ác và trụy lạc của nhân vật Tây Môn Khánh, hiệu Tứ Truyền, là người Thanh Hà, vốn là chủ một hiệu thuốc nhưng không ưa đọc sách, chỉ giỏi chơi bời phóng đãng, lại kết bạn với một bọn du côn đàng điếm. Ông này đã có một vợ chính và ba người thiếp, nhưng thấy Phan Kim Liên có nhan sắc, ông liền lập mưu giết chết chồng nàng là Võ Đại (trong Thủy Hử truyện ghi là Võ Đại Lang), rồi cưới nàng làm thiếp. Võ Tòng (em trai Võ Đại) báo thù, giết lầm người khác nên Tây Môn Khánh vẫn không can gì...Sau đó, Tây Môn Khánh còn mua Lý Bình Nhi về làm vợ lẽ, và gian dâm với người hầu gái của Phan Kim Liên là Bàng Xuân Mai. (2) Tiếu Tiếu Sinh: Theo một số nhà nghiên cứu văn học, thì tác giả của bộ Kim Bình Mai là một người ở Sơn Đông không rõ họ tên, có bút hiệu là Tiếu Tiếu Sinh, có nghĩa là “Ông thầy cười”. Kim Bình Mai đã được chuyển thể thành phim gắn mác H (phim cũ) và H (phim mới), với rất nhiều cảnh nóng đồi trụy. Minh Nguyệt Thiên Lý đã nghĩ ra vô số phương pháp âm u để hủy tờ bản thảo vẫn còn trong trứng nước. Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh vội vàng nhảy ra sau lưng Như Sơn, nói: [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Lúc trước Bách Hiểu Sinh, Bách Sự Thông, Trương Sinh, Lý Sinh, Bạch Diện Thư Sinh, tất cả đều đã có người đăng kí, cho nên ta chỉ có thể chọn cái tên này. Bang chủ Minh Nguyệt tuyệt đối là người có tấm lòng rộng mở, một vị hiệp sĩ phong độ nhẹ nhàng. Bang chủ Không Phải cũng vậy, là một hiệp sĩ diễm lệ... Diệp Ly Ly lườm lườm Minh Nguyệt Thiên Lý. [Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Ta ủng hộ huynh. [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Nào dám ra tay trước phu nhân chứ! Như Sơn giơ chân đá Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh. [Phụ cận] Như Sơn: Hai vị không cần quan tâm nhiều đến người này, kính xin hai vị đừng phá huỷ tâm huyết hai năm qua của hắn. [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Cậu ủng hộ? [Phụ cận] Như Sơn: Rõ ràng chấp nhận bỏ qua cơ hội thí luyện ở núi Ly Sơn để đến vực Lạc Nhật, có ủng hộ hay không mà cậu cũng không đoán ra sao? Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh gãi gãi ót, ngượng ngùng cười. [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Nào dám, nào dám! Diệp Ly Ly cùng Minh Nguyệt Thiên Lý mới nhớ tới ước nguyện ban đầu của mình bên vực Lạc Nhật. Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh vui vẻ rót rượu cho hai người, tuy rượu trong trò chơi không phải là tốt nhất nhưng thật sự rất mát lạnh và thơm thuần. Minh Nguyệt Thiên Lý cùng Diệp Ly Ly cạn sạch. [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Bị hai vị chê cười rồi. Thật ra bình thường bọn nghèo chúng tôi vốn không đến vực Lạc Nhật một mình được, thừa dịp thí luyện ở núi Ly Sơn mới có thể độc chiếm nơi này. Trang chủ Minh Nguyệt cùng bang chủ Không Phải mới trở về từ Kỷ Nguyên Ma Pháp, chắc vẫn còn chưa biết đến thí luyện ở núi Ly Sơn nhỉ? Hai người nhìn nhau, đều lắc lắc đầu. [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Chúng Nhân Bang cùng Lam Kiều rời khỏi Thế Giới Giang Hồ đã tạo điều kiện thuận lợi cho sự đổ bộ của người ở Kỷ Nguyên Ma Pháp. Chắc hẳn hai vị cũng biết trước khi nâng cấp toàn bộ hệ thống thì Kỷ Nguyên Ma Pháp cũng đã có một trận bang chiến thảm khốc đúng không? Từ đó, một lượng lớn người chơi liên tục chiến đấu trên các chiến trường Thế Giới Giang Hồ. Nếu không phải Thiên Lý Sơn Trang còn ở đây để trấn giữ thành Bình Tuyền thì nó nhất định đã trở thành lãnh địa của đám người phương Tây đó rồi. [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Thí luyện ở Ly Sơn là do phương trượng vừa xuất quan của chùa Ôn Linh chủ trì. Thí luyện là con đường mà NPC giúp người chơi tăng cường thực lực, bây giờ thì trong trò chơi bất luận là người chơi có cấp độ cao hay thấp đều đuổi đến Ly Sơn. Dù sao thì ai mà không muốn trở nên càng ngày càng mạnh hơn. Minh Nguyệt Thiên Lý không nói gì. Diệp Ly Ly ngược lại cảm thấy Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh không hổ là Bách Sự Thông (3), rất nhiều chuyện chưa từng được chú ý ở Thế Giới Giang Hồ này, hắn đều thuộc như lòng bàn tay. (3) Bách Sự Thông: Hiểu nôm na là không có chuyện gì không biết. Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh nhìn thấy hai nhân vật lớn đều chăm chú lắng nghe mình nói, liền không khỏi vui rạo rực. [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Trang chủ Minh Nguyệt cùng bang chủ Không Phải cũng đến đó chứ?