Được rồi, ta thừa nhận ta là hủ nữ
Chương 15 : 14: một đôi giầy thêu.
Trâu Đình nuốt một ngụm nước miếng, chuẩn bị thao thao bất tuyệt thuyết phục mấy nữ tử áo hồng áo vàng –
"Các mỹ nữ. . . . . ."
Đám người huyên náo từ trên trời giáng xuống ngắt lời Trâu Đình ngẫu hứng phát huy.
Hả? ! Trâu Đình thiếu chút nữa bị chính nước miếng của mình làm sặc chết. Mà những người kia sau khi hạ xuống cũng không tự giới thiệu trực tiếp đấu võ. . . . . .
"Khụ khụ khụ. . . . . ." Bởi vì đánh quá kịch liệt, tro bụi trên đất bay cao, bay đến Trâu Đình.
"Các ngươi có thể đánh nhau ôn nhu một chút được hay không vậy." Trâu Đình che mặt bất mãn oán trách nói với đám người. Mọi người vừa nghe xong nhất thời phản xạ có điều kiện động tác chậm lại.
. . . . . . Bọn họ cho là đang đấu thái cực sao. . . . . . Trâu Đình im lặng nhìn đám người khiến người ta không còn gì để nói kia.
Nhìn hiện trường trực tiếp, Trâu Đình bắt đầu híp mắt nghiên cứu các nam nhân người vạm vỡ cao lớn: những nam nhân này từ đâu đến? Chẳng lẽ là đang giúp ta sao? Không giống. . . . . .
Chẳng lẽ cũng là đến tìm ta gây phiền toái? !
Kinh sợ! !
Không được ta phải nhanh chạy!
Tâm động không bằng hành động, Trâu Đình vội vàng xoay người chuồn đi.
Mới vừa nhấc chân. . . . . ."Keng!" Một thanh trường kiếm thẳng tắp cắm cách mũi chân Trâu Đình 5 cm, khoa trương lay động. . . . . .
"Ngươi dám trốn tiếp lần sau kiếm liền cắm ở trên đầu ngươi!" Giọng nói giận dữ của nữ tử áo vàng lập tức truyền đến.
Trâu Đình cả người lập tức cứng đờ, mồ hôi lạnh như mưa.
Nhóm cơ bắp võ công cũng rất cao cường, nhưng mà nhóm nữ tử áo vàng áo hồng đông người hơn. Song phương thế lực ngang nhau, nhất thời vẫn không thể phân ra cao thấp.
Mẹ nó các ngươi kết thúc đi! Trâu Đình đứng ở tại chỗ rối rắm nhìn nam nam nữ nữ tập trung chiến đấu, sờ sờ bụng — Bà nội ta đói bụng rồi. . . . . . (. . . . . . Ngài chẳng lẽ chỉ có thần kinh dạ dày. . . . . . )
Ở thời điểm Trâu Đình kêu khổ thấu trời. . . . . . Một làn sương trắng nhàn nhạt tỏa ra không khí.
Hả? ! Đây là gì? Trâu Đình kỳ quái ngửi ngửi, phải rồi, còn có chút mùi nhẹ. Là cái gì?
Ở thời điểm Trâu Đình trăm tư khó giải. . . . . . Nhóm nữ tử áo hồng áo vàng và nhóm cơ bắp tranh tiền khủng hậu [1] sau đó bùm bùm ngã xuống. Nam cơ bắp cường đại nhất chống đỡ đến phía sau Trâu Đình mới không nhanh không chậm ngất đi. . . . . .
[1] tranh đi trước để không rớt lại phía sau.
Trúng trúng trúng trúng. . . . . . Trúng độc!
Trâu Đình kinh ngạc trực tiếp nhét quả đấm vào trong miệng. . . . . . %¥@#¥. . . . . .
. . . . . .
. . . . . .
Nhưng là vì sao ta không có sao. . . . . .
Ở thời điểm Trâu Đình kinh ngạc, một ma trảo duỗi đến phía nàng. . . . . .
"Tiểu thư. . . . . ."
Bị đập vào vai Trâu Đình mãnh liệt nhảy dựng lên giống như dẫm phải lò xo, kêu gào mọi nơi nhảy loạn."Oa oa oa. . . . . . Oa. . . . . . Oa. . . . . . Oa. . . . . ." Xoay người thấy người đằng sau Trâu Đình càng kêu thảm thiết hơn. . . . . . Như có như không. . . . . .
Cuối cùng Trâu Đình dứt khoát giảm thanh, cùng với khách viếng thăm — lại một nữ tử áo vừa hồng vừa vàng im lặng đối mặt.
Người trong nhà hại người trong nhà. . . . . Đùa nàng sao. . . . . .
Sau khi đối mặt thật lâu, khách viếng thăm rốt cuộc không nhịn được đưa tay về phía Trâu Đình, "Tiểu. . . . . ."
Trâu Đình chợt tỉnh ngộ "Á" một tiếng xoay người bỏ chạy.
"Tiểu thư! Tiểu thư!" Khách viếng thăm vội vàng gắt gao đuổi theo.
Trâu Đình chân lướt như bay, khách viếng thăm không ngừng đuổi theo. Hai người một trước một sau chạy vội ở phố lớn ngõ nhỏ Dương Châu, đến mức bụi đất cuồn cuộn. . . . . . Không có thiên lý. . . . . .
Ước chừng mười phút sau. . . . . .
"Tiểu thư nếu không dừng lại ta sẽ không khách khí!"
Nghe thế Trâu Đình còn chưa kịp phản ứng, "Bốp" một tiếng cái ót bị một vật nặng nề đánh xuống. Trước mắt Trâu Đình nhất thời đầy sao. . . . . .
Sau tiếng "Bốp" lại một thứ hung hăng đánh lên . . . . . .
Ta sắp chết rồi. . . . . . Hồng nhan bạc mệnh. . . . . . ( mắc ói. . . . . . )
Đang ai oán té xỉu ngã xuống đất, Trâu Đình thấy được thứ tập kích nàng — hai chiếc giầy thêu tinh xảo. . . . . .
Ta. . . . . . Mẹ nó. . . . . . Trâu Đình im lặng khép hai mắt lại —
Nữ nhân này cởi giày ra lúc nào . . . . . . Lão nương phục nàng. . . . . .
Phải. Sau khi bị đánh, Trâu Đình hoàn toàn biến mất khỏi Dương Châu . . . . .
Một tháng sau. Tức Hà cung bị diệt môn. Tức Hà cung cung chủ Tức Hà Lệ tránh được kiếp nạn này, tung tích không rõ.
Đây là nói sau.
Truyện khác cùng thể loại
69 chương
90 chương
47 chương
62 chương
11 chương
16 chương
254 chương