Đừng Khóc! Đừng Ngốc Nữa Nhé!
Chương 70
Trời dần tối.
Sam sau khi xong “việc”,mặc lại quần áo tử tế cho hai người.
Vu im lặng,giống như đang suy nghĩ gì đó,hàng lông mi vô thức chớp nhẹ.
Trái tim Sam cũng vì thế chợt xao xuyến:
-Tôi đưa cậu về nhà nhé?
-nhà?
Vu ngẩn ngơ,bất giác mỉm cười ngọt ngào,để lộ hai núm đồng tiền xinh xắn:
-nhà cậu?Được không?
-hở?nhà tôi?-Sam hơi ngạc nhiên
-Được không?
Vu tiến đến gần,ngây thơ trong trẻo hỏi tiếp lần nữa.
Sam bật cười ha hả,nhẹ giọng chiều chuộng:
-cậu xem cậu cứ như vậy sao tôi chịu nổi?
-Được…không?
-Được được được,bất cứ gì cậu muốn.
-cõng Vu đi
-Đáng yêu chưa kìa…mau lên vai tôi này.
Sam cúi người đưa lưng về phía Vu.
Cô bé mỉm cười trèo lên lưng Sam.
-ôm chặt vào
Sam vui vẻ đứng dậy nhanh chóng đưa Vu xuống tầng.
Sân trường vắng tanh không một bóng người.
Đúng như Vu đoán chiếc xe ô tô vẫn đứng nguyên chỗ đó.
Tài xế bước xuống mở cửa xe,lúc đầu giật mình nhìn lướt qua Vu.
Nhưng khi thấy nụ cười của Sam ông dường như trấn tĩnh lại,an ổn mở cửa xe cho cậu.
-Sam…đây là ai vậy cháu?
-Đây ạ…Đây là.
.
Sam ôm chặt lấy Vu,thân mật trả lời:
-Bạn gái cháu.
.
Truyện khác cùng thể loại
153 chương
44 chương
594 chương