Đúng Hay Sai - Đồng Nhân Hp Allhar

Chương 13 : Có Đến 2 Tom Riddle

Khoảng 30 phút sau khi cuộc cãi cọ giữa Harry và Henry kết thúc, ngoài kia, ngoài những tấm kính, lớp sương mù đang ngày càng đông tụ lại, hơi nước trên thành kính đang có biểu hiện kết tinh. Bỗng nhiên Henry lên tiếng: - Harry cho mình xin lỗi... Vẫn không thấy Harry trả lời, Henry tiếp tục nài nỉ: - Harry mình thật sự xin lỗi cậu mình không cố ý đâu... Harry thì dựa vào thành kính, mắt hướng ra ngoài, cậu đang lo lắng chăm chú nhìn biểu hiện lạ của hơi nước, chúng đang đóng băng. Ngước mặt lên bầu trời đêm dày đặt sương mù đang lắp ló những bóng đen mờ ảo...Harry đang tĩnh tâm suy nghĩ.... -HARRY!!! Cậu giật mình: - Chuyện gì thế Henry, sao cậu không ngủ lấy sức sáng mai học? - Mình muốn xin lỗi cậu Harry....mình..... - Á. - Một tiếng của nữ sinh toa 6 đang la thất thanh phá nát bầu không khí tĩnh mịch. - Cứu tôi với bóng đen đó đang đuổi tôi huhu.- Cô ấy tiếp lời với chất giọng run rẩy. Cô gái chạy ngay đến toa của Harry, than khóc nức nở, chất giọng ấy làm cho Cedric giật mình thức giấc: - Chuyện gì xảy ra vậy?- Cedric còn mơ màng thì bị Harry bịt miệng lại. Harry nói nhỏ: - Giữ im lặng, giám ngục đã tấn công toa tàu! - CÁI GÌ?- Henry hoảng hốt và bị Harry vội bịt miệng lại. - Đã bảo là giữ im lặng mà Henry, ngoài chúng ta ra những người khác vẫn còn ngủ. ( vì họ bị Harry ếm bùa mê rồi). Harry tìm cách trấn an cả 3, rồi cất lên chất giọng nhẹ nhàng hỏi cô gái: - Chuyện gì đang xảy ra? Cậu nói cho chúng mình biết được không? Cô gái dần bình tâm lại: - Khi nãy tôi với những người bạn của mình đang chơi trò chơi, tôi bị đám bạn sai tôi.... đến toa 8 để đưa thư tình của nó đến.... 1 chàng trai. Nhưng sau khi tôi vừa mới trở về...cái bóng đen đó...đang hút thứ gì đó trên người họ.... Nói đến đây cô lại sợ đến run rẩy lắp bắp cả người, Harry nắm chặt lấy tay cô nêu rõ ý " Cô không nói sao tôi giúp được?", cô gái tiếp lời: - Tất cả mọi người trong toa 5, 6 đều nằm gục ngã trước những cái bóng đen đó, huhu.. - Thế các toa trên, còn các giáo sư nữa, cô có thấy họ không?- Cedric tiếp lời. - Tôi chỉ nhớ loáng thoáng trên toa 4 trở dài về trước, có 1 thứ gì đó rất hắc ám, nó bao bọc lấy hết toa, còn các giáo sư thì tôi không biết, tôi..nó....nó đáng sợ quá huhu... - Kỳ lạ thật, cái thứ bao bọc lấy đầu tàu, toa giáo sư và từ toa 1 đến toa 4 mà chị nói, kỳ thực em chưa nghe thấy bao giờ...- Henry chen vào. - Cái đó là kết giới ảo ảnh hay còn gọi là giới đàng mộng ảo... thứ đến sẽ cho người ta thấy những thứ đáng sợ, sợ đến chết...- Cedric suy nghĩ. - Anh nói đúng, Cedric nhưng việc tên thủ phạm sao lại không bao vây hết khu tàu...lại có kẻ dẫn dụ giám ngục tới đây...- Harry cho cô nàng này ăn lun bùa mê. Cậu trầm ngâm suy tư 1 hồi thì cửa mở toa 7 đang bắt đầu kêu lạch cạch...rối quá nên cậu đã nhớ đến 1 vài chuyện. Tom rất mạnh nên sẽ không trúng bùa mê của cậu, nếu anh ta khỏe mạnh thì chắc chắn sẽ tìm cậu nhưng từ lúc bước lên tàu đến giờ lại không thấy hắn ta, không lẽ Tom bị nhốt trong kết giời hắc ám đó. Và Harry lại nhớ ra 1 chuyện...cậu hoảng hốt hỏi Henry: - Henry, Ron và Draco đâu rồi? - Cậu nhắc mình mới nhớ nhưng....lúc lên tàu mình bị tách ra và không thấy họ...- Henry bắt đầu lo lắng. Harry nhìn sang Cedric: - 1 con tàu dài đến 14 toa, mỗi 1 toa gồm 12 phòng nhỏ, mỗi phòng gồm 6 chỗ ngồi, lúc anh gọi bọn em anh bảo còn 2 chỗ, có nghĩa trừ 3 người chúng ta ra còn 3 người nữa...Họ là bạn anh? Sao anh không tìm họ? - Thật ra bạn anh chỉ có 1 người, nhưng người đó đã lên toa nhất để nhận tài liệu. 2 người kia thuộc nhà Ravenclaw..họ vào trước các em sau 1 thời gian, họ bảo với anh họ có việc gắp cần lên toa 4... - Thật kì lạ... Đến đây cánh cửa bị hất tung ra, tiếng kêu răng rắc của từng giọt nước đang hóa lạnh rất nhanh, không khí lạnh dần lạnh dần, giám ngục đến rồi, phòng đầu tiên của toa 7 chính là phòng của Harry... - Lạnh quá Harry à...- Henry đang run cầm cập. Harry vội bịt miệng Henry: - Nghe đây, tất cả im lặng, không được làm bất cứ thứ gì nếu không có sự cho phép của tôi. NGHE RÕ CHƯA? -Nghe...nghe rõ rồi!- Henry, Cedric nhỏ tiếng. - Ngồi yên đó và không cần làm gì hết. Đến rồi, 1 bóng đen đang phất phơ bay vào phòng Harry, nó có 1 bộ sương gầy cùng với cái mùi hôi thối chứa đầy sự chết chóc từ nó, nó bắt đầu tiến đến, cả đám sợ đến không dám thở. Nó từ từ, từ từ bay lại gần Harry, nó đang chuẩn bị hút đi những ký ức tốt đẹp của cậu. - Expecto Patronum..."Hú hồn thần hộ mệnh"..(nhanh cứu lấy ta đi đm). 1 tia sáng chói lọi phát ra từ chiết đũa phép màu trắng của Harry, tên giám ngục lùi lại, đồng thời cũng khiến cho những tên còn lại chú ý đến Harry. Chúng bu lại 1 lúc 1 đông, Harry liên tục sử dụng thần hộ mệnh 1 mình chống lại cả đám tầm 8-10 giám ngục, nó mạnh thật đấy. Harry cũng thật bất ngờ với năng lực của mình, cậu đã vô tình triệu hồi ra 2 thần hộ mệnh nhờ "Song tinh đũa phép" của bản thân. ( Ai không biết vui lòng coi lại chap 8) Một con hươu đực và 1 con kimera...Chính xác thì ngoại hình nó tương tự giống loài dê nhưng lại có bản tính hung ác của loài sói, là sự kết hợp giữa sói và dê. Rất may là 2 thần hộ mệnh này chịu phối hợp với nhau để xua đuổi giám ngục. Khi giám ngục bay đi gần hết thì Harry mới bắt đầu có cảm giác an toàn. Harry cẩn thận tuần tra khu vực toa 5, 6 coi xem có nguy hiểm gì nữa không thì thật may là cậu đã tìm thấy Tom ở chỗ giao nhau giữa toa 4 và 5. Lúc này, Harry chỉ nhìn chứ chưa đến gần được, cậu đang bận đưa cho dám Henry và Cedric dược phục hồi sinh lực bảo họ đem cho người đang ngất uống, còn Harry, tất nhiên Harry phải lo cái kết giới kia rồi. Harry chạy thật nhanh đến bên Tom: - Thật may là anh ở đây Tom. Tom vẫn không nói gì, vẫn hướng mắt nhìn kết giới. Harry để ý thấy tay Tom đang bị thương nên vội lấy dược ra xoa cho hắn. Khung cảnh có vẻ đang dần rõ nét hơn khi sương mù tan ra, ánh trăng soi sáng lấy màn đêm. Mắt Tom vẫn hiện lên ánh sắc đỏ chói, hắn bắt đầu ngước xuống nhìn kẻ chăm sóc cho mình. Bỗng nhiên có 1 Death Easter xuất hiện, không biết hắn ta đang làm gì nhưng tại đây, chỗ này 3 đôi mắt đã chạm mặt nhau. Harry phòng bị: - Cẩn thận đấy Tom. Nhưng cái tên đó khi nhìn thấy Tom thì bắt đầu sợ hãi, rồi ra ngữ điệu cung kính: - Chúa tể... Khoan đã, hắn vừa nói gì thế nhỉ, " Chúa tể"???? Harry có chút khó tin quay ngược lại nhìn Tom, ánh trăng sẽ soi sáng những lỗi lầm mà nhỉ. Nó đã soi luôn sự thật đằng sau là " Tom có 2 mắt màu đỏ?". Không thể nào, Tom thật sự chỉ có 1 mắt màu đỏ thôi... Harry tránh xa ra khỏi người Tom, nghi hoặc nhìn y. *Cộp cộp* giống tiếng cửa kính đang bị đập, nó vang lên từ phía kết giới, 1 người lộ ra sau màn khói ảo ảnh nhưng hắn vẫn bị nhốt trong kết giới: - Harry!!! Harry quay ra nhìn thân ảnh kia, đó là Tom? Đúng rồi đó mới là Tom thật, y ta đang hốt hoảng với đôi mắt nửa đỏ nửa đen chứa đầy sự lo lắng: - Tránh xa hắn ra Harry, đó không phải tôi...Hắn là Vol... Tên Death Easter kia lao vào tấn công Tom khiến y không có thời gian nói chuyện với Harry. - Chết tiệt Riddle!!- Tom căm tức. Không gian lúc này tĩnh mịch, tàu vẫn tiếp tục chạy lên tiếng cành cạch, ánh trăng soi sáng lấy 2 màu mắt đỏ của "Tom" trong bóng tối. Harry quay qua phóng lấy bùa kết giới bảo vệ toa 6,7 dần về toa 10. Harry run sợ: - Anh không phải "Tom", anh là Voldemot!!! - Đúng chính là ta, Chúa tể Hắc ám Voldemot.- Kẻ kia nhã nhặn trả lời.