Đừng Chạy, Mẹ Nó Ơi
Chương 15
Ly hôn? Tuy rằng chỉ có ngắn đích hai chữ, thế nhưng đối với Hiên Viên Hàn lại giống như thả một quả bom xuống đầu hắn.
Lúc này không gian trong phòng bệnh càng trở nên yên tĩnh hơn, nhiệt độ trong phòng như tụt xuống âm độ.
“Vì sao lại ly hôn, Tân Tân, ngươi nói cho ta một lý do chính đáng có được không? Nếu như là vì chuyện lần trước, thì ta xin lỗi ngươi, ta thừa nhận là lỗi của ta, sau này ta sẽ không tái phạm nữa đâu, thế nhưng vì sao nhất định phải ly hôn a?” Chỉ trong chốc lát nhưng thanh âm Hiên Viên Hàn từ ôn nhu êm tai thành có chút khàn khàn, thậm chí sự ôn nhu trên khuôn mặt đã trở nên bi thương, Triệu Tân không hiểu rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, khi thấy sự chuyển cảm của Hiên Viên Hàn hắn thậm chí còn cảm thấy thương nam nhân kia.
“Ta. . .
. . .” Triệu Tân nói không nên lời, hắn biết trong thời gian hắn nằm viện, Hiên Viên Hàn đã chiếu cố hắn rất nhiều với hy vọng sẽ giảm bớt ác cảm trong lòng hắn thế nhưng bây giờ trong ánh mắt ấy mọi hy vọng đều tan biến chỉ còn lại sự tổn thương.
“Tân Tân, ta biết trước đây ta đã phạm vào rất nhiều sai lầm, thậm chí cả việc thú ngươi đều nhất nhất đều theo ý ta mà không hề quan tâm tới cảm nhận của ngươi. Ngươi không biết đâu, lần đầu tiên tại bệnh viện thấy ngươi, ta đã rất thích ngươi rồi. Thậm chí ta còn đến hỏi Lý tiên sinh tên và địa chỉ nhà của ngươi, sau đó lại qua nhà ba ba ta thuyết phục ông đồng ý cho ta thú ngươi làm lão bà của ta, ta đã mất rất nhiều thời gian để thuyết phục ông, đến khi ông chấp thuận ta như đang ở trên mây, ta thực sự rất hạnh phúc, ngươi có biết ta vì sao lại hạ thuốc ngươi không? Đó là bởi vì ta rất bất an, ta biết ngươi luôn luôn tìm cách, để có thể kết hôn với một thái thái ôn nhu, có một khả ái hài tử, ta cũng biết những … này ta không thể nào mang lại cho ngươi, cho nên ta chỉ có thể sử dụng thủ đoạn như vậy để đem ngươi biến thành người của ta. Tân Tân, ngươi đừng khai tử ta như vầy có được không, ngươi hãy….cho ta một cơ hội nữa, ta sẽ nỗ lực sửa đổi, được không?”
“Những điều ngươi nói. . . Đều là sự thật ư? Nghe những lời nói không chút dối lòng của Hiên Viên Hàn tự nhiên lại thấy ấm áp, Triệu Tân không biết vì sao lại ấm áp đến thế, nhưng thật sự hắn cảm thấy rất ấm, thậm chí nhịp tim đập cũng vì … hai chữ thích này lại trở nên không thể khống chế được.
” Vì sao ta lại muốn gạt ngươi a? Cho ta thời gian một năm có được không? Nếu như trong một năm ngươi vẫn không có khả năng tiếp thu những lời ta nói, ta sẽ kí đơn ly hôn, nếu như một năm sau ngươi thoả mãn với những điều ta nói, thì chúng ta sẽ tiếp tục sống chung với nhau có được không? Như vậy ngươi đồng ý chứ?” Thấy Triệu Tân đã có chút xiêu lòng, nam nhân liền nhân cơ hội này thuyết phục hắn đồng ý nhằm kéo dài thời gian tìm đối sách.
“Cái này. . .
. . .” Đầu óc Triệu Tân giờ đã loạn thành một đoàn, những điều muốn nói đều quên sạch, hắn thực đã bị Hiên Viên Hàn làm xiêu lòng, bởi nếu nói cự tuyệt, như thế thì bất tận nhân tình quá, dù sao trong khoảng thời gian này mọi việc vẫn đều do Hiên Viên Hàn chiếu cố, chính hắn cũng biết Hiên Viên Hàn không phải hoàn toàn là người xấu, thời gian một năm cũng không phải quá dài, Triệu Tân cắn răng, chậm rãi gật đầu, đồng ý với kiến nghị của Hiên Viên Hàn.
Hiên Viên Hàn đứng ở bên giường nhìn Triệu Tân chậm rãi gật đầu, xúc động đến mức nói không nên lời, liền ôm lấy Triệu Tân, miệng liên tục nói “Cảm ơn” .
“Ngươi hài lòng quá sớm đó, ta còn có điều kiện chưa nói, nếu như ngươi không đồng ý, ta sẽ không về nhà đâu.”
“Ngươi nói đi, chỉ cần là ta có thể làm được, việc gì ta cũng đồng ý.”
“Ta muốn xuất viện, ta muốn về nhà ngay bây giờ, được chứ?”
“Việc này…”
“Sao vậy, ngươi không đồng ý sao? Ta thực sự đã khỏe rồi mà, vì sao không thể ra viện? Ngươi không đồng ý thì thôi, ta đây không thể làm gì khác hơn là đành phải chờ cuối tuần xuất viện vậy, đến lúc đó ngươi cứ chờ kí giấy li hôn đi.” Đẩy nam nhân đang ôm mình ra, Triệu Tân tức giận rống lên, căn bản không hề để ý tới sắc mặt của nam nhân.
“Được rồi, giờ ta sẽ đi làm thủ tục xuất viện cho ngươi, như vậy được chưa? Không nên sinh khí. Như vậy đối thân thể của ngươi không tốt đâu, ngươi chờ ta một chút, khi nào ta trở lại thu thập mọi thứ xong chúng ta cùng trở về nhà.”
Nghe Hiên Viên Hàn bất đắc dĩ thở dài, Triệu Tân cười hài lòng, khi phát hiện ra nam nhân này cuối cùng cũng chịu nhượng bộ hắn.
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
235 chương
12 chương
6 chương