Dùng Cả Thanh Xuân Để Yêu Anh!
Chương 15 : 13.
-Được ! Tôi cũng sẽ đi tìm hạnh phúc cho tôi ! -Shiki nói
-Anh tưởng tôi sẽ nài nỉ anh sao ? Nực cười ! Vậy tại sao anh không yêu bạn của tôi luôn đi !
-Mel à, mình thấy bạn hơi quá rồi.
-Tưởng mình không biết hả Yuki ? Bạn có tình cảm với Shiki lâu lắm rồi, và cậu đã ghen với mình rất nhiều lần. Mình quyết định rồi, Yukino, bạn hãy thế chỗ của mình.
Yukino và Shiki rất ngạc nhiên, Mel đã trưởng thành từ lúc nào mà có thể thẳng thắn nói như vậy. Mới ngày nào còn trẻ con, giờ đã thực sự biến thành người khác. Nói rồi, Mel vội vã chạy đi.
Bóng dáng cô lúc này như một người thiếu nữ bừng lên một nỗi đau đớn tộn cùng. Đây là lần đầu cô đau đến vậy, vì đây là lần đầu nên Yukino nghĩ, cô sẽ không chịu được cú sốc này. Nhưng trong lòng Yukino vui mừng đến nỗi cô muốn bay lên 18 tầng địa ngục à nhầm 18 tầng thiên đường. Còn Shiki, trong tim của anh như bị ngàn lưỡi dao đâm xuyên qua ( cũng phải ), anh ngã quỵ xuống, không tin vào tai mình, khi nghe cô nói :"Tôi muốn anh và Yukino yêu nhau." rồi quay về phía Yukino, ánh mắt căm hận đỏ rực lên. Yukino khiếp sợ, nhưng rồi ánh mắt ấy cũng dịu xuống. Yukino lại gần, lấy câu nói của Mel để biện hộ :
-Shiki à, em rất thương Mel, em không muốn cậu ấy tổn thương nữa. Nên em nghĩ, cách tốt nhất là làm theo lời cậu ấy nói.
-Ý cô là sao ? -Shiki lạnh lùng nói.
-Thì...thì....là...là...k...kết...h..hôn.
-Cái gì ?-Shiki lớn giọng
-EM MUỐN KẾT HÔN VỚI ANH ! -Bị Shiki quát, cô giật mình nên nói thẳng ra luôn.
-Tôi không muốn vậy, nhưng nếu là ý của Mel, thì tôi đành cưới cô vậy. Nhưng tôi cần thời gian để chấp nhận nó.
-Dạ...được !
"Tôi hận anh, Shiki Manta, tôi thề dù có làm ma, cũng sẽ quay về ám anh!"Mel nghĩ. Trước giờ Mel chưa từng đau như vậy. Từng bước nặng trĩu cô đi, đều mang một dấu ấn của sự đau khổ, cô ngồi bịch xuống, 2 tay che mặt khóc nức nở. Chợt, trong đầu cô hiện lên vóc dáng của một thanh niên trai tráng, cao lớn nhưng thân hình lại mảnh mai trông rất hiền hậu. Mái tóc nâu hạt dẻ, đôi mắt trong như pha lê. Làn da trắng mịn màng, êm ái. Đưa đôi tay ấm áp ra đỡ Mel, giọng nói trong trẻo cất lên :
-Phải cẩn thận chứ, cậu vẫn vụng về như ngày nào *cười*.
-Cậu là...
-Không nhận ra à ?
Người đó là ai ? Và quan hệ gì với Mel ?
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
71 chương
8 chương
46 chương
9 chương
19 chương