Đừng bỏ anh

Chương 29

Cô thừa nhận rằng thân thể hắn rất quyến rũ. Hắn làm cô đánh mất lí trí, bản thân của mình để chịu trận nằm dưới thân hắn. Hắn cho cô biết thế nào là cực hạn của sung sướng. Cô không đến nỗi nghiện hắn, thèm khát hắn. Chỉ là mỗi lần hắn ép cô nằm dưới hắn, cô đều cảm thấy khoái lạc. Cô chợt phát hiện, mình ngày càng trở nên biến thái. Cô cố gắng xua đuổi những ý nghĩ không trong sáng một chút nào đi bằng cách đứng dưới dòng nước lạnh. Cô cởi bỏ đồ trên người, thân thể không chút gì che đậy hiện ra. Nước từ vòi hoa sen chảy xuống, nó lạnh, tiếp xúc vào da thịt khiến cô hơi rùng mình. Đã lâu rồi cô không tắm nước lạnh. Thật sảng khoái. Đầu cô lúc nào cũng căng ra để học cũng được giải tỏa. Cô nhắm mắt, thư giãn. Không hề chú ý đến những thứ xung quanh. Thân thể mảnh mai, đường cong quyến rũ cùng với làn da trắng sứ khiến người ta thật muốn làm chuyện xấu. Hắn đã trèo qua cửa sổ và đứng ngoài cửa phòng tắm từ lâu. Cô chưa khóa cửa. Hắn được chứng kiến người hắn thích không một mảnh vải che thân đứng dưới làn nước. Cô quay lưng nên hắn chỉ nhìn thấy tấm lưng trần mảnh khảnh, đôi chân dài, cái mông hơi thiếu thịt, tóc đen xõa xuống che mất cái gáy, đôi vai và nửa lưng. Tầm nhìn bị cản, nhưng hắn vẫn có thể thấy loáng thoáng đôi nhũ tuyến lớn, mềm. Đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến cô tắm. Tất nhiên sẽ bị cô thu hút quên mất việc cần làm. Cổ họng hắn hình như hơi khô rát, yết hầu chuyển động liên tục. Hắn chợt tỉnh khi có vài giọt nước bắt vào người mình, lạnh ngắt. Chết tiệt! Sao lại tắm nước lạnh, muốn chết sao? Hắn cấp tốc đi tới chỗ cô, với lấy cái khăn tắm trùm vào người cô, mặc cô đang ngạc nhiên chưa nói được gì, hắn bế xốc cô ra ngoài, ấn mạnh xuống giường. Hắn dùng tay giữ vai cô, lấy chân giữ lấy đùi cô không cho cô thoát ra. Hắn thực sự rất tức giận, hắn thấy xót. Hắn nhìn cô, đáy mắt đỏ lên, tưởng như trong đó chứa lửa, hắn gằn giọng : - Cậu muốn chết à mà tắm nước lạnh? Cô quay mặt đi, né tránh ánh mắt của hắn, lạnh giọng : - Kệ tôi. Hắn càng tức hơn, dùng tay bóp lấy cằm cô, quay mặt cô lại : - Nhìn thẳng vào tôi. Cằm cô nhỏ, khi hắn dùng sức cô cảm giác xương có thể vỡ vụn. Đau đớn. Hắn chưa bao giờ dùng sức mạnh thế này. Chân và vai bị hắn ấn đến đỏ ửng lên. Cằm cũng tương tự. Cô nhất quyết không nhìn hắn, né tránh ánh mắt toàn lửa là lửa. - Tại sao không nhìn, cậu sợ tôi? Hèn hạ! Cô không vì lời đả kích của hắn mà thay đổi suy nghĩ, vẫn không hề nhìn hắn : - Cậu rảnh rỗi sinh nông nỗi sao mà đến đây? Cậu đang xâm phạm quyền riêng tư của người khác đấy. Hắn không bóp cằm cô nữa, xót xa nhìn vết đỏ kia, hắn lướt nhẹ qua nó, đồng thời trả lời, lời nói của hắn như có chút hối lỗi vì mình quá mạnh tay : - Tôi đến là có lí do. Xoa nhẹ vết đó như không đủ, hắn cúi xuống dùng môi lưới qua một lần nữa. Nhìn môi cô tái đi, không còn đỏ hồng như bình thường, hắn nhíu mày, nói tiếp : - Cậu dám thuê hacker để lấy lại đoạn video sao? Cậu muốn thoát khỏi tôi sao. Đừng hòng. Cậu là của tôi, Thiên Nhi ạ. Cậu không là của tôi thì sẽ chẳng là của ai. Cô im lặng, không thèm trả lời hắn. Cô đang bị shock, hắn biết ngay rồi sao? Hắn ngậm lấy môi cô, cô mím chặt môi, quay đầu cự tuyệt. Hắn luồn một tay sau gáy, giữ lấy gáy, cố định đầu cô, nhanh chóng ngậm lại đôi môi không sắc hồng kia. Cô chẳng khác gì lần đầu bị hắn hôn, hai mắt nhắm chặt. Nhất quyết không cho lưỡi hắn luồn vào trong càn quét. Cô cự tuyệt, cảm xúc của hắn bị dồn nén. Hắn nhìn cô gắt gao. Lúc này, cô hít sâu một hơi, lạnh giọng : - Đúng, tôi muốn thoát khỏi cậu, tôi không muốn liên quan gì đến cậu. Cậu đã phá hỏng thân thể tôi, cậu định phá hỏng cuộc đời tôi sao? Tôi còn có ước mơ của tôi. Tôi đã thuê hacker đấy, thì làm sao? Cậu nói cậu thích tôi, muốn tôi làm bạn gái cậu, tôi cũng trả lời luôn, tôi kinh tởm cậu, tôi thấy cậu thật ghê tởm, tôi không thích cậu, đúng ra là tôi ghét cậu. Cút khỏi tôi, đừng dính líu gì nữa. Để cho tôi yên. Đúng! Ban đầu cô muốn trả thù hắn, muốn dìm hắn xuống đáy địa ngục, nhưng giờ đã khác, cô có mục tiêu của mình. Cô muốn có học bổng Harvad, muốn kiếm tiền trả ân nhân, muốn tìm đứa em gái thất lạc, muốn có cuộc sống riêng của mình. Những điều cô nói với hắn đều là từ cảm xúc của mình, nhưng sao ngực cô đau quá, cô cảm thấy hít thở thật khó khăn. Hắn shock, sau tất cả, ấn tượng của cô về hắn chỉ bằng những từ kinh tởm, ghê tởm. Dục vọng chiếm hữu của hắn rất cao, hắn muốn cô là của hắn, nếu cảm xúc cô không trao cho hắn thì thể xác phải là của hắn. Hắn không cần biết cô như thế nào, hắn gắt lên : - Dù thế nào, cậu cũng không thể thoát ra khỏi tôi. Hắn lột cái khăn tắm trên người cô, hắn đang bị mất điều khiển. Hắn như con thú, chỉ nhằm lấy vào cô. Dù cô có dùng sức đẩy hắn ra, nhưng hoàn toàn công cốc. Hắn giờ chẳng khác gì ác quỷ.