Dục Tu Ký
Chương 221 : Thử Hỏi Như Vậy Có Đau Đầu Không
- Trong bốn ngọc giản, thì hai cái cuối cùng do chính miệng thiếu chủ Du gia nhắc đến việc này.
Có lẽ Băng Cung thống nhất cũng chỉ cách đây hơn 6 tháng.
Cung chủ Băng Cung đã thông cáo, Du gia đã chính thức trở thành chi nhất nắm quyền bính, Đường gia trở thành đệ nhị chi chuyên lo nội vụ.- Việc tên Du Tần ăn thịt người kia trở thành thiếu tông chủ đã chắc như đinh đóng cột rồi.Bà ta lắc lắc đầu mấy cái, nhìn sang nữ tử đang cúi gằm kia.- Phân phó với đám thành chủ, đà chủ, thu hồi lệnh truy sát kia.Tiêu Mộ Đình ánh mắt nheo lại.- Còn thế lực đánh chủ ý đến chúng ta…. tạm thời rút hết người lại, bảo toàn nhân số, chỉ để lại ở những vị trí chủ chốt.
Tuyệt đối không được hành động riêng lẻ như trước.- Chờ sau khi đại điển kết thúc, Các Chủ bế quan, ta sẽ có biện pháp giải quyết triệt để.- Được rồi.
Ngươi lui ra đi, ta muốn yên tĩnh một chút.Nữ tử kia nghe vậy liền chắp tay lui ra ngoài.Tiêu Mộ Đình khuôn mặt lúc này đầy vẻ mệt mỏi.- Chẳng lẽ Hợp Hoan Tông…. không tránh được vết xe đổ ? Chẳng lẽ lịch sử……lại tái diễn ?- Chẳng lẽ việc ta làm… là sai ?- Việc tìm kiếm nam đồng thuần Chí Dương Chi Thể….
Khó như vậy sao ?- Chẳng lẽ cả Kim Sa giới rộng bao la bát ngát này, chỉ tìm được hai tiểu đồng Phục Tinh Chi thể thôi sao ?- Tận nhân lực, tri thiên mệnh….
Tiêu Mộ Đình ta ba mươi năm qua, hao tổn biết bao tâm sức, tu luyện ta cũng không màng đến… khiết nhi bất xả.
Rốt cuộc là số không tròn trĩnh, chẳng lẽ thượng thiên… thật không đứng về phía ta ?(*Tận nhân lực, tri thiên mệnh: Làm hết sức mình rồi mới hiểu được ý trời )(*Khiết nhi bất xả: Kiên trì làm đến cùng, đã chạm phải chạm cho trót, đã vót thì phải vót cho trơn )Chẳng biết qua bao lâu, chỉ thấy Tiêu Mộ Đình thở dài đặt kim mão trên đầu xuống, hít sâu mấy cái xoã tóc ra.
Bà ta cũng thay bộ hồng y bằng sam y nâu nhạt, mở cửa đi ra ngoài, phút chốc hoà vào dòng người náo nhiệt của Triệu Hạ Thành.......Chẳng biết qua bao lâu.Ở phía tây Triệu Hạ Thành người người qua lại vô cùng đông đúc, thậm chí đôi lúc phải chen chúc mới đi ngang qua được.
Bởi nơi này chính là lối vào của Triệu Hạ Thành, hơn nữa, tất cả các tửu điếm, lâu các, thương hội bày bán vật phẩm quý hiếm đều tập trung hết về địa điểm này.Tiếng người rao bán, tiếng cười nói, chửi bới phát ra khắp nơi.Ở một góc đường.- Con mẹ nó, mau giữ hắn lại.
Đánh thêm cho tiểu tử kia một trận.- Các ngươi thật vô lý, rõ ràng các ngươi tráo trở.
Các ngươi mở miệng bán mấy viên đá kia, tại sao khi ta bỏ linh thạch ra mua, các ngươi lại tráo trở như vậy ?....!Còn hung hăng đánh ta nữa a !Người vừa nói là một nam tử trạc 20 tuổi, ăn vận vô cùng bình thường, hệt như cư dân nơi đây.
Thoáng nhìn có chút khôi ngô nhưng khuôn mặt cũng không có gì đặc trưng, lọt thỏm giữa đám người cũng chẳng có gì khác biệt.
Dù bị cả đám người xông đến ghìm chặt tay chân nhưng vẫn gân cổ giải thích.- Ngươi câm miệng !- Huynh đệ, đánh hắn !“Bốp” “Bốp”“Bịch… bịch”Một tên mập mạp xông đến, cước lực không chút nương từ đạp vào bụng của nam tử khôi ngô kia, khiến hắn văng ra sau hơn hai trượng.Ngã rạp lên vô số gian hàng gần đó, tay ôm bụng, khuôn mặt nhăn nhó vô cùng đau đớn.Những người bán buôn kia thấy gian hàng mình bị đổ sập cũng không dám lớn tiếng.
Dường như cũng nghi kị đám người hung hăng kia.- Ngươi có sao không ?Nam tử kia đang quằn quại đau đớn thì chợt nghe tiếng nữ tử phát ra ở bên cạnh.
Hắn liền ngước mặt lên, bất giác trợn tròn nhìn nữ tử kia.Chỉ thấy giọng nói êm tai này là của một nữ nhân trung tuổi, làn da trắng muốt, y phục rất đỗi tầm thường.
Nhưng khuôn mặt lại vô cùng xinh đẹp.
Nam tử khôi ngô kia nuốt nước miếng mấy cái, miệng lắp bắp.- Tỷ tỷ… ta… ta không sao.Thấy biểu hiện thất thố của nam tử khôi ngô, trang phục có chút dơ bẩn kia.
Nữ tử bất giác bật cười.Đối diện, đám người thấy nữ tử kia xuất hiện thì vô cùng hung hăng xông đến.- Tiện nhân ngươi là ai, tại sao lại xen vào việc chúng ta ?Nữ tử kia liền trố mắt.- Ta chỉ là hỏi han vị tiểu huynh đệ này mà thôi.
Các ngươi thật là không có lý lẽ a.- Khốn kiếp, chúng ta không cần ngươi giảng dạy lý lẽ a.
Khôn hồn thì cút đi chỗ khác, chớ có nghĩ là nữ tử là chúng ta không làm gì được ngươi a.- Ngươi…Nữ tử ánh mắt có chút tức giận, qua mấy cái hô hấp chợt giãn ra.“Mau giải tán, mau giải tán ”“Người của Thông Thời Các đến rồi”“Khốn kiếp…”Vừa nghe tiếng vọng từ đằng xa, mấy lão giả hung dữ kia trừng mắt nhìn về phía nam tử cùng nữ tử kia, sau đó có chút bực bội lẫn nôn nóng dọn dẹp đống hậu quả trước mắt.Không chỉ các lão giả kia, mà dường như cả dãy phường thị đều bất giác im bặt, ai nấy đều vội vã rời xa chỗ xảy ra ẩu đả này, tránh xa rắc rối.- Để ta đỡ ngươi dậy !- Tỷ tỷ… đa tạ a.Vừa đỡ nam tử kia đứng dậy, nữ tử kia cũng thở dài quay mặt đi mất.- Khoan đã tỷ tỷ, ta vẫn chưa cám ơn người a.Nử tử kia khẽ ngoảnh mặt ra sau, nhướng mày.- Để ta mời tỷ tỷ một bữa coi như đa tạ, tỷ chớ có từ chối a.Chỉ thấy nữ tử kia khuôn mặt có chút phức tạp, chẳng biết nghĩ gì liền thở dài mỉm cười gật đầu........“Tiểu nhị, thêm rượu thêm rượu”“Cho thêm hai thực oản lão bản à”“Một sao tiên sa, một ngư môi”“Con mẹ nó, uống đi , uống đi”“Ngươi nghe nói gì chưa, lão Phùng vừa mới có thê tử mới đấy”“Tính tiền !!!”....- Chuyện là mấy tên dữ tợn kia bày bán mấy viên đá củ rích, bọn hắn rêu rao bên trong các viên đá này ngẫu nhiên có chứa trung phẩm cùng thượng phẩm linh thạch.
Bởi vậy ta mới bỏ ra một viên hạ phẩm linh thạch ra thử vận may.
Nào ngờ bọn hắn bổ ra, vậy mà thực sự lại có 1 viên thượng phẩm linh thạch thật sự ở bên trong...!cho nên...- Bọn hắn mới tráo trở nuốt lời đánh ngươi ?- Đúng vậy !- Ngươi cũng chẳng cần lo, bọn hắn cũng chỉ cùng lắm cũng chỉ hăm doạ đuổi ngươi đi thôi, ở nơi này cấm tiệt chém gϊếŧ.
Nếu ai vi phạm sẽ bị phạt rất nặng đấy.Bên trong một tửu lâu không khí vô cùng nhộn nhịp, tiếng cười nói bàn tán vang lên khắp nơi.
Nhìn nữ tử ngồi đối diện có chút không thoải mái.
Nam tử khôi ngô kia gãi gãi đầu.- Tỷ tỷ không thích nơi này ?Chỉ thấy nữ tử kia ánh mắt đảo một vòng, mỉm cười lắc đầu.- Ngươi mới đến nơi này ?Nam tử kia miệng nhai nhồm nhoàm, bật cười.- Sao tỷ tỷ biết a ?Nử tử kia uống một chum rượu nhỏ, khuôn mặt có chút tận hưởng.- Ngươi ngữ âm có chút khác biệt.
Thật ra nơi này sầm uất, kẻ đến người đi liên tục, đa phần là lữ khách, người bản xứ sinh sống ở Triệu Hạ thành này cũng không nhiều.- Hahahaha.
Tỷ tỷ thật là tinh ý.
À, ban nãy cám ơn tỷ đã….Chỉ thấy nữ tử kia lắc đầu mấy cái, bắt đầu dùng đồ ăn trên bàn.- Bèo nước gặp nhau, không cần để tâm.Nam tử kia nhìn bộ dạng của nữ tử này mỗi khi nếm một món ăn trên bàn, đều có một sắc thái khác nhau.
Nhưng dù có sắc thái nào đi nữa, khuôn mặt của nữ tử này vẫn thật sự xinh đẹp khó tả, nhất thời nam tử này miệng nhai nhồm nhoàm nhưng mắt lại chăm chú nhìn không rời.- Sao vậy ?Thấy nữ tử kia nhướng mày, nam tử vội ho khan, cúi xuống nhìn sang chỗ khác.- Không có gì a.- Không dám nhìn ta hả ?Nam tử kia vẫn cúi gằm mặt ăn, không dám ngước lên.- Tỷ tỷ thật sự xinh đẹp a.Nghe vậy, nữ tử kia bất giác che miệng bật cười khúc khích.- Thật sự ?Thấy hắn gật gù mấy cái, nữ tử kia ánh mắt mới đầy tiếu ý.- Cũng đã rất lâu rồi mới có người khen ta như vậy a ?Đối diện, nam tử kia trợn tròn.- Thật sự ? Nam tử nào thấy tỷ tỷ mà không khen xinh đẹp, quả thật là mắt mù rồi.
Tỷ nên chọc mù hết mắt đám nam tử xung quanh đi a.Nghe vậy, nữ tử kia liền bật cười.
Khuôn mặt chẳng biết vì rượu hay vì lời khen của nam tử kia mà ửng đỏ lên.
Chỉ thấy nàng ta chống hai tay lên cằm, nhìn hắn đang ăn hùng hổ mỉm cười.- Ngươi thật là thú vị a.- Mời tỷ tỷ !Thấy đối phương không để ý đến lời khen ngợi của mình, nâng chén rượu lên.
Nữ tử kia nhoẻn miệng cũng nâng chén.- Cạn !Uống hết chén rượu trên bàn, nữ tử kia mới dùng đồ ăn trên bàn, liếc lên.- Ngươi sao lại đến nơi này ?- Chẳng dấu gì tỷ tỷ, ta là thương nhân đến từ Mễ Hê Thành.
Nghe nói nơi này sắp tới tổ chức đại điển, nên mới tranh thủ đến đây làm sinh ý.
Thực sự đây cũng là lần đầu tiên ta đến Triệu Hạ Thành này a.Vừa ăn vừa nhìn sang, thấy nữ tử kia gật gù.
Hắn liền nhướng mày.- Còn tỷ thì sao ? Tỷ cũng từ nơi khác đến ?Chỉ thấy nữ tử kia nâng chén lên uống mấy ngụm, như có tâm sự, vạt áo lau miệng.- Ta cũng chẳng phải từ nơi khác đến mà vốn sinh sống ở Triệu Hạ Thành này.Nam tử kia gật gù.- Chẳng trách, ta thấy tỷ tỷ không chỉ xinh đẹp mà cốt cách cũng khác thường, hơn nữa khi ăn các món ăn dân dã này lại vô cùng lạ lẫm.
Hẳn là từ hào môn thế gia nhỉ ?Nữ tử kia ánh mắt chợt loé, nhướng mày gật gù mấy cái.- Ngươi tinh tế hơn vẻ ngoài khôi ngô của mình a.- Được tỷ tỷ khen ta quả thật ta rất lấy làm vinh hạnh a.
Chẳng hay tỷ tỷ…….có thể khen tiếp được không ? Hihihi.Dứt lời, nam tử khôi ngô này nâng chén rượu lên.
Nử tử đối diện trố mắt, sau đó bật cười một tràng có chút thất thố....Không biết qua bao lâu.Nữ tử này khuôn mặt đã ửng đỏ, nhìn sang nam tử đối diện gật gù.- Ngươi quả thật rất là thú vị a.Nam tử kia uống xong một chén rượu, ngửa cổ lên trời thở ra một hơi.- Tỷ tỷ có tâm sự gì sao ?- Tiểu tử ngươi có tâm sự gì sao ?Nhất thời cả hai đều trợn tròn nhìn nhau.- Tỷ nói trước đi.- Ngươi nói trước đi.Tình cảnh có chút quỷ dị, cả hai lại cùng nói một lúc, chỉ thấy nam tử cùng nữ tử kia đều nhìn nhau bật cười.
Qua mấy hô hấp mới thấy nữ tử, chống tay lên bàn, ngả người đến trước nhướng mày.- Ngươi nói trước.Nam tử kia thấy vậy gật gù, uống một ngụm rượu.- Ta là thương nhân làm ăn nhỏ thôi, nhưng mà có một vấn đề đang đau đầu khó giải quyết.Hắn dùng đũa gắp một miếng thịt lên, vừa nhai vừa nói.- Cả gia đình ta đều làm kinh doanh kim hoàn linh bảo, nhưng cha ta trước khi mất bị người ta siết nợ hết cả gia sản.
Trước lúc lâm chung, ông ấy chia cho ta phương pháp chế tác, chia cho nhị tỷ ta hết tiền bạc gia sản.
Nhưng lại phân phó tất cả nhân thủ tay nghề cao đi theo đại tỷ.- Ta biết muốn thịnh vượng như trước, ba tỷ đệ chúng ta phải hoà thuận.
Nhị tỷ thì không nói, nhưng ngặt nỗi vị đại tỷ của ta lại vô cùng cứng đầu, không muốn hợp tác, luôn gây khó dễ với ta.- Tỷ tỷ ngươi nói xem, thử hỏi như vậy……có đau đầu không a ?.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
39 chương
10 chương
43 chương
352 chương
52 chương