Dục Tu Ký
Chương 179 : Lộ Mặt
- Ha ha ha.
Tiểu Kê đại sư chớ trách.
Dạ Tư cô nương bình thường cũng đã kiệm lời như vậy rồi !Tống Thanh Thư cùng Du Phụng đi ở trước, Lý Quý cùng Hà Dạ Tư đi ở sau.
Hắn lúc này chợt nghe giọng nàng ta bên cạnh có chút ngại ngùng vô cùng êm tai.- Tiểu nữ chỉ là tán tu lang bạt ở Kim Sa giới đến Thất Thải giới.
Thật sự cũng chỉ là băt chước học tạp tự bảo vệ bản thân, cũng không có môn đạo.
Hi vọng trang chủ cùng đại sư chớ chê cười !Khuôn mặt Du Phụng chợt loé, không biết nghĩ gì.
Chỉ nghe Lý Quý cười cười.- Thật ra ta không hề có ý chê cười…. mà ngược lại, thân nữ tử lang bạc, sắc đẹp hiếm có, không môn không phái mà có thể sinh tồn ở tu chân giới này, quả thật là đáng khâm phục !Nghe đến đây, không khí chợt yên tĩnh kì lạ.Du Phụng cũng nhận ra ý tứ Lý Quý, dù bên ngoài đang khen ngợi, nhưng thật chất là nêu lên điểm bất thường trong lời nói của nàng ta.
Nhất thời khuôn mặt có chút tiếu ý, sau đó phục hồi như thường.Trong bóng đêm, Hà Dạ Tư chợt im lặng, không lâu sau mới mở lời.- Đại sư quá lời rồi, tiểu nữ chỉ là may mắn đặt chân đến Thất Thải giới này, vô tình kết giao với Tống công tử.
Được công tử chiếu cố mà thôi !Tống Thanh Thư đi ở trước chợt đứng lại.- Dạ Tư quá lời rồi.
Ta không thể thấy chết mà không cứu được.Trong màn đêm tối mịt, không thấy biểu hiện của hắn, chỉ thấy ngữ điệu của hắn như hồi tưởng.- Mọi người không biết đó thôi, lần đầu tiên Hà Dạ Tư đến Thất Thải giới này, lúc đó bị người tà phái của Kim Sa giới truy sát, thụ thương không nhẹ.
Ta không thể thấy chết không cứu…Mọi người đang bần thần, bất ngờ Tống Thanh Thư cả kinh quát lớn.- Trang chủ, đừng di chuyển !Phía trước, Du Phụng có chút thất thố đứng khựng lại.
Lúc này Tống Thanh Thư mới thở dài.- Vào trong huyệt động này, bước trên 650 viên đá đầu tiên thì vô cùng bình thường, nhưng qua 650 viên thì bắt đầu có bố trí bẫy rập ở hai bên thành động, các cơ quan này trải dài 1350 viên tiếp theo.Trang chủ….… vừa bước vào viên đá thứ 651 a !Lúc này tất cả mọi người tập trung thần thức quan sát, dù hai bên thành động ẩm ướt, gồ ghề, nhưng khi quan sát kĩ mấy vòng đều nhận ra có vô số lỗ như đầu ngón tay cái nguỵ trang khéo léo giữa các khe đá, vô cùng khó nhận biết.Chỉ nghe giọng điệu Du Phụng có chút thất thố.- Ta… ta…Lúc này Tống Thanh Thư bước tới đứng trên viên đá thứ 650, một chân vươn đến đạp lên vị trí Du Phụng đang đứng, cũng chính là viên đá thứ 651.- Được rồi.
Trang chủ hãy thoái lui.Du Phụng nghe vậy chỉ gật đầu làm theo.
Sau khi thấy nàng ta đã thoái lui, Tống Thanh Thư mới bất ngờ rút chân, nhanh chóng thuấn di thoái lui ra sau.“Vụt…. vụt… vụt….”“Xoẹt… xoẹt… xoẹt…”Trong bóng đêm, có vô số thanh lao kim loại phóng vun vút qua lại, tốc độ không sao hình dung được, nghe âm thanh xé gió kia trong đêm, ngoại trừ Tống Thanh Thư ra, ai nấy đều vô cùng bất ngờ.Lý Quý thầm vuốt mồ hôi trên trán.“Cơ quan thế kia, Địa cảnh, Thiên Cảnh khả năng không thể thoát được, Du Phụng đoán chừng muốn thoát khốn cũng phải bại lộ tu vi a…”..- Đa tạ công tử tương trợ, chút nữa là ta đã….Tống Thanh Thư dường như thấy được nét mặt khó xử của Du Phụng, ngữ điệu có chút hoà hoãn.- Trang chủ không cần khách khí, thật ra cũng là do ta không nhắc nhở trước a !“Vụt…. vụt… vụt….”“Xoẹt… xoẹt… xoẹt…”Bất ngờ lúc này lại có thêm một tràng các cơ quan kích hoạt, vô số thanh lao phóng vun vút xé gió qua lại.Không lâu sau, khi không còn động tĩnh gì nữa.
Tống Thanh Thư mới mỉm cười.- Được rồi ! Cơ quan chỉ kích hoạt hai lần.
Mọi người hãy phi hành sát sát ta nhé, tuyệt đối đừng chạm vào thành động cũng như nền đá bên dưới.Cả bốn người phi hành san sát nhau, Du Phụng ánh mắt đảo một vòng gật gù.- Cơ quan thật tinh xảo, các thanh lao này phóng ra tốc độ vô cùng nhanh, nhưng lại nhắm đến lỗ nhỏ ở đối diện vô cùng chuẩn xác.
Sau khi cơ quan kích hoạt xong, nơi này liền trở lại như cũ chẳng có gì khác lạ cả.Tống Thanh Thư phi hành ở trước mỉm cười.- Trang chủ không biết đó thôi, để nắm rõ các cơ quan này, mấy trăm năm qua, Tống gia ta hi sinh không biết bao nhiêu nhân mạng lẫn nhân tài đấy.- Công tử thật là phóng khoáng, tiết lộ bí mật này cho ta, chẳng lẽ không sợ ta sẽ…?Nghe thấy Du Phụng hỏi vậy, mọi người ai nấy ánh mắt đều có dị động, không lâu sau mới nghe Tống Thanh Thư nói chầm chậm.- Trang chủ lại thử lòng ta rồi, 48 huyệt động này, khi đi hơn 1800 trượng, đều sẽ đến cự động, từ cự động này trở đi, các huyệt động nhỏ chằng chịt lẫn trận pháp áp chế tu vi dày đặc mới chân chính là thử thách.- Cũng chẳng thiếu các thế lực tìm ra nguyên tắc bố trí bẫy rập như Tống gia để đi tới được cự động kia.- Khi đến được đó rồi, mới là thử thách chân chính, coi như trách nhiệm của người bảo hộ kết thúc a….Nói xong, Tống Thanh Thư vô thức liếc nhìn về phía Hà Dạ Tư, cũng chẳng biết nghĩ gì.
Lý Quý cũng vô thức lâm vào trầm tư.Dọc đường đi, nhờ có Tống Thanh Thư, cả nhóm tránh được không biết bao nhiêu bẫy rập, thậm chí bên trong huyệt động này, còn phải băng qua một hồ nước đen ngòm trải dài gần 400 trượng.
Chính là nơi sinh sống của một đầu Ngạc Ngư thiên cảnh dài hơn 8 trượng.Lần này cũng nhờ Tống Thanh Thư tế ra một túi vải kì lạ có mùi khó ngửi, đầu Ngạc Ngư kia mới chán ghét mà tránh xa bọn hắn.Rốt cuộc hơn 5 canh giờ sau, cả nhóm mới đi đến được cự động.
Vừa đặt chân xuống, Lý Quý nằm dài thở dốc khó tin.- Không ngờ… quãng đường chỉ có 1800 trượng mà lại tốn nhiều công sức như vậy.Du Phụng lẫn Hà Dạ Tư cũng không khá hơn, nghe vậy liền lau mồ hôi đầm đìa trên trán gật gù.Ánh mắt Lý Quý đảo một vòng, nơi này quả thật đúng như tên gọi, chính là một hang động vô cùng lớn, bề ngang rộng hơn 60 trượng.Giống hệt như đang ở bên trong một chiếc giếng khổng lồ.
Chỉ khác ở chỗ, trên trần động, có vô số những nhánh dây leo rũ dài xuống khó tin, đang phát sáng lập loè.Đúng lúc đang miên man cảm thán này, Lý Quý như nghe thấy âm thanh gì đó, cả người khựng lại, ánh mắt mở lớn, không lâu sau thì trở lại như thường.Cách đó không xa, chỉ thấy Tống Thanh Thư đi đến giữa ngay động, tế ra một bộ bàn ghế bằng đá cùng một ấm trà.
Phất tay mời mọi người sau đó thong dong ngồi xuống.
Du Phụng lẫn Hà Dạ Tư cũng không cố kị đi đến....Chẳng biết qua bao lâu.Tống Thanh Thư hạ tách trà xuống, mỉm cười.- Không biết lần này người vào trong kia là Trang chủ hay Tiểu Kê đại sư ?Chỉ thấy Du Phụng nhìn sang nhân ảnh đang lười biếng nằm nhắm mắt dưới sàn mỉm cười.- Công tử thật biết đùa.
Ta đã thử qua một lần, cũng biết khó nhằn như thế nào.
Lần này tất nhiên là Tiểu Kê rồi.Tống Thanh Thư nhìn sang nữ tử đối diện.- Hà muội, ngươi cùng Tiểu Kê cùng vào huyệt động… có gì….Nói đến đây, chỉ thấy Tống Thanh Thư bỗng khựng lại.
Trợn trừng lên, ánh mắt vô cùng sợ hãi.Hắn vội đứng dậy, lui ra sau mấy bước nhìn về Du Phụng lẫn Hà Dạ Tư cùng Lý Quý vô cùng cảnh giác..- Các ngươi… ai… ai….“Ầm…”.Chưa nói hết câu, Tống Thanh Thư đã ngã bật ra sau bất tỉnh.
Du Phụng thấy biểu hiện của Tống Thanh Thư không những không vui mừng mà….….lại đại biến.Nàng ta vội đứng dậy lui ra sau, nhanh chóng đình chỉ hô hấp.
Ánh mắt nheo lại nhìn Lý Quý đang nhắm trên sàn, sau đó quay phắt sang Hà Dạ Tư.- Là ngươi ?Biểu hiện của Du Phụng lúc này bắt đầu như cảm thấy gì đó, trợn tròn thất thố.
Hà Dạ Tư khuôn mặt mỹ miều đượm buồn kia chợt mỉm cười.- Không ngờ trang chủ tu vi chỉ Địa Cảnh mà lại cầm cự đến giờ phút này… quả là có môn đạo !Bất ngờ, Hà Dạ Tư tế ra một đoản kiếm đi về phía Tống Thanh Thư, nhoẻn miệng.- Thứ lỗi cho ta, ta cùng trang chủ vốn không thù không oán.- Nhưng lần này lại vô tình cùng đồng hành....!vậy thì tội danh giết Tống Thanh Thư....- Vạn Nhẫn trang….….
Phải gánh rồi !Du Phụng đanh lại.- Ngươi… ngươi muốn mượn giao giết người ? Rốt cuộc ngươi là ai ?Hà Dạ Tư nghe vậy có chút bất ngờ, chẳng biết nghĩ gì liền cười khanh khách.- Đằng nào trang chủ chẳng chết, hà tất phải tò mò a !Nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Du Phụng, Hà Dạ Tư nhướng mày cười như không cười.- Dù sao đi nữa, chết dưới tay một tu sĩ Thiên Cảnh như ta, trang chủ Địa Cảnh cũng chẳng có gì hối tiếc cả nhỉ ?Chỉ thấy Hà Dạ Tư lật người Tống Thanh Thư lại, ánh mắt nhìn xuống nheo lại không cố kị loé lên sát ý.Hai tay từ từ đưa đoản kiếm lên.....Ta là Phong Lưu Ca Ca - Tác Dục Tu KýĐa tạ các vị của cộng đồng truyenyy là:Đạo hữu kolpol1995 đã ủng hộ TLT cho ta !VàĐạo hữu phởn đã yêu thích mà đẩy Kim Phiếu cho tại hạ !Vô cùng cảm kích tấm lòng của chư vị a !Một lần nữa đa tạ !.
Truyện khác cùng thể loại
97 chương
89 chương
64 chương
54 chương
665 chương
25 chương