Đứa con của mưa
Chương 3
1 năm trước...Trên con đường dài có 2 người đang trong tay hạnh phúc
- anh ơi mưa và nước mắt giống nhau k anh?_ Nu ngây thơ hỏi Lio
- anh nghĩ là có_ anh cười hiền đáp
- Giống nhau như thế nào ?
- nó đều đẹp, trong suốt và mang nhiều kỉ niệm
- uh nhỉ nó đều rất đẹp, nhưng hình như mưa là mang nỗi đau với hạnh phúc của ông trời, còn nước mắt là hạnh phúc và nỗi đau của con người anh nhỉ?
- uh. Mà e hứa chỉ rơi nước mắt hạnh phúc thôi nhé? phải luôn mỉm cười bk k?
Nó hạnh phúc trả lời_ e hứa
Thế là 2 người hạnh phúc đi vs nhau dưới cơn mưa đầu mùa, nhẹ nhàng và tràn ngập hạnh phúc
Hôm ấy Chủ nhật 2 người rủ nhau đi dạo phố. Đang đi thì cô bỗng nghe tiếng gọi của 1 cô gái lạ
- anh Lio ơi!
Lio ngạc nhiên nhìn cô gái trông rất xinh. mỉm cười ôm cánh tay Lio nói
- anh ơi sao anh ở đây, e đang đi mua đồ cho 2 đứa mình nè, mà anh khi nào chúng ta qua Pháp dậy anh?
- à ừ. tuần sau
- hihi vui wa. dậy là sắp tới lễ đính hôn của mình rồi nhỉ
Nảy giờ NU như tượng. K hiểu là thật hay mơ, nó k mình có nghe lầm hay k. nó quay qua nhìn anh nhưng chỉ nhận được là ánh mắt bối rối. nó khó khăn lắm mới nói được:
- anh này, anh có j muốn nói với e k?
Lio chỉ biết đau lòng nhìn cô gái nhỏ trước mặt, anh biết anh sai khi dấu cô về việc có hôn ước nhưng anh wa tham lam muốn bên cạnh cô lâu hơn nữa nên k nói. nhìn cô anh rất đau
- anh xin lỗi vì k báo cho em
Nó cười chua xót, cô tách từng ngón tay của mình ra khỏi bàn tay ấm của anh và nói
- e hiểu rồi. Thôi anh k cần bận tâm về e nữa. chúng ta chia tay anh nhe!
Anh ngơ ngác nhìn bóng cô . cô như người mất hồn k biết mình nên làm j.
Cô gái hồi nảy thì k biết chuyện j xảy ra nhưng anh kêu cô về trước nên cô đã về.
Nó đi miết nhưng k biết là mình đang trên đường nào, nước mắt thì cứ rơi lặng lẽ. khi nó chuẩn bị băng wa đường thì cô nghe tiếng còi ting..ting..........
Nhưng nó chỉ bk đứng trơ ra.
Nó nhắm mắt lại nhưng lại thấy hình như mình bị đẩy ra. Nó nghe tiếng Rầm..... khá to.
Mở mắt thì thấy 1 cảnh kinh khủng xảy ra trước mắt. Người con trai nó đă từng yêu đang nằm trên đường bên dưới là vũng máu. TRời như đau giúp nó nên trút mưa xuống. Cơn mưa làm máu hòa cùng và lan ra rộng hơn.
NÓ chạy tới đau đớn ôm Lio vào lòng, miệng k ngừng nói
- anh k sao chứ, anh ơi!! anh tỉnh dậy đi có được k? anh ơi!!!!
Nó khóc nhưng có ai thấy nó khóc chứ. Mưa làm che đi những giọt nước mắt đau khổ ấy, mưa cứ vô tình rơi lên thân hình nhỏ bé của nó
LIo yếu ớt nói
- em k được khóc, em đã hứa chỉ khóc khi hạnh phúc thôi mà. Em nín đi, mỉm cười đi nào, anh xin lỗi em vì mọi thứ
Nó nhìn anh , tay ôm anh rất chặt
- em hứa nhưng anh tỉnh lại đi. em sẽ tha thứ cho anh, em k cần anh xin lỗi, em cần anh ở bên em thôi có được k? anh mỉm cười và nhắm mắt. NÓ k tin vào những gì xảy ra trước mắt. nó hét trong vô vọng
- kkkk............................ thế là thân hình nhỏ bé nó cũng ngã trên đường. tay ôm chặt anh như sợ anh biến mất. Mưa rơi càng nặng hạt hơn
Truyện khác cùng thể loại
171 chương
28 chương
61 chương
13 chương
21 chương
60 chương
70 chương