Đưa Cơ Trưởng Về Làm Vị Hôn Thê FULL
Chương 111
Tại Biệt Thự Dương Gia
Anhn và cô lái xe đến, anh đưa cô đi vào nhà.
Cô đi theo sau anh, khoác tay anh.
Sự xuất hiện của hai người bỗng chốc làm cho mọi người hầu trong nhà nhìn thấy đều bất ngờ.
Họ chưa bao giờ thấy người nào xinh đẹp xuất chúng như Lục Kiều Hân.
Còn về phía cô, cô nhìn xung quanh mọi thứ đều không quen, mà điều đấy cũng đúng thôi.
Tại vì từ lúc quen anh đến giờ cô cũng chưa bước đến Dương gia thêm lần nào trừ cái lần cùng mẹ đi sinh thần của thống đốc Dương Tiêu Hồng tức là ba anh.
Cảnh tượng tối hôm đó bây giờ chỉ còn là những điều mờ ảo, đó là vào ban tối.
Không khí lộng lẫy khác hẳn với sự nghiêm trang ban ngày của biệt thự.
Cô ngước lên nhìn anh rồi lại nghĩ đến đến sự xuất hiện của anh trong bữa tiệc ngày hôm đó, Phong cách ấy vẫn không thay đổi với tính cách hiện giờ của anh.
Mới đi một chút hai người đã vào đến bên trong nhà.
Cô nhìn vào phòng khách, ở đấy có ba người đang ngồi.
Rất nhanh cô đã nhìn chúng một vị thống đốc nghiêm nghị ngồi ở ghế, chưa cần đoán cô cũng biết đó là ba anh.
Nhìn xong cô lại liếc sang hai người ngồi ghế đối diện với ba của anh.
Cô bất ngờ vì đó là Chu Linh Linh, còn bên cạnh cô ta là một người đàn ông với những vết sẹo đáng sợ và còn bị chột một mắt nữa.
Dương Tư Thần cũng bất ngờ không kém cô.
Anh đưa ánh mắt khinh bỉ nhìn lại phía hai cha con bọn họ.
Chu kiêm và con gái của mình nhìn lại phía ánh mắt anh thì nụ cười vụt tắt.
Anh không ưa bọn họ, họ biết và họ cũng ngại nói chuyện với anh, một phần cũng là xấu hổ về những việc mình đã làm.
- "Dương Tư Thần, nào con ngồi lại đây"
Cô nhìn xung quanh mà quên béng mất việc chào hỏi.
Nhanh chóng không chậm một giây cô đã cúi đầu lễ phép chào hỏi hỏi thống đốc Dương
- "Con chào bác"
Dương Tiêu Hồng nhìn thấy cô bên cạnh anh thì bất ngờ, ông nhìn cô rồi hỏi.
- "Con là...?"
Lục Kiều Hân thấy thống đốc Dương hỏi mình thì nhanh chóng trả lời, trong lúc cô chuẩn bị giới thiệu bản thân thì Dương Tư Thần đã lấy tay khoác vay cô kéo lại mình và nói.
- "Đây là bạn gái của con.
Lục Kiều Hân"
Thấy con trai của mình trả lời thì thống đốc Dương vui vẻ cười rồi nhìn về phía cô hỏi tiếp.
- "Vậy con là vị tiểu thư của Lục ra sao!?"
- "Vâng, con là con gái đầu của bọn họ"
Lục Kiều Hân khẽ cúi đầu cung kính ông với vẻ hơi chút khách sáo.
Còn ông thì đã ưng ý với cách lịch sự và vẻ ngoài của cô.
- "Hai con lại ngồi đi"
Dương Tư Thần đưa bàn tay to lớn nắm lấy tay cô khiến mọi người ở đây đều nhìn thấy.
Anh đưa cô lại ghế ngồi cùng nhau.
Anh nhìn xung quanh như chỉ mình thống đốc Dương có mặt ở đây.
- "Ba! hôm nay là ba muốn nói với con chuyện gì vậy?"
Thấy anh hỏi vậy thì Dương Tiêu Hồng mới bắt đầu nói.
- "Về chuyện của cha con con Chu Kiêm, bọn bọ..."
- "Ba! Nếu là chuyện này thì ba không cần nói đâu, còn sẽ không tha thứ cho những những việc mà cha con họ đã gây ra"
Dương Tư Thần nói xong câu này thì không khí bỗng trở nên gượng gạo.
Hai cha con họ nhìn anh với vẻ mặt áy náy.
Chu Linh Linh hơi cúi thấp đầu xuống khẽ nói.
- "Dương Tư Thần, tôi xin lỗi anh vì những sự việc trước kia tôi đã gây ra với anh"
Chu Linh Linh nói xong những câu đó thì thống đốc Dương bắt đầu nhìn lại phía con trai của mình mà kể mọi việc.
Những lời ba anh giải thích với anh anh đều không quan tâm.
Dù là hiểu nhầm hay gì đó thì anh cũng không hề ưa bọn họ và những hành động lúc trước đã gây ra.
- "Ba nói xong chưa? Con không muốn nghe bất cứ chuyện gì về bọn họ"
Chu Kiêm và con gái mình thấy thái độ của anh không vui vẻ nhắc đến họ thì cũng nhanh chóng quay qua nói với thống đốc Dương.
- "Anh Dương.
Nếu Dương Tư Thần đã không muốn tha thứ thì cũng không cần cố chấp, tôi biết chuyện này cũng rất khó để chập nhận được"
- "Chu Kiêm, anh đừng buồn quá.
Tính cách con trai tôi trước giờ là như vậy"
Thống đốc Dương vừa nói xong thì Chu Kiên vội khuơ tay.
- "Không sao, không sao"
Thống đốc Dương quay sang phía Dương Tư Thần đang ngồi.
Ông không có ý định kể về việc của Chu Kiêm nữa mà hỏi.
- "Vậy chuyện quan trọng của con là gì vậy"
Lúc này thì Dương Tư Thần mới bắt đầu tuyên bố với ba của mình.
- "Ba.
Còn muốn kết hôn với Kiều Hân"
Có vẻ chuyện này đến quá bất ngờ với ông nên cũng cũng chưa thể định hình được.
Tính ra anh vào Lục Kiều Hân yêu nhau từ lúc nào thì ông cũng chưa biết với lại chuyện này đến quá bất ngờ.
- "Nếu đây là tình yêu thật sự của con thì ba sẽ không cấm cản.
Con người con ba biết rõ, nên ba sẽ tôn trọng quyết định của con"
- "Cô ấy là người con yêu duy nhất, cô ấy là quyết định đúng đắn của con".
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
48 chương
16 chương
10 chương
172 chương
30 chương
5 chương