Dụ vợ ngốc động phòng
Chương 8
Tại sân bay
" Ba , mẹ hai người phải đi thật sao Giai Kỳ nhớ hai người lắm " Giai Kỳ ủ rũ buồn thiu nắm chặt tay ba mẹ lưu luyến không rời .
Nhược phu nhân vuốt ve mái tóc xoăn dài của Giai Kỳ ôn nhu nói , " Giai Kỳ ngoan , ở nhà với Hạo Kiện ba mẹ phải đi chăm sóc chị con . Khi nào chị con khỏe ba mẹ sẽ về cả chị của con nữa "
Giai Kỳ mừng rỡ hỏi : " Chị Tịnh Hương sẽ cùng về ạ , con nhớ chị lắm "
" ừm " bà khẽ gật đầu ân cần nhìn đứa con gái mà lòng chua xót không nói nên lời , ba cô quay sang Mục Hạo Kiện cất giọng trầm ổn : " Giai Kỳ nhờ con chăm sóc . "
Mục Hạo Kiện gật đầu ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn trầm ấm trả lời : " Ba mẹ yên tâm con sẽ chăm sóc vợ con ạ "
Giai Kỳ dựa vào vòng ngực anh vẫy vẫy tay chào ba mẹ lặng im nhìn ba mẹ bước vào trong .
Đúng lúc cô bắt gặp hình ảnh hai cha con vui đùa người cha cõng cậu con trai trên vai nở nụ cười hạnh phúc cậu con trai bật lên tiếng cười khanh khách rộn rã , Giai Kỳ kéo kéo lấy tay áo anh ánh mắt tràn đầy ao ước . Mục Hạo Kiện cúi xuống nhìn cô mà ngẩn người cho tới khi đôi môi nhỏ nhắn chu lên năn nỉ nói : " Chồng ơi vợ muốn được cõng , cõng ~ "
Mục Hạo Kiện khẽ chớp đôi mắt rồi lại chớp thêm lần nữa đôi môi mỏng khẽ mấp máy không nói lên lời , Giai Kỳ thấy anh không trả lời mình buồn thiu dùng dằng bỏ đi nhưng ai mà biết cô vòng ra phía sau nhảy lên bờ vai anh đáng tiếc thay cô chỉ cao gần tới vai anh nên rất khó khăn toàn bị tụt xuống mếu máo cô nói : " Chồng hư lắm không thương vợ , vợ muốn được cõng "
Hạo Kiện dở khóc dở cười quay lại thay vì cõng cô thì anh bế cô theo kiểu công chúa lợi dụng hôn chụt lên đôi môi cô thì thầm : " vậy kiểu này được không ? "
Giai Kỳ vùng vẫy chu môi bất mãn , " vợ muốn chồng cõng cơ như cưỡi ngựa á "
Anh mặc kệ cho cô vùng vẫy sải bước lớn đi về phía trước " anh lại thích bế em thế này vì như vậy anh mới được nhìn vợ của anh đẹp như thế nào và ... cần phải bồi bổ cho mập lên mới được , vợ à em nhẹ quá "
Nắng sớm chiếu xuống hình bóng hai người thật đẹp thật ấm áp khiến người ta như nhìn thấy thần tiên hạ nhân gian , tiếng cười của anh vang vọng , tiếng bất mãn của cô hòa quyện lại với nhau .
[ .... ]
Giai Kỳ ngồi vắt chân lên sô pha nghịch điện thoại còn anh thì đã đi vào phòng họp . Từ sân bay về cô cứ nằng nặc muốn ở cùng anh , cô nói " chồng đi đâu vợ đi theo đó , vợ không cho chồng đi lum tum đâu mẹ bảo chồng ở ngoài hay bị mấy cô không tốt quấy rầy , vợ phải canh chừng đánh mấy cô một trận mới được " nghe vậy anh liền gật đầu đồng ý đưa cô đến công ty và anh rất muốn biết chú mèo nhỏ "đánh nhau" ra sao .
Nhìn qua tấm gương phòng đối diện anh mỉm cười khi nhìn bóng dáng cô ngoan ngoãn ngồi đó đợi anh , các cổ phần lần đầu nhìn thấy Tổng giám đốc cười liền sửng sốt có phải họ nằm mơ rồi không .
" Mục tổng hạng mục của tập đoàn Trịnh Thị muốn hợp tác với chúng ta " thư kí Vân Hải cất giọng bình ổn báo cáo .
Mục Hạo Kiện khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng nụ cười vừa này giống như không hề tồn tại , khẽ cong môi lạnh nhạt nói : " Các vị thấy sao ? "
" Mục tổng tôi nghĩ đây là chuyện tốt công ty chúng ta đa lĩnh vực nếu chúng ta cùng Trịnh Thị hợp tác về sản phẩm xa xỉ cấp cao nhất định sẽ đem lại lợi nhuận lớn . " một vị cổ đông nêu lên ý kiến của mình .
" Tôi nói này Hồng Đại có phải ông già rồi nên tiếp nhận thông tin chậm chạp hay không ? ông không biết là Trịnh Thị đang gặp rắc rối về sản phẩm nước hoa đợt trước hay sao giờ hợp tác chẳng phải là chuốc thêm rủi ro cho công ty chúng ta ? Chúng ta có kinh nghiệm về các mặt hàng xa xỉ cao cấp này sao . " Một vị trung niên liền lên tiếng phản bác lại vị cổ đông Hồng Hải .
" Trần Thiếu Hà ông mới là người không biết gì . Tập đoàn Trịnh Thị là một tập đoàn lớn mạnh nhất nếu được hợp tác với họ chúng ta sẽ mở rộng thị trường nắm vững được nhiều mặt hàng , còn vụ nước hoa đó đã cách đây hai năm mà ông còn nhắc lại nó chẳng phải vì một lỗi sơ suất thôi sao ? cũng đâu có chết người " Hồng Hải cau mày đánh thép trả lời lại .
" Lỗi sơ suất ? vậy ông nói tôi nghe lỗi đó ở đâu ? Trịnh Thị đã giải quyết chưa hay là để mặc dư luận đồn thổi ra sao cũng không một lời giải thích mặc trôi theo thời gian . " Trần Thiếu Hà như nghe một câu nực cười đáp lại
Mục Hạo Kiện vẫn duy trì trạng thái phong vân kinh đạm nhìn các cổ đông không ngừng đấu khẩu với nhau mà nhàn nhạt cong môi cười lạnh lùng .
Buổi họp kéo dài tận ba tiếng đồng hồ sau khi căn dặn thư kí anh nhẹ nhàng mở cửa nhìn về phía sô pha một chú mèo con đang cuộn tròn ngủ ngon lành chiếc điện thoại bị bỏ rơi chơi vơi dưới sàn nhà chậm rãi bước đến bên cạnh ngồi xuống vuốt ve khuôn mặt Giai Kỳ đầy cưng chiều ôn nhu đặt một nụ hôn lên trán Mục Hạo Kiện nhẹ nhàng cẩn thận bế cô vào phòng nghỉ .
Truyện khác cùng thể loại
408 chương
39 chương
74 chương
44 chương
133 chương
10 chương