Dụ vợ ngốc động phòng
Chương 54
Đông Hoa công chúa kể về nàng công chúa khi vừa mới chào đời đã mất đi cha lẫn mẹ , ngày cô sinh ra cũng là ngày mà triều đại Nguyệt Quốc sụp đổ mọi người cho rằng cô là tai ương của đất nước đã đuổi đánh cô ra khỏi Nguyệt Quốc , vú nuôi vì thương cô đã nhanh chóng trước khi mọi người truy đuổi đã nhanh chóng bồng cô đến đất nước khác sinh sống .
Đông Hoa vốn không biết gì về thân phận của mình , tại Thiên Quốc cô trở thành lão đại của cái bang chuyên đi trộm của cải của người giàu . Trong một lần tình cờ cô ăn trộm phải ngọc bội của hoàng đế nên bị thuộc hạ của hoàng đế bắt giữ . Ngạn Vũ Thiên lúc đó là hoàng đế nước Thiên Quốc anh đem cô trở thành nữ hầu bên cạnh mình khi biết cô cũng có thân thủ tốt liền đem cô bồi dưỡng thành một sát thủ . Cẩm Hoa là bạn thanh mai trúc mã của Ngạn Vũ Thiên , cô là cháu của Hoàng Thái Hậu Trương Nghiêm đã được hoàng thượng trước kia phong làm Ninh Kha công chúa và có hôn ước với Ngạn Vũ Thiên . Năm Ngạn Vũ Thiên lên làm vua cũng là lúc Cẩm Hoa lên làm hoàng hậu , Cẩm Hoa từ nhỏ đến lớn luôn một lòng yêu Ngạn Vũ Ngạn mặc dù biết Ngạn Vũ Thiên chỉ coi cô là muội muội nhưng cô vẫn một lòng chung tình chờ đợi người , cô tin rằng sẽ có một ngày người sẽ để ý đến cô nhưng tất cả chỉ là do cô mơ ước về điều đó khi Ngạn vũ Thiên đem về cung một cô gái lạ mặt , Cẩm Hoa chưa từng được thấy nụ cười của Ngạn Vũ Thiên rạng rỡ vui vẻ khi chàng bên cạnh Đông Hoa . Cẩm Hoa đã tìm mọi cách dò la thông tin về Đông Hoa và biết được cô chính là vị công chúa thất lạc ấy . Một lòng vì lo sợ Đông Hoa khi biết được Nguyệt Quốc là do Thiên Quốc khai trừ thì sẽ báo thù , hai vì lòng ghen ghét khi Đông Hoa ngày càng được Ngạn Vũ Thiên sủng ái phong nàng làm Quý phi chỉ sau nàng một bậc nên nhiều lần Cẩm Hoa bày đủ mọi kế sách hãm hại Đông Hoa thậm chí hại cả đứa con của Đông Hoa và Ngạn Vũ Thiên . Ngạn Vũ Thiên biết được liền đem cô nhốt vào lãnh cung sám hối . Vừa ấm ức uất hận của Cẩm Hoa ngày càng dồn nén cô nổi điên đập phá mọi thứ sự hận thù của cô đối với Đông Hoa ngày càng lớn cô cố gắng chạy ra khỏi lãnh cung muốn nói cho ngạn Vũ Thiên tất cả , muốn cho chàng biết Đông Hoa chính là vị công chúa cuối cùng của Nguyệt Quốc nhưng cô không có cơ hội để nói cho chàng biết , trên đường ra khỏi lãnh cung cô gặp phải thích khách may mắn thay thuộc hạ của Ngạn Vũ Thiên đến kịp lúc cứu cô và Cẩm Hoa sau đó liền xuất cung ngay khi biết đó là người Nguyệt Quốc còn sót lại .
Cẩm Hoa là người nữ phụ có cái kết đau buồn nhất , trong ngày săn bắn hoàng cung cô đã cố tình đi theo để báo tin nhưng cô không thể tiếp cận được với Ngạn Vũ Thiên , Cẩm Hoa đành nhân cơ hội gặp riêng Đông Hoa cầu xin cô ấy mau dừng việc này lại nhưng Đông Hoa lại hoàn toàn không biết chuyện gì cả cho đến khi Cẩm Hoa vô tình nói cô là công chúa cuối cùng của Nguyệt Quốc và những người Nguyệt Quốc còn sống sót đang âm mưu muốn giết Ngạn Vũ Thiên tại bãi săn này . Cuối cùng Cẩm Hoa hi sinh bản thân mình giải vây cho Ngạn Vũ Thiên cô chiến đấu đến sức cuối cùng còn đỡ lấy mũi tên cho Ngạn Vũ Thiên . Cẩm Hoa là một người đáng thương nhưng cũng đáng trách , cô đáng trách ở chỗ đặt tình yêu sai người cũng yêu quá mù quáng mà hại biết bao nhiêu người , đáng thương là tình yêu của cô mãi chỉ chung tình một người dù người đó căm hận đã đối xử tệ bạc với cô đến cuối cùng là chết vì người ấy .
" Tịnh Hương cô chuẩn bị xong chưa . " Trương Nghị đi lại cắt ngang mạch suy nghĩ của Tịnh Hương .
" Ừm đã xong .. " Tịnh Hương hé mắt nhìn , cô lười biếng dựa vào ghế đã hai tiếng rồi vẫn chưa đến lượt cô thử vai cô chính là sắp chán đến chết rồi .
" Mời số 134 , vào " Người bên đạo diễn gọi tên số rồi âm thầm đi vào .
Tịnh Hương nhìn xuống số mình vừa bốc là 134 cô liền bật dậy vươn vai cho thư giãn người rồi tinh nghịch nháy mắt với người đại diện của mình , " Anh Trương chúc tôi thành công đi "
" Cô còn cần tôi chúc sao ? " Trương nghị hờ hững liếc cô hỏi lại .
" Tại sao lại không chứ , thôi tôi vô đây vai diễn nay tôi nhắm rồi . " Tịnh Hương vẫy tay cười nói , một vai diễn khi cô đã xác định thì không có gì cô không ngại mà dành lại cho mình .
Khi cô vừa bước vào liền bắt gặp một người con gái vừa òa khóc vừa chạy ra ngoài , không ai không biết đạo diễn Trần là một người vừa nghiêm khắc vừa chọn diễn viên vô cùng khắc khe nên chắc cô diễn viên kia bị đạo diễn Trần phê phán thậm tệ rồi . Tịnh Hương hơi đảo mắt một chút cô hờ hững không thèm nhìn người không nên có mặt tại đây rồi tìm kiếm nữ chính , cô tin chắc Hạ Đình cũng có mặt tại đây , quả nhiên nơi cuối góc bàn Hạ Đình một bộ mặt chán nản mất hết kiên nhẫn coi từng người thử vai ngoài mặt thì cười nói nhưng thực chất ả muốn rời khỏi đây rồi .
Tịnh Hương không nhanh không chậm đi lên trước cô khẽ nở nụ cười nhẹ cúi đầu chào Ban Giám Khảo , các Ban Giám Khảo khi nhìn thấy Tịnh Hương liền vui mừng trong lòng như vốn định rằng cô chính là người đã được chọn cho vai diễn Cẩm Hoa .
" Xin chào mọi người " Tịnh Hương cất giọng dịu dàng nói .
" Nhược Tịnh Hương tôi có một yêu cầu nhỏ với cô . " Đạo diễn Trần ánh mắt hơi dịu lại bởi ông đã từng cùng Tịnh Hương hợp tác trong bộ phim " Mối tình lần thứ 100 " nên ấn tượng của cô đối với ông khá là sâu sắc .
" Vâng ? " Tịnh Hương hơi tò mò hỏi .
" Tôi muốn cô diễn cảnh thứ 33 " Đạo diễn Trần ôn tồn nói .
Mọi người khi thấy biểu hiện của đạo diễn Trần đối với Tịnh Hương có vài phần dịu dàng đã chắc mẫn điều mình đoán là đúng . Hàn Minh Vũ hơi dựa người ra sau ghế thoải mái nhìn chú nhím con phía trên bục khẽ cười nhẹ .
" Vâng .. "
Tịnh Hương nhẹ nhàng gật đầu cô bước lại chính giữa bục , cảnh 33 chính là cảnh Cẩm Hoa tát Đông Hoa khiến cô ấy sẩy thai điều đáng chú ý ở cảnh này chính là ánh mắt lạnh lùng của Cẩm Hoa khi nhìn Đông Hoa nằm sấp dưới sàn ôm bụng đau đớn cho đến sự khinh sợ khi nhìn dòng máu đỏ tươi chảy từ hai chân của Đông Hoa , lúc đó Cẩm Hoa đã hoảng loạn vô cùng cô chính là không cố ý muốn Đông Hoa sảy thai và cô cũng không biết là Đông Hoa đang mang thai con của Ngạn Vũ Thiên , Cẩm Hoa đã vội vàng gọi người truyền thái y đến vội vàng đỡ lấy Đông Hoa . Từ cảnh này người đọc cũng một phần biết Cẩm Hoa hoàn toàn không phải là người xấu ít nhất cô đã có một chút tỉnh táo trong sự việc mình gây ra .
Rất nhanh chóng Tịnh Hương nhập vào vai Cẩm Hoa cô ung dung ngồi xuống ghế đạo cụ chuẩn bị sẵn tay khẽ bưng tách trà nhẹ nhàng thưởng thức , dù cô chỉ đang diễn một mình hành động của cô chỉ là sự tưởng tượng nhưng mọi người lại có thể chính diện nhìn ra một Cẩm Hoa thực sự .
" Quý phi dạo này hẳn là rất bận .. " Tịnh Hương cất giọng nhẹ nhàng nhưng lại phần lạnh lùng kiêu ngạo của mẫu nghi thiên hạ .
Tiếp sau đó là hành động một cái tát mạnh khiến Đông Hoa ngã xuống , ánh mắt lạnh lùng hờ hững nhìn Đông Hoa không xen lẫn được một cảm xúc nào là sự hận thù cứ như việc Hoàng hậu trị các phi tần trong cung là chuyện thường , cho đến ánh mắt khinh sợ khi nhìn thấy dòng máu đỏ tươi nơi chân Đông Hoa . Tịnh Hương vội vàng hét lớn chạy lại đỡ lấy Đông Hoa .
Tất cả Tịnh Hương làm đều như thật mọi người không khỏi tâm đắc vỗ tay , Tịnh Hương khẽ đứng dậy phủi đi lớp bụi trên váy khẽ cúi người cảm ơn .
" Tịnh Hương cô vẫn diễn xuất bậc chúng như ngày nào " Đạo diễn Trần hài lòng cười vang nói .
" Khiến đạo diễn Trần chê cười rồi " Tịnh Hương nhẹ nhàng đáp lại .
" Haha ... cô lại khách sáo rồi " Đạo diễn Trần bật cười bắt tay với Tịnh Hương .
" Chị Tịnh Hương chúng ta lại gặp nhau rồi , lần này được hợp tác với chị thật khiến em hạnh phúc vô cùng " Hạ Đình đi lại thân thiết nói , nếu đạo diễn Trần đã yêu thích Tịnh Hương như vậy tại sao cô không nắm bắt thân thiết với Tịnh Hương chứ dù cô ta có là chị của Giai Kỳ đã sao cô ta có thể làm được gì cô .
Hạ Đình nghĩ chắc trong lòng vậy liền giả bộ đi lại thân thiết bắt tay với Tịnh Hương .
" Hai cô quen biết nhau sao ? " Đạo diễn Trần tò mò hỏi , cả mọi người cũng cùng một nổi tò mò .
" Nào có chắc Hạ Đình nhận nhầm người rồi tôi đây là lần đầu tiên gặp cô ấy nhưng mà được hợp tác với ảnh hậu , Tịnh Hương tôi cũng thật sự rất vinh hạnh " Tịnh Hương cười nhạt bắt tay với Hạ Đình một mặt phủ nhận mối quan hệ với Hạ Đình một mặt vui vẻ khi được hợp tác với ảnh hậu .
" À ... vâng em cũng rất vinh hạnh " Hạ Đình bị người ta khước từ mặt mày liền tái đi đôi phần cười trừ .
" Tốt tốt trước lạ sau quen giờ chúng ta đi ăn mừng cho Tịnh Hương comback , mời được cô tôi cũng khổ lắm " đạo diễn Trần cười nói vui vẻ nói .
" Nhất trí " Mọi người trong tổ cũng bật cười vui vẻ .
Truyện khác cùng thể loại
408 chương
39 chương
74 chương
44 chương
133 chương
10 chương