Dụ Tội
Chương 138
Lái xe không có trả lời.
Bởi vì Hạ Vân Phong không nói gì.
Lái xe cũng không dám loạn tiếp lời, lời đại thiếu gia tuy rằng có uy, nhưng như thế nào cũng không so được với lời nói của Hạ Vân Phong……
“Lão Lưu, ta chưa nói qua rồi sao, buổi tối đừng để cho nhị thiếu gia xuất môn.” Hạ Vân Phong lười biếng nhắc nhở hắn, đêm đã khuya, Ngao Dương xuất môn y cũng không yên tâm, “Nói với nhị thiếu gia, bảo nó nghỉ ngơi sớm một chút.”
“Dạ.”
Lái xe vẫn còn chưa đi: “Vân gia, lời nói của ta, nhị thiếu gia không nhất thiết sẽ nghe.” Lão thấm mồ hôi…… ( m()m nếu còn ko đi Lưu bá ngươi ko phải là đổ mồ hôi, mà là đổ máu đó!)
Mà lúc này.
Trong xe.
Hoằng Dạ thân mật gắt gao ngăn chặn Hạ Vân Phong, thật im lặng nhìn biểu tình Hạ Vân Phong……
Mà Hạ Vân Phong chậm rãi động chân, động tác vô ý thức này lại giống như tự nhiên nuốt vào hoàn toàn…… (đấy, H của Mặc tỷ nó mơ hồ thế đấy, ta đây đọc đến 3 lần mới giác ngộ được đấy =..=|||)
Lái xe đứng ở bên ngoài, không dám tự chủ trương.
Lái xe đang đợi…
Hạ Vân Phong cảm giác được Hoằng Dạ để vào rất sâu, hai người đã hoàn toàn dung nhập ở cùng một chỗ, y cảm giác được Hoằng Dạ muốn động rồi, đành phải lười biếng bổ sung: “Cứ nói là ta nói.”
“Dạ, Vân gia.” Lái xe thế này mới dám rời đi.
Lái xe mới vừa đi.
Hạ Vân Phong liền cảm giác được Hoằng Dạ đang bắt đầu thong thả động, ánh mắt y theo cổ Hoằng Dạ nhìn về phía đôi mắt Hoằng Dạ, lúc này, Hoằng Dạ cũng đang nhìn y……
Xe bắt đầu hơi chớp lên……
Hoằng Dạ giữ chân Hạ Vân Phong, kéo cả người Hạ Vân Phong lên trên ghế, làm cho cả người y nằm xuống, mà lúc này, quần áo Hạ Vân Phong chỉnh tề khoát lên trên hàng ghế.
Hạ Vân Phong hơi híp hai mắt, lười biếng nhìn chằm chằm nhi tử nửa tựa vào trên mình người, theo động tác Hoằng Dạ, thân thể y di động lên xuống, y có thể rõ ràng cảm giác được tần xuất mỗi một lần nhảy lên của Hoằng Dạ……
“Cảm giác được ta không?” Hoằng Dạ cúi đầu, cắn môi Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong gật đầu: “Cảm giác được.”
Rất rõ ràng, cảm giác được rất rõ ràng sự tồn tại của Hoằng Dạ, cực nóng cùng nóng ướt dây dưa, làm cho hơi thở Hạ Vân Phong rất nhiệt rất nhiệt, môi hai người vén cùng một chỗ.
Xe rung động càng lợi hại.
Mà lúc này.
Tần Diễm từ nhà Hạ Đông uống rượu xong trở về, lúc hắn đi ngang qua xe, phát hiện xe lão ba mình đang chậm rãi chớp lên, hơn nữa biên độ chớp lên rất lớn…… (ta nói thằng này có tiềm chất đi bắt gian mà òó)
Hắn lấy tay gõ cửa sổ thủy tinh……
“Lão ba, ngươi có ở bên trong hay không?” Tần Diễm đứng ở bên ngoài nhìn nơi khác, bình tĩnh gõ cửa xe.
Bây giờ Hạ Vân Phong không thể trả lời hắn.
Bởi vì….
Hoằng Dạ cắn đôi môi y, mút hôn đầu lưỡi y, mà ánh mắt Hoằng Dạ dừng ở trên thân Tần Diễm đứng ngoài của xe, hắn hôn Hạ Vân Phong một lát, vừa hôn y vừa nói: “Muốn trả lời hắn hay không?”
Hạ Vân Phong cảm giác Hoằng Dạ đè ép y, tách chân y ra, ánh mắt đang không hề kiêng kị đánh giá nơi hai người giao hòa, Hạ Vân Phong lười biếng dựa vào cửa xe……
Lười biếng trả lời hắn: “Ta ở bên trong.”
Hai tay Tần Diễm ấn ở trên thủy tinh nhìn nhìn (này thì nhìn chọc vô mắt =.,=), ý đồ muốn nhìn rõ tình huốnh bên trong: “Ngươi không đi lên sao?” giọng Tần Diễm cơ hồ ngay bên tai y……
Rất từ tính.
“Ngươi lên trước đi.” Hạ Vân Phong chậm rãi ngồi dậy, thân xe theo động tác Hoằng Dạ đè ép y mà hơi chớp lên, Hoằng Dạ đè nặng y, chỉ có Hạ Vân Phong mới cảm giác được nhiệt tình của Hoằng Dạ.
Tần Diễm ở bên ngoài đứng trong chốc lát, mới trả lời y: “Được.”
Hoằng Dạ cũng tạm dừng thật lâu, thẳng đến khi tiếng bước chân của Tần Diễm hoàn toàn biến mất sau Hoằng Dạ mới tiếp tục, từ một giây này trở đi, Hạ Vân Phong cũng bắt đầu thật sự cảm thụ Hoằng Dạ……
Xe chấn động rất lợi hại.
Hạ Vân Phong cảm thấy có vẻ Hoằng Dạ thật lâu rồi chưa làm, tồn đọng rất nhiều, nóng đến nỗi y có chút thở không nổi, hơn nữa Hoằng Dạ từ nhỏ lớn lên ở nước ngoài nên rất phóng khoáng.
Làm cũng không thẹn thùng.
Hạ Vân Phong thủy chung đều là bộ dạng mềm nhũn, lười biếng, y nghiêng người, chân tự nhiên khoát lên trên thân Hoằng Dạ, ngoại trừ cảm giác mãnh liệt đánh sâu ra, còn có cổ cảm giác khiến y run sợ cũng càng mãnh liệt.
Sấp, ngửa, nghiêng thân, hoặc là khóa ngồi ở trên người Hoằng Dạ, tất cả các tư thế đều dùng qua (a a đa dạng quá >ww
Truyện khác cùng thể loại
225 chương
11 chương
25 chương
13 chương