Dụ dỗ
Chương 53 : Dụ dỗ
Chương 53: Mẹ muốn làm gì thì làm
Bùi Ngọc vừa về tới nhà lập tức bị Mạc Tiệp ôm lấy eo nhào vào trong lồng ngực.
Trong nháy mắt anh có ảo giác: Mẹ là một thú cưng nhỏ.
"Mẹ, tôi đi tắm trước, người tôi toàn mùi mồ hôi thôi." Bùi Ngọc đọc xong mấy chục tin nhắn WeChat khen ngợi của cô cũng hết giận rồi, nghĩ thầm anh phải khoan dung độ lượng không nên so đo với người phụ nữ EQ tỉ lệ nghịch với IQ này.
"Đừng, mẹ thích mùi mồ hôi của Tiểu Ngọc." Mạc Tiệp không buông tay, lầm bầm nhỏ giọng nói.
"..." Bùi Ngọc bất đắc dĩ để cặp sách xuống bên cạnh tủ quần áo, giang hai tay ôm lấy cô, hôn lên đỉnh đầu cô một cái, "Thời gian kinh nguyệt này mẹ phải nghỉ ngơi thật tốt."
"Tiểu Ngọc rất đẹp trai, còn rất ưa nhìn nữa." Mạc Tiệp bám lấy anh nói, "Bài hát con hát lúc cuối cũng rất hay, bài đó là bài gì vậy?"
"Đó là bài hát chủ đề của kịch truyền thanh một cuốn tiểu thuyết đam mỹ." Bùi Ngọc nói.
"Tiểu thuyết đam mỹ là cái gì?" Mạc Tiệp ham học hỏi.
"À, là thể loại tiểu thuyết mà các cô gái thích đọc, nói về tình yêu đẹp giữa những người đồng tính nam." Bùi Ngọc giải thích chuẩn xác.
"Hả? Con là gay sao?" Mạc Tiệp sửng sốt.
Bùi Ngọc khó tin nhìn cô chằm chằm: "Tôi có phải gay hay không, chẳng lẽ mẹ không phải là người rõ nhất hay sao?"
Mạc Tiệp đỏ mặt tới tận cổ khi bị anh nhìn như kẻ ngu si: "Ý của mẹ là muốn hỏi sao con biết cái này?"
"Vào lúc tôi học cấp ba, có bạn nữ ghép cặp tôi với một bạn nam sinh khác. Đến giờ trên mạng vẫn còn tiểu thuyết đồng nhân của hai chúng tôi, tôi xem qua, tiện thể hiểu biết một chút về thể loại này." Bùi Ngọc hết cách nhún vai nói, "Hiện tại tôi cầu nguyện rằng đại học T cũng có một đám hủ nữ, chuyên tâm ship cp, chứ đừng tới làm phiền tôi."
"Con gái đáng sợ như vậy sao?" Mạc Tiệp nhìn vẻ sợ hãi của anh, không khỏi hiếu kỳ, "Là các bạn nữ dịu dàng chứ có phải lũ lụt thú dữ đâu, con là nam sinh sợ cái gì chứ?"
"Mẹ không biết đó thôi, rất nhiều nữ sinh cho rằng mình có đặc quyền tự nhiên, nghĩ rằng quấy rối tình dục nam sinh không tính là quấy rối tình dục." Cặp lông mày tao nhã của Bùi Ngọc vặn lại, ghét bỏ nói, "Tôi vốn không muốn nói cho mẹ biết, lúc tôi còn học lớp 12, có nhận được một bưu phẩm, mở ra thì phát hiện bên trong toàn là nội y xuyên thấu của nữ sinh. Buổi tối hôm ấy tôi đã ói ra đấy, cũng không biết cô ả biến thái nào gửi cho tôi nữa."
"Hả? Con gái cũng làm chuyện như vậy sao! Vậy... vậy... vậy Tiểu Ngọc có thấy mẹ biến thái không?" Mạc Tiệp suy nghĩ kỹ một chút liền xấu hổ cho rằng mình cũng coi như là quấy rối tình dục rồi. Chỉ có điều được che giấu bởi thân phận người mẹ thôi.
"Mẹ muốn làm gì với tôi cũng được." Bùi Ngọc cười dịu dàng, giữ gáy cô rồi hôn tới, ngậm lấy đầu lưỡi cô nhấm nháp, nuốt lấy nước bọt chảy ra trong lúc dây dưa quấn quýt.
"A..." Mạc Tiệp bất ngờ bị hôn tới nỗi choáng váng, tim đập như đánh trống, hai tay tham lam vuốt ve đường nét tinh xảo sau lưng anh.
"Tiểu Ngọc..." Nhân lúc tách ra, Mạc Tiệp thở dốc nhỏ giọng gọi anh.
"Hả?" Bùi Ngọc nhịn không được đẩy áo cô lên, cúi người ngậm lấy núm vú yếu ớt rồi liếm mút, thời gian kinh nguyệt bộ ngực cô mềm mại hơn bình thường, anh không kìm lòng nổi lấy tay ước lượng rồi nhào nặn.
"Mẹ muốn nhìn Tiểu Ngọc khỏa thân nhảy." Mạc Tiệp được anh hứa hẹn "Mẹ muốn làm gì thì làm", yêu cầu cô đưa ra càng lúc càng bạo hơn, "Tiểu Ngọc rất đẹp trai, lúc mẹ xem con nhảy không ngừng tưởng tượng ra dáng vẻ con trần truồng, rất gợi cảm, rất muốn bị Tiểu Ngọc ôm lấy rồi làm. Eo Tiểu Ngọc mạnh mẽ như vậy, cánh tay cũng cường tráng như vậy, mẹ muốn bị ôm từ chính diện rồi bị con dùng sức thúc vào thật nhanh."
"Mẹ có chừng mực một chút đi." Bùi Ngọc chôn ở trước ngực cô nói với cô bằng giọng mũi kéo dài, có thể thấy rõ lỗ tai anh đỏ bừng.
Mạc Tiệp cúi đầu nhìn liền cảm thấy đáng yêu, cô ôm lấy cổ anh nói: "Dáng vẻ thẹn thùng của cục cưng cũng rất gợi cảm, mẹ rất thích. Tiểu Ngọc nhảy thoát y cho mẹ xem được không?"
"Mẹ nên uống nhiều nước ấm vào." Bùi Ngọc dở khóc dở cười nói, "Tôi chuẩn bị đi tắm rồi đi học bài đây."
"Mẹ xem Tiểu Ngọc tắm rồi học bài với Tiểu Ngọc nhé." Mạc Tiệp quấn lấy anh không buông tay.
"... Tắm rửa thì có gì đáng xem?" Bùi Ngọc hỏi xong liền có chút chột dạ, nghĩ thầm không phải chính mình say mê xem mẹ tắm rửa đó sao.
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
73 chương
123 chương
32 chương
292 chương