Dụ dỗ

Chương 50 : Dụ dỗ

Chương 50: Tiệc chào mừng   Bùi Ngọc mua vài món ăn ở căn tin sinh viên, sau đó vừa ăn vừa gửi tin nhắn WeChat cho Mạc Tiệp.   Bùi Ngọc: Mẹ, tôi không muốn biểu diễn tiết mục. (khóc lớn)   Mạc Tiệp: Tiểu Ngọc phải biểu diễn tiết mục sao?   Bùi Ngọc: Nghe nói tám mươi phần trăm là vậy.   Mạc Tiệp: Vậy mẹ cũng chuẩn bị đi xem đây. (mỉm cười)   Bùi Ngọc: ...   Mạc Tiệp: Ngày thường Tiểu Ngọc chỉ biết học tập, không có lợi cho việc phát triển toàn diện đâu.   Bùi Ngọc: Còn những người khác có thời gian cũng chỉ biết chơi game, cũng không phát triển toàn diện mà.   Mạc Tiệp: Tiểu Ngọc không thích chơi game sao?   Bùi Ngọc: Hì, cơ chế thưởng dopamine của mấy loại trò chơi thô bạo đơn giản này không thể lấy lòng đại não phức tạp của tôi.   Mạc Tiệp: (mỉm cười) Mẹ thì rất thích.   Bùi Ngọc: (mỉm cười) (mỉm cười) (mỉm cười) Vậy mẹ thích chơi trò gì?   Mạc Tiệp: Cờ vây.   Bùi Ngọc: (mỉm cười) Vậy tôi cũng rất thích trò đó, khi rảnh sẽ chơi với mẹ, thua bao nhiên ván thì phải cởi bấy nhiêu món quần áo.   Mạc Tiệp: Vậy con phải cởi hết rồi. (cười trộm) Mẹ chợt muốn nhìn, cục cưng ngoan mau gửi cho mẹ mấy bức ảnh nude lại đây.   Bùi Ngọc: ... Mẹ cẩn thận băng huyết đó.   Mạc Tiệp: Bởi vì có hormone kích thích, thật ra thời kỳ kinh nguyệt còn muốn hơn bình thường đó. Tiểu Ngọc ~   Bùi Ngọc: ... Ôm mẹ một cái thôi.   Mạc Tiệp: Đêm nay ngủ con ăn vú mẹ nhé?   Bùi Ngọc: Chẳng lẽ mẹ không biết càng ăn thì càng ham muốn sao?   Mạc Tiệp: Vậy... Tiểu Ngọc xoa âm đế mẹ nhé.    Bùi Ngọc: Tôi đang ở căn tin trường học đó. Mẹ nói nữa là tôi cứng đó. Không phải mẹ bị đau trong thời gian kinh nguyệt sao? Vậy mà còn nghĩ tới chuyện kia.   Mạc Tiệp: Mẹ nhớ con. Thật ra chỉ có ở trong nước ghê sợ khi nói tới sinh hoạt tình dục trong thời gian kinh nguyệt thôi, giáo dục giới tính ở nước ngoài đều nói nếu như người phụ nữ không mắc bất kỳ bệnh truyền nhiễm và không quan hệ bừa bãi thì làm tình trong thời gian kinh nguyệt không có vấn đề gì.   Bùi Ngọc: ??? Mẹ, mẹ từ khi bị tôi phá thân, hận không thể ăn thịt hàng bữa đó, thời gian kinh nguyệt này cho tôi nghỉ ngơi tử tế đi.   Mạc Tiệp: (oan ức)   Bùi Ngọc: Ngoan, nhịn ba bốn ngày thôi mà.   Mạc Tiệp: (oan ức) Thế nhưng mẹ rất muốn bị Tiểu Ngọc làm, rất thoải mái... ướt rồi... muốn gậy thịt lớn của Tiểu Ngọc, muốn gậy thịt lớn của Tiểu Ngọc cắm vào khe huyệt ướt át trong lúc ngủ, sáng sớm ngày hôm sau lại bị làm tới nỗi tỉnh dậy.   Bùi Ngọc:... Tôi ăn xong đã, trước tiên không nói nữa, mẹ làm việc của mình đi.   Thật sự nên để cho tất cả nam sinh nhỏ coi cô là nữ thần là tiêu chuẩn lựa chọn đối tượng nhìn lúc cô dâm đãng có dáng vẻ đức hạnh thế nào! Bùi Ngọc thầm oán.   Bùi Ngọc xấu hổ ngồi giữa chốn người người nhốn nháo trong phòng ăn lấy cặp sách che nửa người dưới, một cơn đau đớn truyền tới thân dưới cương cứng, trong đầu bất giác hiện ra cơ thể trần trụi gợi cảm và cái huyệt dâm đãng ướt át căng chặt của cô. Bùi Ngọc vội dời sự chú ý, để điện thoại qua một bên, phải mất một lúc mới vỗ về dương vật đang ngẩng đầu lên hạ xuống bình tĩnh lại.   Tiệc chào mừng bắt đầu lúc sáu rưỡi, lúc Bùi Ngọc cầm điện thoại nhìn thời gian thì đã là sáu giờ hai bảy phút, thế là vội đeo cặp lên lưng, đi về hướng tổ chức bữa tiệc. Trong hội trường ngoại trừ sân khấu ra thì chỗ nào cũng tối, anh dùng điện thoại để tìm vị trí vật viện, vừa mới đi được hai bước liền bị người ta kéo tay chạy đi.   "Mọi người cử tôi tới đón cậu từ lâu lắm rồi, Bùi Ngọc." Bùi Ngọc láng máng nhớ ra Hà Hảo từng gặp mặt nói chuyện một lần ở lễ khai giảng.   Bùi Ngọc để cho cô kéo tới một chỗ ngồi trống rồi mới lịch sự nói: "Cảm ơn cậu."   "Hân hạnh hân hạnh." Thần thái Hà Hảo sáng láng.   Trước mắt là tiết mục biểu diễn hip-hop của hội viên xã đoàn đại học T, tất cả thành viên nam đều có vóc dáng thon dài khỏe đẹp và cơ thể linh hoạt, đang nhảy urban, tất cả nữ sinh phía dưới ra sức hét lên.   Sau khi ngồi xuống Bùi Ngọc lại mở WeChat ra, phát hiện hơn mười tin nhắn chưa đọc, lập tức đen mặt, vì sợ có nội dung gì đó không phù hợp với thiếu nhi nên anh liếc nhìn xung quanh để chắc canh không có ai chú ý rồi mới mở tin nhắn ra.   Mạc Tiệp: Tiểu Ngọc a a a con trai biết nhảy hip-hop rất đẹp trai nha.   A a a Tiểu Ngọc đi học hip-hop đi.   Các bạn ở đây cũng quá đẹp trai rồi.   Tiểu Ngọc nhảy cái này chắc chắn rất soái đó.   (Lược bớt hơn mười tin nhắn có nội dung lặp lại)   Bùi Ngọc: ...?   Mạc Tiệp: Sao trước đây mẹ không phát hiện ra nhảy cái này có thể đẹp trai như vậy! Con trai mười mấy tuổi sức sống tuổi trẻ tràn trề quả thực rất giỏi.   Bùi Ngọc: Xem ra tôi đã mở cánh cửa lớn của thế giới mới cho mẹ rồi. (mỉm cười)   Mạc Tiệp: Cái gì cơ... con thật là nhạt nhẽo.   Vừa lúc đó, một chùm sáng xuất hiện xuất hiện ở chính giữa sân khấu, ngay sau đó liền có một người lộn mèo, xoay người nhảy vào khu vực ánh đèn, là tiết mục solo của Hà Trạch, nữ sinh dưới sân khấu hò hét như phát điên, bầu không khí sôi động chưa từng có.   Hà Trạch trên sân khấu là người duy nhất chơi được Breakdance [1], sức mạnh của cánh tay, eo và bụng tuyệt vời, tính linh hoạt cũng vậy, cảm thụ âm nhạc vô cùng tốt với động tác thomas flaire [2], nhịp airflaire [3], tính thưởng thức cực cao.    Bùi Ngọc thiếu kiên nhẫn ngồi trong giữa đám người, lỗ tai sắp bị tiếng hò hét cuồng nhiệt đinh tai nhức óc của toàn trường hành hạ tới mất cảm giác.   Mạc Tiệp: Aaa Tiểu Ngọc, nam sinh này đẹp trai quá! Ôi trời ơi! Nhảy kiểu đứng lộn đầu này rất khó phải không? Nhìn qua thật lợi hại!   Bùi Ngọc: Vậy mẹ tìm cậu ta đi, nói với tôi làm gì?   Bùi Ngọc gửi xong liền sầm mặt ném điện thoại vào trong cặp, thầm nghĩ EQ của người phụ nữ này bị chó ăn mất rồi, mình là hoa si đã đành còn chuyên môn nói với anh. Bỗng nhiên anh lại nhớ tới Hà Trạch này cũng thẳng thắn bày tỏ với cô rồi, nhất thời ngực càng tích lửa giận hơn.   [1] Breakdance, breaking, b-boying hoặc b-girling là điệu nhảy đường phố thuộc dòng nhảy hiphop của những bạn trẻ Mỹ gốc Phi và gốc Latinh khu South Bronx thuộc thành phố New York trong những năm đầu thập kỷ 70. Điệu nhảy này thường được nhảy theo nhạc funk hoặc hiphop đã được mix lại để kéo dài những đoạn break. [2] Thomas flaire là một động tác nhào lộn, trong đó người biểu diễn luân phiên cân bằng thân giữa hai cánh tay trong khi vung hai chân bên dưới theo vòng tròn liên tục. [3] Airflaire (hay air-flare) dùng để chỉ một động tác nhào lộn trong đó người biểu diễn xoay thân quanh trục thẳng đứng của cơ thể họ (kéo dài từ đầu xuống theo chiều dọc) trong khi di chuyển theo một đường tròn dọc theo mặt phẳng song song với mặt sàn. Bàn chân không được phép chạm đất trong khi thực hiện động tác này và cả hai tay được sử dụng để thực hiện động tác này.