Dụ dỗ

Chương 36 : Dụ dỗ

Chương 36: Mẹ mặc tạp dề   Động tác tay Mạc Tiệp ngừng lại, cô cảm thấy Bùi Ngọc giang cánh tay ôm lấy hông mình từ phía sau.   Mùi tươi mát của thiếu niên nhấn chìm xung quanh cô như thủy triều, cô không biết tại sao xoang mũi lại chua xót, đỏ cả vành mắt.   "Mẹ, làm sao vậy?" Bùi Ngọc nhận ra sự khác thường của cô, khó hiểu hỏi.   "Mẹ rất cô quạnh, rất cô độc, con ôm mẹ một cái đi." Mạc Tiệp cầm lấy tay anh giam bên hông mình, mười ngón tay giao nhau, "Trước đây mẹ cho rằng, thời gian hưởng thụ nhất trong cuộc đời mẹ chính là những ngày tháng cô độc suy nghĩ những vấn đề cả ngày lẫn đêm, bởi vì không có ai tới quấy rầy mẹ. Thế nhưng được Tiểu Ngọc ôm thật sự rất vui vẻ. Con chỉ rời đi chút thôi mẹ đã cảm thấy cô đơn tịch mịch."   "Sao bỗng nhiên lại vậy, rõ ràng ngày nào tôi cũng ở cùng mẹ mà." Bùi Ngọc cầm ngược lấy bàn tay hơi lạnh của cô, "Về sau tôi cũng sẽ ở cùng mẹ, vĩnh viễn ở cùng nhau."   "Mẹ còn phải thái rau, Tiểu Ngọc giúp mẹ cởi đi." Giọng điệu Mạc Tiệp dung túng nói.   "Hả?"   "Không phải con muốn xem mẹ khỏa thân mặc tạp dề sao?" Mạc Tiệp ngượng ngùng cúi đầu nhỏ giọng nói.   "Hì hì, vậy cởi quần áo rồi tôi ôm mẹ tiếp." Bùi Ngọc nói xong liền cởi quần áo ở nhà cô đang mặc ra rồi kéo quần lót của cô xuống tận mắt cá chân, "Dáng người mẹ thật đẹp, đường nét từ mông tới chân thật mượt mà. Quả thực như da em bé vậy."   Mạc Tiệp mặc anh cởi quần lót của mình, vốn đã thẹn thùng luống cuống còn bị anh khen như thế cô càng không ngẩng đầu lên nổi.   "Thân thể trần truồng mặc tạp dề của mẹ quả nhiên vừa gợi cảm vừa ấm áp." Bùi Ngọc hưng phấn vuốt sống lưng bóng loáng và cái mông cô, còn nâng một chân cô lên, "Mẹ, tôi muốn tiến vào từ phía sau mẹ."   Bùi Ngọc đỡ dương vật của mình từ từ chen vào trong khe huyệt ướt át từ lâu từ phía sau.   "A... Tiểu Ngọc, thật thoải mái." Mạc Tiệp rên rỉ, đá cẩm thạch màu trắng tráng men sứ của nhà bếp phản chiếu hình ảnh hai người kết hợp, lúc này dâm thủy tuôn ra khiến nơi giao hợp càng thêm trơn trượt.   Bùi Ngọc luồn tay vào trong tạp dề vò ngực cô, cúi đầu hôn từ tai xuống cổ cô, "Như vậy không phải còn vui vẻ hơn ôm sao?"   "..."   "Lại thẹn thùng rồi." Bùi Ngọc thả chân cô xuống, xoay cả người cô lại thành đối mặt với anh rồi anh lại tiến vào từ chính diện, "Mẹ tự mình động đi, tôi giúp mẹ thái rau."   "Ừm." Mạc Tiệp ôm lấy cổ anh, ở trong lồng ngực anh di chuyển eo, chỉ cảm thấy dương vật vừa thô vừa nóng khiến toàn bộ khát khao của cô được lấp đầy. Cô say mê nhìn yết hầu chuyển động trên cổ anh và xương quai xanh tinh xảo, không ngừng vặn vẹo eo gợi tình dây dưa với vật nam tính nóng như lửa.   "Mẹ muốn dùng cà rốt trộn vào lạp xưởng bên này để rang cơm sao?" Bùi Ngọc cúi đầu nhìn người phụ nữ giống như con mèo nhỏ động dục làm bậy trong lồng ngực mình.   "Ừ, con không thích ăn à?" Mạc Tiệp nằm nhoài trước ngực anh ngẩng đầu lên, lại nghĩ tới lúc này dương vật anh vẫn còn cắm sâu trong huyệt nhỏ mình, trong nháy mắt liền thẹn thùng vội dời ánh mắt.   Bùi Ngọc cắt cà rốt xong, mỉm cười nói: "Không phải, về sau những việc như này cứ để tôi làm cho."   "Tiểu Ngọc thích ăn cái gì nhất?" Mạc Tiệp dán chặt vào thân thể anh, "Tới giờ mẹ vẫn không biết, mẹ không phải một người mẹ tốt phải không?"   Bùi Ngọc sửng sốt, không nhịn được ôm cô đặt lên trên tủ bát rồi dùng sức làm ra tiếng nước kịch liệt, giọng nói khàn khàn: "Mẹ là người mẹ tốt nhất trên đời này."   "A... Tiểu Ngọc, ah.. nhẹ chút, ư... mẹ lên rồi ư." Mạc Tiệp ở trong lồng ngực anh mất khống chế cao giọng rên rỉ.   "Tuy mẹ không có kinh nghiệm gì nhưng vẫn luôn cố gắng là một người giám hộ tử tế, tuy không giỏi giao tiếp khi ở chung nhưng vẫn luôn quan tâm yêu thương tôi hết khả năng. Nếu như vậy vẫn không tính là tốt, vậy trên đời này người không xứng làm mẹ quá nhiều rồi." Bùi Ngọc vừa đưa thân thể cô lên cao triều vừa thở hổn hển nói bên tai cô.   Mạc Tiệp xấu hổ không chịu nổi, sau cao triều bình tĩnh lại mới lắp bắp nói: "Mẹ không tốt như con nói đâu. Có lẽ tất cả những gì mẹ làm với con đều bởi vì mẹ... mẹ có ý đồ xấu với con đó."