Dụ dỗ

Chương 33 : Dụ dỗ

Chương 33: Dưới làn váy mê hoặc của mẹ   Mạc Tiệp vốn còn xấu hổ, kết quả thấy anh cởi từng cúc áo sơ mi lộ ra lồng ngực và cơ bụng gợi cảm lại không rời mắt nổi.   Bùi Ngọc vén áo cô lên rồi đẩy áo ngực lên nói: "Muốn nhìn cái vú gợi cảm của mẹ lay động khi bị làm." Lúc thủ dâm, anh tưởng tượng ra người phụ nữ bây giờ ở dưới thân anh bị làm thật vô số lần, núm vú dựng thẳng cũng mặc anh nhìn ngắm thưởng thức, nghĩ như vậy anh liền dùng sức nắm một bên vú trắng mịn của cô, nghĩ tới việc bây giờ anh có thể làm bất cứ điều gì với cô liền sướng tới nỗi muốn bắn ra.   Hai vú cao ngất của Mạc Tiệp đung đưa lên xuống theo tiết tấu của anh, cô xấu hổ tới nỗi khó có thể dùng lời diễn tả, trong huyệt càng lúc càng khao khát bị làm nên cô không ngừng ấn mông anh hy vọng anh chọc vào sâu hơn nhưng dẫu có thúc tới tận hoa tâm cô vẫn cảm thấy chưa đủ.   "Mẹ, không được rồi, tôi muốn bắn." Bùi Ngọc thả chậm động tác, "Đổi tư thế." "Tiểu Ngọc, con bắn đi, về nhà con muốn làm thế nào... mẹ đều nghe con." Mạc Tiệp thật sự xấu hổ khi làm tình ở nơi nghiêm túc như văn phòng giáo sư.   "Đứng lên làm thêm một lúc nữa thôi, một lúc nữa thôi, mẹ ~" Bùi Ngọc ôm lấy cô làm nũng, thấy cô lộ ra vẻ do dự liền bế cô tới bên cửa sổ theo kiểu công chúa, vuốt âm vật cô, đỡ dương vật ở phía sau cắm vào trong huyệt nhỏ mềm siết chặt đang cao trào, lại xoa cái vú ở trước ngực cô nói, "Dưới tầng thật nhiều người. Nhưng không ai biết giờ phút này giáo sư Mạc đang bị con trai làm huyệt nhỏ ở trong phòng làm việc."   Phòng cô ở rất cao, có thể nhìn thấy người dưới tầng qua lại, học sinh đi lại vội vã. Tuy rằng kính pha lê chỉ nhìn được một chiều nhưng cô quần áo xộc xệch bị làm ở phía trước cửa sổ nói thế nào cũng quá kích thích.   "Tiểu Ngọc, đừng làm loạn nữa. Tha cho mẹ đi." Mạc Tiệp thật sự cực thẹn rồi, "Tiểu Ngọc con vẫn luôn nghe lời mà."   "... Vậy cũng được, tôi muốn bắn rồi." Bùi Ngọc nghe lời đỡ eo cô, đứng ở sau lưng cô đưa đẩy rất nhanh, va chạm bành bạch vào hai cánh mông co giãn, tạo nên từng trận thịt sóng lóa mắt.   Mạc Tiệp chống hai tay lên cửa sổ, hai vú lung lay, nghe thấy tiếng da thịt va chạm vang dội ở nơi giao hợp, nghĩ tới lại bị con riêng không đeo bao bắn vào trong, trong nháy mắt vừa xấu hổ vừa hưng phấn, trong âm đạo cực kỳ sung sướng, lúc này hai chân run rẩy đạt tới cao trào mới.   Bùi Ngọc bị cơn cao trào kịch liệt của cô kẹp chặt dương vật tê rần, không khống chế nổi nữa, cắm thật sâu vào trong cơ thể rồi bắn ra, "Ah... mẹ..."   "Ah a Tiểu Ngọc..." Mạc Tiệp bị bắn vào hoa tâm, hai chân run rẩy như nhũn ra, dâm thủy trào ra giữa hai chân nhỏ tí tách lên sàn đá cẩm thạch sáng bóng trong phòng làm việc, cô thở hổn hển xụi lơ trong lồng ngực Bùi Ngọc ở phía sau, "Tiểu Ngọc ngoan."   "Sớm biết huyệt nhỏ mẹ dâm đãng, nhiều nước, cắm vào vừa nóng vừa sướng như vậy, tôi đã chơi mẹ sớm rồi." Bùi Ngọc vuốt ve cái vú sau cao trào, nhỏ tiếng nói bên tai cô, "Vào đêm mẹ kết hôn với ba... tiến vào, cởi quần lót của mẹ, phá trinh cái huyệt chặt khít của mẹ."   "Ah... Tiểu Ngọc, con đừng nói nữa." Thuở nhỏ Mạc Tiệp luôn theo khuôn phép, chợt nghe thấy lời nói không hợp luân thường đạo lý như vậy, xấu hổ tới nỗi mặt đỏ bừng, dâm thủy giữa hai chân càng giống như hạt mưa nhỏ đầy trên mặt đất.   "Chắc hẳn mẹ rất vui vẻ nếu tôi làm vậy, chủ động nâng cao cái huyệt mềm cho tôi làm." Bùi Ngọc cười suồng sã, "Bởi vì mẹ thích tôi, không thích ba."   "Con! Câm miệng." Mạc Tiệp xấu hổ vô cùng đẩy anh ra, chuẩn bị sửa sang lại quần áo, thế nhưng nơi kết hợp của hai người vừa tách ra, tinh dịch bị bắn vào và dâm thủy dư thừa ở giữa hai chân cô liền chảy ra, không giữ lại nổi.   Bùi Ngọc nhấc váy cô lên, nhìn chằm chằm vào lông mao ướt át dán lên mặt huyệt, thấy trong giữa mép huyệt mề tuôn ra từng luồng từng luồng tinh dịch và dâm dịch thì lại cương lên.   "Mẹ, tôi rất muốn để toàn bộ thế giới xem tôi làm mẹ thành dáng vẻ gì nhưng lại không nỡ cho người khác nhìn mẹ." Bùi Ngọc giữ lấy hông cô, tiếp tục ép cô lên bệ cửa sổ, kéo một chân cô ra rồi tiến vào, dâm thủy tràn ra theo động tác của anh vang lên tiếng òm ọp, "Mẹ đừng nóng giận, làm thêm một lát nữa rồi về nhà nhé."   "Tiểu Ngọc, con đừng như vậy, mẹ muốn mặc quần áo tử tế." Mạc Tiệp đẩy anh nhưng anh cường tráng như vậy, cô từ nhỏ lại là người thể năng yếu kém, sức mạnh cách xa nhau, "Tiểu Ngọc, mẹ muốn đi vệ sinh."   "À, mẹ bị con trai làm tới nỗi tiểu ra sao?" Bùi Ngọc càng hưng phấn hơn, vừa làm cô vừa ôm cô vào phòng vệ sinh, vào trong phòng vệ sinh đối mặt với gương thúc vào một lúc rồi mới giơ hai chân của cô lên nhắm vào bồn cầu, "Mẹ tiểu đi."