Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly
Chương 129
Vân Sơ cùng Vân Cảnh, Vân Khởi trở lại quỷ môn quan. Vân Hư nhéo một cái vào tay Vân Cảnh nói: "Thiên Lý Nhãn nói các ngươi đồng ý cho Bạch Bạch lưu lại bên người Mặc Yểm, điều này sao có thể? Chúng ta nhanh đi cướp Bạch Bạch về!"
Vân Cảnh xoa xoa tay hắn, lười biếng nói: "Ngươi không cần khẩn trương, Bạch Bạch không có việc gì cả, một tháng sau có thể bình an trở về"
Vân Hư vừa nghe điều này, giọng đột nhiên cao vút: "Các ngươi sao có thể để Bạch Bạch ở bên cạnh tên đó? Hắn, hắn là đại ác nhân! Bạch Bạch chỉ là một nữ hài tử…"
Vân Cảnh nhìn hắn khẩn trương cũng có chút kì quái nhưng cũng không quá để, vỗ vỗ bờ vai của hắn, đắc ý nói: "Bạch Bạch biến thành người, thì đúng là một nữ hài tử, chẳng lẽ ngươi quên Bạch Bạch cũng là hồ ly sao? Hắc hắc! Nhị sư huynh đã phân phó Bạch Bạch, trong một tháng này nàng sẽ không biến thành người, Mặc Yểm kia sao có thể chiếm tiện nghi của nàng? Ha ha ha ha!"
Vân Cảnh nói đến đây liền đắc ý, nếu như không phải liến quan đến tiểu sư muội cùng thanh danh của Thanh Lương quan, hắn quả thực muốn thông báo cho toàn thiên hạ biết, có thể khiến cho Mặc Yểm ăn quả đắng như vậy thật sự rất là sảng khoái nha!
Vân Hư lớn tiếng nói: "Vạn nhất Mặc Yểm bắt nàng hiện ra hình người thì làm sao giờ? Mặc Yểm kia không phải người tốt, hắn lúc trước đã từng khi dễ Bạch Bạch, khiến cho nàng xém mất mạng!"
Vân Cảnh vừa nghe xong cả giận nói: "Tiểu sư đệ, ngươi còn biết cái gì?"
Vân Sơ và Vân Khởi không hẹn mà cùng nhìn về phía Vân Hư, những lời nói của Vân Hư đã khiến bọn họ thức tỉnh, và cũng biết, vị sư đệ này ắt là biết một số chuyện về Mặc Yểm, nhưng lúc ấy, tình thế khẩn cấp không kịp truy hỏi.
Vân Hư nhìn lướt qua những thiên binh thiên tướng gẩn đó, ấp úng không chịu lên tiếng. Mấy sư huynh đệ thấy, biết chắc chắn hắn có điều khó nói trước mặt mọi người, vì thế bọn họ cùng nhau đi đến, lại bảo Vân Lan, Vân Chỉ, hai người ở bên ngoài thi triển pháp thuật, ngăn cản người bên ngoài nghe trộm, lúc này mới hỏi Vân Hư nguyên nhân.
Vân hư chần chừ một lúc, mới bắt đầu kể khoảng thời gian trải qua ở nhân gian, lúc đến một thị trấn nhỏ gần kinh thành thì gặp huynh muội Lăng gia bị xà yêu bám theo, sau đó trong lúc vô tình gặp được Mặc Yểm cùng Bạch Bạch, sau đó Mặc Yểm trong lúc nguy cấp ra tay giết chết xà yêu cứu bọn họ, rồi sự việc sau đó sư phụ sai hắn hạ phàm đến Ngọc Sơn cứu Bạch Bạch đang nguy cấp, từng việc dần dần được kể lại.
Về sự việc ngày đó căn cơ Bạch Bạch bị hủy thế nào, tự nhiên cũng không thế che giấu, Vân Hư nói xong chuyệnđã qua, liền nói: "Sự việc này liên quan đến danh tiết của tiểu sư muội, ta, ta vốn không nên nói, xin các huynh đừng nhắc lại trước mặt Bạch Bạch…"
Vân Sơ nghe xong tức giận đến đen mặt, hắng giọng nói: "Mặc Yểm này thật đáng giận, hại tiểu sư muội khổ như vậy!" Hắn năm đó là từ một phàm nhân tu tiên thành công đã trải qua suốt ba trăm năm, sau được Minh Ất chân nhân nhìn trúng thu làm đồ đệ. Hắn biết rất rõ con đường tu luyện thành tiên gian khổ, tịch mịch cỡ nào, mà động vật, hoa cỏ muốn tu luyện thành công, thì còn gian khổ hơn người phàm gấp bội, Bạch Bạch đau khổ tu luyện năm trăn năm sắp đại thành, lại gặp phải chuyện như vậy, thiếu chút nữa mất mạng oan uổng trước thiên kiếp và tên của thợ săn.
Lúc trước không biết thì không sao, hiện tại biết được tiểu sư muội từng bị Mặc Yểm hại thê thảm như vậy, Vân Sơ không khỏi hận mình, vừa rồi không ngờ khiến cho tiểu sư muội lại ở bên ác nhân, giờ phút này không biết có phải lại bị khi dễ không?
Tưởng tượng như vậy, hắn rốt cuộc đứng ngồi không yên, suy nghĩ làm sao đoạt Bạch Bạch lại.
Vân Khởi năm chặt tay hắn, nhìn hắn lắc đầu. Vân Khởi nói: "Nhị sư đệ, chẳng lẽ ngươi muốn Bạch Bạch ở chỗ Mặc Yểm chịu khồ?"
Vân Cảnh tròng mắt di chuyển thành vòng tròn, nhỏ giọng: "Ta thấy… bây giờ Mặc Yểm không hại tiểu sư muội đâu…"
Vân Hư giơ chân nói: "Ngươi sao biết?"
Vân Cảnh kho khan hai tiếng: "Phương pháp Mặc Yểm hại Bạch Bạch rất lạ, mấy chục loại tiên đan, tiên thảo trân quý, quỳnh hương ngọc lộ đều cho nàng ăn như ăn cơm, chẳng phải là rất phiền toái và rất lãng phí? Ta nghĩ Mặc Yểm ban đầu lừa Bạch Bạch là có mục đích nhưng sau phát hiện căn cơ Bạch Bạch bị hủy, hắn chắc là muốn bồi thường nên mới tìm nhiều thư tốt như vậy cho nàng ăn, chẳng qua như vậy là vô ý hại Bạch Bạch, làm cho bệnh tình của nàng nặng thêm mà thôi…"
"Hắn đối với sư muội thấy sắc nảy lòng tham, làm việc hạ lưu vô sỉ như vậy, chẳng lẽ là chính nhân quân tử…?" Vân hư nhớ lại ba lần ít ỏi thấy Mặc yểm ở cùng Bạch Bạch, không muốn tin rằng Mặc yểm lại biết quý trọng Bạch Bạch Bạch.
"Ta chưa nói hắn là chính nhân quân tử… Bạch Bạch xinh đẹp như vậy, nam nhân nhìn chắc chắn sẽ động tâm… Đây là chuyện rất bình thường…" Vân cảnh nói đến đây cũng có chút chột dạ, nếu Bạch Bạch không phải tiểu sư muội của hắn, hắn nhìn thấy mĩ nhân như thế cũng sẽ không bỏ qua!
Vân Khởi thấy hai người bọn hắn càng nói càng không ra gì, Vân Sơ thì đen mặt gầm gừ, thì phải mở miện nói: "Lời Vân Cảnh nói không phải không có lý, Mặc Yểm cho Bạch Bạch ăn nhiều tiên dược trân quý như vậy là muốn Bạch Bạch thu hồi được căn cơ, hơn nữa Bạch Bạch bây giờ chẳng những đã được nhập tiên tịch, pháp lực căn cơ cũng tinh tiến không ít, ưu khuyết điểm của mấy cái tiên dược này coi như cũng bằng nhau".
Giương mắt nhìn quả nhiên thấy Vân Sơ và Vân Hư không dám gật bừa, bèn cười cười nói: "Trước khi nói gì thì chúng ta thử nhớ lại xem sự việc tại quỷ môn quan chúng ta đều thấy rằng Mặc Yểm đối với Bạch Bạch dường như không phải là thấy sắc mà nảy lòng tham, nếu không hắn đại sát ba huynh đệ chúng ta rồi đem Bạch Bạch đi, chúng ta cũng không thể cản trở hắn được?"
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
61 chương
424 chương
9 chương
131 chương
6 chương
2426 chương