Dụ dỗ đại luật sư

Chương 945 : Buổi Ra Mắt

" Là kẹt xe hay là em cố ý mè nheo, trong lòng em biết rõ. " Tống Như Nguyệt lạnh lùng nói: " Vừa muốn chị đừng đối phó với Âu Lam Phương, lại muốn cho sắc mặt nhà họ Lâm cùng chúng ta, chị xem ra em không hiểu rõ tình cảnh của mình. " Nói xong, Tổng Như Nguyệt kết thúc nói chuyện điện thoại. Trở lại trong phòng, cũng không người hỏi Tống Dung Đức lúc nào tới. Chẳng qua là mười phút sau, Tống Dung Đức liền thở hỗn hển vọt vào trong phòng. Một gương mặt tuấn tú bởi vì trong mấy phút chạy hết tốc lực ba cây số đường mà sắc mặt đỏ bừng, thật lâu ngay cả câu cũng không nói được. Tống Vương Quý cười híp mắt nói: " Tổng giám đốc Lâm, bây giờ anh có thể yên tâm đi, Dung Đức của chúng tôi vẫn rất có thành ý, anh nhìn nó vì chạy tới, chạy đến mức khí lực cũng bị mất. " Bố Lâm liếc Tổng Dung Đức một cái, nhìn cũng rất là đẹp. Hôm nay Tổng Dung Đức mặc một cái quần jean, áo sơ mi bông, dáng dấp rất là đẹp, nhưng một người đàn ông phải đẹp như vậy sao? Trước kia Giang Quý Dương cũng vậy, dáng dấp anh tuấn xuất trần, nhưng nhân phẩm không được, con gái mình làm sao luôn là gặp phải chút đàn ông như vậy chứ. Bất quả thật may, Lâm Minh Kiều cũng không có ý định thật gả cho cậu ta. * Dụng Đức, đây là bố mẹ của Minh Kiều. " Tống Vương Quý giới thiệu:" Nhanh lên một chút đến chào hỏi đi. " * Chú dì. " Tống Dung Đức nhắm mắt chào lên, sau đó muốn ngồi xuống. Tổng Dung Thần trực tiếp kéo cái ghế ra: " Anh, chị dâu ngồi ở nơi nào thì qua đó đi. " Chị dâu! Tổng Dung Đức khỏe miệng giật một cái, Lâm Minh Kiều cả người cũng nghe không xong: " Cậu kêu tôi là Minh Kiều là được rồi, tuổi tác chúng ta cũng không khác biệt lắm. * Vậy không được, nhà họ Tống chúng ta vẫn là rất chú trọng thân phận, dù là chị tuổi tác so với em nhỏ hơn, nhưng em cũng phải kêu chị là chị dâu. " Tống Dung Thần cười hì hì nói: " Chị dâu, chúng ta kết bạn zalo đi. " Lâm Minh Kiều chỉ cảm thấy Tổng Dung Thần so với Tống Dung Đức thân thiện hơn nhiều, cô ấy cầm lấy điện thoại ra, sau khi kết bạn với Tổng Dung Thần, Chung Nghệ Vi cũng lập tức cười híp mắt nói: " Minh Kiều a, con cũng thêm zalo với dì đi, sau này thường liên lạc, bố mẹ con ở Thành Đông, sau này xem nhà họ Tống như là nhà của con là được rồi. " * Được Lâm Minh Kiều cùng người nhà họ Tổng kết bạn zalo xong, Chung Nghệ Vi lại móc ra một hộp gấm đưa tới: " Nếu là đính hôn, vậy thì không thể không có lễ vật đính hôn, đây là đưa cho con. " Lâm Minh Kiều mở ra nhìn một cái, là một miếng ngọc Quan Âm, bên trong kiểu rất mới mẽ độc đáo, chất ngọc tươi đẹp, nhìn thấu rõ như nước vậy. Tổng Dung Đức kinh ngạc giật mình, đây chính là mấy năm trước mẹ anh ta xài cả hơn sáu mươi tỷ ở buổi đấu giá mua được bảo là muốn đưa cho vợ tương lai của anh ta, không nghĩ tới bà ấy bây giờ lại cho Lâm Minh Kiều "Mẹ! Im miệng. " Chung Nghệ Vi cảnh cáo trợn mắt nhìn anh ta một cái. Lâm Minh Kiều có chút sững sờ, cô ấy không hiểu những thứ này. Nhưng mẹ Lâm liếc mắt một cái liền thấy được là: " Vật này quá quý trọng, tôi nhìn nó ít mất cũng hơn trăm tỷ" " Không chỉ những thứ này, tôi lúc trước liền cam kết qua, chỉ cần Minh Kiều chịu gả vào nhà họ Tổng chúng ta, tôi có thể cho con bé mười phần trăm cổ phần tập đoàn Tổng thị" Ông cụ Tổng trầm giọng nói: " Cất vào đi, nhà họ Tổng chúng ta là không thể nào ủy khuất cho Minh Kiều được. " Người nhà họ Lâm đều ngẩn ra. Bố Lâm lại là rất là bất ngờ, thật ra thì nhà họ Tống đúng là một gia môn tốt, chỉ tiếc ông không thích Tổng Dung Đức. Sau khi cơm nước xong, ông cụ Tổng sắp xếp: " Dung Đức, con đưa bố vợ mẹ vợ đến sân bay đi, bọn họ tối nay phải về Thanh Đồng".