Dụ dỗ đại luật sư

Chương 932 : Âm Mưu Của Tống Như Nguyệt

Chẳng qua là lúc anh ta rời đi trong chốc lát, Lâm Minh Kiều liền bị nóng bức làm tỉnh dậy.  Cả người nóng như lửa vậy, cô ấy mơ mơ màng màng đứng lên, cũng không biết đây là đâu, lục lọi nửa ngày, lúc lảo đảo nghiêng ngả đi ra, chợt đụng vào một người đàn ông.  Cô ấy chỉ cảm thấy giống như tìm được máy điều hòa không khí vậy, dùng sức nắm người đàn ông kia không buông tay.  " Đại tiểu thư, đây không phải là Lâm Minh Kiều sao...!" Thư kí Tiểu khẩn trương nhìn Tống Như Nguyệt một cái nhíu chặt chân mày.  " Cô ấy bị người khác động tay chân." Tống Như Nguyệt nhìn chằm chằm gương mặt đỏ lên của Lâm Minh Kiều.  Thư kí Tiểu ngẩn người: " Đây chính là buổi họp báo của Âu Lam Phương, cô ấy là Tổng thanh tra bộ nghiên cứu, tối nay là nhân vật chính, ai dám phách lối như vậy a".  " Tôi đưa cô ấy đi vào phòng tôi, cậu ở nơi này theo dõi, đợi một hồi ai ở nơi này tìm người, liền có thể biết ai là người hại cô ấy"  Tổng Như Nguyệt dặn dò một câu sau, liền đỡ cô ấy trở về phòng.  Sau khi đến phòng, Lâm Minh Kiều cả người nóng cũng không kiên trì nổi, người cũng không ngừng ở trên giường lăn lộn.  Tống Như Nguyệt nhìn thấy nhức đầu, không thể làm gì khác hơn là mở một bồn nước lạnh, đem cô ấy bỏ vào.  Chuẩn bị xong sau khi ra ngoài, thư kí Tiểu cũng trở lại liễu: "Đại tiểu thư, mới vừa rồi Nhạc Trạch Đàm tới bên kia tìm người, tôi nhìn anh ta đi đến lối thoát hiểm bên kia, từ trên xuống dưới tìm thật nhiều lần."  " Nhạc Trạch Đàm..." Tống Như Nguyệt tròng mắt híp lại, là anh của Nhạc Hạ Thu, Nhạc Trạch Đàm tên này là như sấm bên tai, những năm nay làm chuyện đồi bại không ít, hôm nay Tống Dung Đức chẳng qua là ở bên Nhạc Hạ Thu lui tới, cũng đã ngông cuồng như vậy rồi.  Có ngày, chú nếu như leo lên được vị trí Tổng thống, Nhạc Hạ Thu leo vào cửa thân thích với nhà họ Tống, sau này Nhạc Trạch Đàm còn không phải vô pháp vô thiên nữa hay sao.  Ông nội nói không sai, vô luận dùng bất kỳ biện pháp, Nhạc Hạ Thu tuyệt đối không thể gả vào nhà họ Tống.  " Đại tiểu thư, tôi nghe Lâm tiểu thư...!Thật giống như rất khó chịu" Thư kí Tiểu nghe mà mặt đỏ tới mang tai.  Tống Như Nguyệt liếc nhìn cậu ta một cái: " Đi tìm một chút Tống Dung Đức đang ở đâu"  Dưới lầu trong phòng tiệc, Tống Dung Đức ứng phó một vòng lại một vòng tân khách, hơn nữa anh ta hôm nay tâm tình cũng không tệ lắm, đã uống say khướt.  Nhạc Hạ Thu đở anh ta đi tới hướng thang máy: " Dung Đức, anh cẩn thận một chút." " Không, Hạ Thu, anh cao hứng" Hạ Thu ôm cô ta, cười ngu ngốc.  Nhạc Hạ Thu tựa vào trong ngực anh ta không lên tiếng, cô ta đang suy nghĩ, tối nay có nên thừa dịp Tống Dung Đức uống say, cùng anh ta ngủ hay không.  Mặc dù Tống Dung Đức đã cầu hôn mình, nhưng nhà họ Tống nhất định là không đồng ý, cũng không biết hôn sự này năm nào tháng nào mới có thể làm, còn không bằng trước đó có bầu mang thai con của anh ta, đến lúc đó nhà họ Tống cũng không có biện pháp.  " Dung Đức, em đỡ anh trở về phòng nhé." Tay cô ta lơ đãng ở trên người anh ta quạt gió thổi lửa.  Tổng Dung Đức không có kinh nghiệm phương diện này, chỉ cảm thấy thân thể lập tức giống như một cây đuốc đốt cháy, cả người khó chịu.  Thật vất vả đi tới trước cửa phòng của anh ta, Nhạc Hạ Thu cố ý ở trên người anh ta lục lọi tìm thẻ, chọc cho Tống Dung Đức hô hấp dồn dập.  "Cô Nhạc đối với chuyện nam nữ ngược lại là thoải mái a, tôi nhớ cô cùng Hoắc Anh Tuấn mới chia tay không bao lâu mà".  Sau lưng, bất thình lình vang lên một giọng nói giễu cợt của một người đàn bà.  Nhạc Hạ Thu bị dọa sợ vừa quay đầu lại, liền thấy Tống Như Nguyệt đứng ở sau lưng cô ta.  Tống Như Nguyệt cùng Tổng Dung Đức có mấy phần tương tự, cặp mắt đào hoa, nhưng cặp mắt kia trong trẻo lạnh lùng mà sắc bén như vậy, Nhạc Hạ Thu ở trong mắt cô ấy, liền tựa như con kiến hôi vậy.  " Chị...!Như Nguyệt"  Nhạc Hạ Thu theo bản năng có chút sợ hãi, từ nhỏ đến lớn, tính cách Tổng Như Nguyệt cùng Tổng Dung Đức hoàn toàn khác nhau, cô ấy là lãnh đạm mà bạc tình.  " Không nên kêu tôi là chị, tôi với cô không quen" Tổng Như Nguyệt hướng thư kí Tiểu nháy mắt: " Đi đón Nhị thiếu gia"  Thư kí Tiểu gật đầu, lập tức từ trong tay Nhạc Hạ Thu đỡ qua Tổng Dung Đức.  Nhạc Hạ Thu cắn môi, không cam lòng, kế hoạch của cô ta cuối cùng đều bị làm rối loạn.  " Tổng tiểu thư, tôi biết chị không coi trọng tôi, bởi vì nhà họ Nhạc chúng tôi kém hơn nhà họ Tống, nhưng mà Dung Đức thật đối với tôi rất tốt, vì tôi bỏ ra quá nhiều, tôi không muốn tổn. thương anh ấy nữa, trải qua nhiều chuyện như vậy, tôi biết ai mới là đáng giá để tôi quý trọng, chỉ cần Dung Đức không buông tay, tôi liền sẽ không rời khỏi anh ấy".  " Cô ngược lại là thanh tỉnh thật kịp thời, Dung Đức trước kia đối với cô tốt thời điểm đó cô không ý thức được, đến khi Hoắc Anh Tuấn công khai nói sẽ không cùng cô hợp lại, cô liền thanh tỉnh."  Tổng Như Nguyệt giọng nói mỉa mai: " Nhưng mà ngược lại là tự biết mình, nhà họ Nhạc quả thật không xứng với nhà họ Tống, người thích mộng tưởng hảo huyền luôn có chút không biết trời cao đất rộng."  Cô ấy nói không chút khách khí, một gương mặt xinh đẹp của Nhạc Hạ Thu bị đả kích đích không còn chút máu.  Nhưng mà Tống Như Nguyệt không phải đàn ông, đối với cô ấy hoàn toàn không có tình thương hương tiếc ngọc, trực tiếp để cho người mang Tống Dung Đức rời đi.  Vào thang máy, Tống Như Nguyệt phân phó: " Đưa nó đi vào phòng của tôi"  Thư kí Tiểu sợ hết hồn: " Nhưng mà bên trong có Lâm tiểu thư ở đó, hơn nữa Lâm tiểu thư bây giờ...!"  Lúc này đem Tống Dung Đức đưa vào, đó không phải là đưa dê vào miệng cọp sao.  " Là nó đem Nhạc Trạch Đàm mời tới, Nhạc Trạch Đàm dám ở trong rượu táy máy tay chân, hậu quả cũng là do nó dung túng Nhạc Hạ Thu, đã như vậy, nó liền phải gánh vác trách nhiệm giúp người ta".  Tống Như Nguyệt nói xong tự ý thở dài: " Nói cho cùng, ông nội tôi ra lệnh cho tôi, tôi cũng không có biện pháp, vô luận như thế nào đều không thể để cho Nhạc Hạ Thu vào cửa, nếu không đây là hại Dung Đức, cũng là hại nhà họ Tống...!"  Thư kí Tiểu nhất thời không lên tiếng, có lúc anh cũng là bội phục Đại tiểu thư, đáng tiếc cô ấy không phải là một người đàn ông.  Say đến nhất thời hồ đồ Tống Dung Đức hoàn toàn không biết mình bị người khác âm mưu.  Anh ta bị ném vào phòng, sau khi đến trên giường, liền theo bản năng bắt đầu cởi quần áo cởi giày.  Tắm nước lạnh thật lâu Lâm Minh Kiều vẫn là rất khó chịu, cô ấy chống tay ven tường từ bên trong lảo đảo đi ra, kết quả thấy một người đàn ông dáng dấp xinh đẹp ở trên giường, giống như yêu tinh thấy thịt Đường Tăng vậy.  Cô ấy quả thực không nhịn được đến gần...  Buổi sáng mười giờ.  Tống Dung Đức mệt mỏi mở mắt ra, đầu tiên thấy là trong ngực nằm một người đàn bà, người đàn bà này đem mặt chôn ở trong lồng ngực anh ta, chăn đắp lên trên hai người nửa hở nửa che.  Nhưng người đàn bà này lộ ra ngoài bả vai trắng như tuyết vẫn là để cho Tống Dung Đức Tần nữa dâng lên một hơi nóng.  Coi như là mới vừa ăn chay, anh cũng biết tối hôm qua trải qua cái gì. Mặc dù mơ mơ màng màng, nhưng cũng là nhớ tối hôm qua rất tốt đẹp, hơn nữa anh ta không nghĩ tới Hạ Thu sẽ chủ động như vậy, ho khan một cái. " Hạ Thu...!" Anh ta cúi đầu đến trên lỗ tai cô ấy hôn qua. Nữ nhân trong ngực nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp phủ đầy mệt mỏi. Bốn mắt nhìn nhau, hai mặt đối mặt. Một tiếng kêu hoảng sợ đồng thời từ trong cổ họng hai người phát ra ngoài. Tổng Dung Đức bị dọa sợ nhảy xuống giường, Lâm Minh Kiều bị dọa sợ cầm chắn vội vàng che mình. " Chết tiệt, Tống Dung Đức, anh đối với tôi đã làm gì" Lâm Minh Kiều trợn mắt nhìn anh ta, ánh mắt kia hận không thể đem anh ts ăn. " Những lời này tôi hẳn nên hỏi cô." Tống Dung Đức cả người cũng sắp hỏng mất: " Cô tại sao lại ở phòng tôi, tại sao lại ở trên giường của tôi" "Đây là phòng anh?" Lâm Minh Kiều ngẩn người..