=Editor: Tiểu Ma Bạc Hà= Tô Mộ Mộc đau lòng vì cái Weibo xem phim kia nên cô bỏ xem phim mấy ngày liền, liên tục lặn ngụp ăn gà với với Treetreetwo trong game. Bên kênh livestream. 【Hôm nay vẫn livestream chơi với chị gái Nicetree hả? 】 【Đúng đó, mấy ngày nay chị ấy vừa online là Thụ Ca lập tức nhảy khỏi BMW, Ferrari với Rolls-Royce để leo lên xe ba bánh của chị ấy ngay 】 【Dầu máy chảy thành dòng, chị gái nhỏ làm bằng thép 】 【6666 】 【Mẹ ơi, mấy người qua xem tiêu đề trực tiếp của mấy streamer bị Thụ Ca cho leo cây này, hình như mấy người đó bàn trước hay sao ấy, ai cũng đổi thành đoán xem xe ba bánh của Thụ Ca có lật không】 Lâm Trăn nhìn màn hình, nói: “Bảo với họ là không lật đâu, vững vàng lắm.” Đa số fan của Lâm Trăn là nam, bọn họ khá thích cô nàng Nicetree có giọng nói hay, kỹ thuật tốt và tính tình dễ thương này nên chẳng ý kiến ý cò gì về chuyện Nicetree thường trú trên kênh trực tiếp của Lâm Trăn mấy ngày liền. Nhưng bọn họ có ý kiến thì Lâm Trăn cũng chẳng quan tâm mấy, dù có là trực tiếp thì cậu vẫn chơi những gì mình muốn chơi và sau đó mới cân nhắc đến vài yêu cậu của fan, nếu việc chơi với Nicetree khiến lượt xem giảm xuống thì cũng không tạo ra sức ảnh hưởng gì với cậu, suy cho cùng đây cũng chỉ là sở thích chứ không phải là kế sinh nhai. Nhưng sự thật là khi có Nicetree, chẳng những độ hot của kênh trực tiếp không giảm mà còn tăng mạnh. Thêm vào đó, để sự phối hợp trở nên ăn ý hơn, hai người đã trở thành một đội hai thành viên bá bỉ bựa. Trận này đi cướp mạng, trận sau đi gây rối, trận sau nữa đứng giữa phòng chờ hẹn đua xe với người ta, bọn họ đã đẩy giá trị của trò chơi này lên cao hơn mức giá 98 nguyên của nó! Tặng khá nhiều video tư liệu gây cười quý giá cho đám người UP video. 【Thụ Ca, trạm B vừa đăng video của hai người  hôm qua đấy】 Thấy bình luận của fan, Lâm Trăn hơi nhức đầu. Đúng lúc đó, Tô Mộ Mộc lên tiếng: “Dạo này lạ ghê.” Lâm Trăn có dự cảm chẳng lành, tim đập thình thịch: “Gì chị?” Tô Mộ Mộc bực bội nói: “Lúc tôi login có rất nhiều người mời tôi, nhưng mà tôi không biết họ là ai cả.” Trong 【PUBG 】, chỉ cần biết ID trong game thì sẽ gửi được lời mời. Lúc trước tình trạng này không xảy ra vì người xem trực tiếp đều là fan lâu năm của Lâm Trăn, mọi người tôn trọng cậu nhưng sau khi hot lên thì sẽ có mấy con bò lạc bay vào. “Mấy người đừng có gây rối, đừng quấy rầy trải nghiệm game của chị Nicetree.” Lâm Trăn nhắc nhở người xem. 【Trời đất chứng giám, em chưa làm gì hết trơn 】 【Em cũng chưa làm, tuy là rất muốn làm QAQ 】 Lâm Trăn nhìn màn hình, mọi người vẫn ủng hộ cậu hết mình và trách mắng những người mời Nicetree. Lâm Trăn hiểu, chưa chắc người mời Nicetree đã là người xem livestream, có thể là người nào đó trông thấy video nên tò mò vậy thôi. “Chị gái này, chị có thể cài đặt từ chối lời mời lạ đấy.” Tô Mộ Mộc tắt lời mời từ người lạ đi theo hướng dẫn của Lâm Trăn: “Cuối cùng cũng yên tĩnh.” Nghe Tô Mộ Mộc thở phào, Lâm Trăn hơi áy náy nói: “Chị gái nhỏ ơi, thật ra có chuyện này…” Từ đầu Lâm Trăn đã không có ý định gạt Nicetree chuyện cậu là streamer, chỉ là mấy ngày chơi với cô vui quá nên cậu quên mất. Thỉnh thoảng lúc chơi game có nhớ ra nhưng lại bị kẻ địch đột ngột ập tới làm quên béng, có điều hôm nay thì buộc phải nói ra rồi. Nếu cậu còn không nói, nhỡ mà Nicetree biết được chuyện này bằng cách nào khác rồi hiểu lầm cậu lợi dụng mình để tăng độ hot thì có kêu oan trời cũng không thấu đâu. “Cậu chờ tí, tôi nhận điện thoại cái.” Tô Mộ Mộc tắt mic. “Ò.” Lâm Trăn bất đắc dĩ lắc đầu: “Mấy người coi! Chuyện là vậy đó! Không phải tôi muốn giấu đâu mà đôi khi mọi thứ cứ khó khăn thế đấy, y như mấy cái hiểu lầm không cách nào giải thích rõ ràng của nam nữ chính trong phim thần tượng.” Lâm Trăn điên cuồng tìm cho mình một lý do hợp lý. 【Nắm bắt trọng điểm, Thụ Ca được xác định là nam chính trong phim thần tượng 】 【Nghe giọng của chị gái nhỏ thì em tin chị ấy là nữ chính, nhưng Thụ Ca có đủ tư cách không? 】 “Mấy người lại muốn khích tôi lộ mặt chứ gì? Không có cửa đâu.” Lâm Trăn rành ba cái mánh khóe của fan nhà mình quá. 【Xét tấm hình chụp bóng lưng Thụ Ca đăng lần trước thì tôi thấy anh ấy rất giống thần tượng 】 【Chắc là ông chưa nghe câu bóng lưng trụy tim, mặt thật giết người rồi 】 Trong trực tiếp, Lâm Trăn tiếp tục tán dóc với fan còn Tô Mộ Mộc bên kia thì nhận được điện thoại từ Quan Hi. “Đọc kịch bản chương trình anh gửi cô chưa?” “Đọc rồi, chương trình này rất thú vị, chỉ có một chữ mệt.” “Cô biết là tốt rồi, tranh thủ khoảng thời gian được nghỉ để rèn luyện đi. Đừng để tới lúc đó tay cứng chân run không cử động nổi.” “Có có, ngày nào em cũng chạy 5 cây số và tập anaerobic* nửa tiếng đồng hồ đấy!” (*) Anaerobic exercise: Bài tập dành cho vận động viên của các môn thể thao không bền để phát huy được sức mạnh và tốc độ. “Ừ, được đó. Cô có thể tăng thêm cường độ tập luyện cho thích hợp.” “Anh Quan, anh muốn làm em chết mệt để thừa kế tiền thanh toán trong TAOBAO của em phải không?” “Cô có mấy đồng trong TAOBAO mà đòi.” Quan Hi chẳng buồn quan tâm: “Đừng bảo là cô đang chơi game nha?” “…” “Anh bảo cô chơi ít lại, nhưng bây giờ anh thấy cô học được cái miệng lưỡi mắng người trơn tru này trên game đấy nhỉ?” “Em oan quá, chơi game mà học hành gì.” Tô Mộ Mộc thành thật nói: “Hơn nữa, em chơi game đỡ gây phiền phức cho anh hơn mấy đứa đi ngủ với tiểu thịt tươi* hay chó săn* này nọ còn gì?” (*) Từ dùng để gọi các sao nam trẻ mới nổi. (*) Chó săn: Trai bao Nói cũng đúng, ở nhà chơi game an toàn hơn lang thang ngoài đường nhiều. Quan Hi suýt bị tẩy não thành công chợt bừng tỉnh, trợn mắt nói: “Cô bớt trả treo lại đi…!” “Ầy không nói với anh nữa đâu, nhảy dù rồi. Anh yên tâm, em sẽ siêng năng tập luyện mỗi ngày để có cơ thể khỏe mạnh và tinh thần dồi dào nhất để đối mặt với công việc tiếp theo!” “Nghe được câu này của cô là tốt rồi.” Quan Hi rất yên tâm về Tô Mộ Mộc. ****************** Quay lại trò chơi, Tô Mộ Mộc nhảy xuống Pochinki với Treetreetwo. Có thể do cô đã quá quen với Lâm Trăn, cũng có thể vì không cần chú ý đến ý tượng và áp lực đè nén nên Tô Mộ Mộc giải phóng mình như chú ngựa hoang ngày ngày bay nhảy trên thảo nguyên ngàn dặm. “Nhà tôi không có súng! Có người đến.” Tô Mộ Mộc leo lên lầu hai mới biết trong nhà chỉ có phụ kiện và băng đít*. Cô tuyệt vọng định nhảy của sổ xuống như kẻ địch đã giơ tay lên đấm về phía cô (*) Bandage: Băng cứu thương – Hồi máu nhưng một lần hồi rất ít máu. “Nó đấm tôi!” Uất ức nói: “Tôi đã chạy rồi mà nó còn đấm tôi!” Tim Lâm Trăn run run: “Chị đừng sợ, chị cứ chạy vòng vòng kéo dài thời gian đi để em đi lấy súng rồi qua cứu chị.” “Mày đấm tao chứ gì! Hôm nay tao sẽ cho mày biết cái gì gọi là cú đấm của tiên nữ!” Tô Mộ Mộc vung tay lên. Lâm Trăn: “…” Nicetree đấm gục Zhenren. “666.” Lâm Trăn dở khóc dở cười, dây cung trong lòng được buông lỏng. Cậu lo hơi quá nên quên mất chị gái Nicetree hung hãn cỡ nào! Trong nhà của Tô Mộ Mộc, người chơi bị cô đấm gục quỳ dưới đất mở mic xin tha: “Đừng đừng đừng, đừng giết em, em là con gái! Anh đẹp trai tha cho em một lần đi mà ~~” “Đúng là bây giờ đám con trai mấy người có thể dùng tất cả mọi thủ đoạn để sống ha.” Tô Mộ Mộc than thở trong đội. “Cậu gạt ai vậy, giọng nữ của phần mềm đổi giọng này y hệt cái tôi mua.” Tô Mộ Mộc ngồi xuống đấm vào đầu đối phương: “Tôi ghét nhất là bị gạt đó.” Nicetree đấm chết Zhenren. Nghe tới chữ ‘gạt’ kia, tuy không cố tình nhưng Lâm Trăn vẫn chột dạ. Cậu có cảm giác sau khi mình nói thẳng với Nicetree thì cũng bị cô đấm chết! Hoặc là lái xe đâm chết? Không thì một viên 98K headshot thôi. Tô Mộ Mộc không biết câu nói của mình đã vô tình biến thành sét đánh vào lòng Treetreetwo, cô chỉ nghe thấy tiếng bước chân và tiếng đạn dưới nhà. Tay không của Tô Mộ Mộc không thể đánh lại súng trường, cô la lên: “Đồng đội của nó tới rồi, có súng! Cây Nhỏ mau tới cứu giá đi!” “Tới đây, tới đây.” Lâm Trăn mặc kệ, cậu cầm súng vọt vào nhà Nicetree. — Hết chương 11 —