Đồng Nhân Phong Khởi Thương Lam

Chương 40 : Trừng Phạt

" C- Chúng ta có thể thương lượng mà ! " Túc Vị Ly dùng gương mặt chân chó lấy lòng Tiểu Vãn . " Cà Rốt , ra nào ! " " Có ! " Bùm Tiểu Vãn mặt cười hết sức , hết sức hiền từ mà tay cầm cái chảo Cà Rốt chà bá , không nghe lời cầu xin của Túc Vị Ly mà trực tiếp tặng cho hắn một chảo . Binh Binh Bốp Bốp " Này , này thì hại người này ! Này , này thì dựng chuyện này ! " " Bà đánh cho ngươi lết không nổi luôn ! " Binh Binh Bốp Bốp Hự " Ây da ! Ui da ! ... " Boong Boong Binh Bốp " La cái gì mà la ! Ca ca và hắn bị ngươi hại te tua còn chưa lên tiếng , ngươi mới bị đánh vài cái đã la ! " Tiểu Vãn tức giận cầm cái chảo khoanh tay như đại tỷ nhìn Túc Vị Ly . " Thì ra là trút giận dùm ca ca ngươi và sư huynh , nhưng mà người đánh trọng thương hai người đó không phải là ta mà ! " Túc Vị Ly bị Tiểu Vãn dạy dỗ te tua , giờ mới ngóc đầu dậy mà giải thích . Nhưng có lẽ hắn không muốn sống nữa nên mới nói : " Hơn nữa...cô thô lỗ thế này , không biết ca ca ngươi biết chưa nhỉ ? " Sau khi hắn nói xong , dấu ngã tư đường liền mọc đầy đầu Tiểu Vãn . 5 giây sau Rốp Rắc rắc " Có tin ta sẽ cho ngươi câm luôn không ? " Tiểu Vãn ánh mắt liền biến thành nguy hiểm , mặt ám ám không rõ , cười cực kì ác độc , tay bẻ khớp phát ra tiếng . " Vâng..... em , em tin .. ! " Túc Vị Ly đầu đầy mồ hôi . Rồi sau đó , hắn làm bộ mặt đáng thương nói : " Chửi thì đã chửi rồi , đánh thì cũng đã đánh rồi , ngươi có thể thả ta đi chưa hả ? " " Thả ư ? Nợ ta còn chưa trả mà ! Đánh cho đến khi mặt sưng hay dùng độc cho sưng mặt , ngươi nói cách nào tốt hơn nhỉ ? " Tiểu Vãn khoanh tay mà đứng trên cao nhìn xuống hắn . Hân nghe xong , mặt như bị táo bón : " Đều là sưng , không còn lựa chọn khác sao ? " Hắn đột nhiên chợt nhớ lại và tự sướng : " Sao ngươi luôn tìm cách gây khó dễ cho gương mặt của ta nhỉ ? Không lẽ ...ta đẹp troai quá nên ngươi đố kị , ôm hận nên tìm cách hủy nhan của ta chứ gì ? " " Đúng rồi ....Ta thật sự rất đố kị đó ! Đố kị cái mặt dày như mặt đất của ngươi đấy ! " Tiểu Vãn không hề bỏ một tí thời gian nào để tận dụng cái tay loi nhoi của mình mà ngắt cái mặt của hắn te tua . " Này nha , ngươi thích xem kịch như thế , ta sẽ cho ngươi làm nhân vật chính nha cho ta xem ! Ta sẽ lột hết đồ của ngươi , rồi bất ngờ cho ngươi ra trước đám đông , đảm bảo ... ngươi mà không nổi tiếng , chết ta cũng chịu !" " NOOOOOOOOOOO ! Ngươi giỡn- giỡn thôi phải không ? Hahahaha ... " " Có phải giỡn hay không thì biết ngay thôi ! " Phạch Tiểu Vãn mặt tỉnh bơ vơ tay muốn kéo cái vạt áo của hắn xuống . Thì hắn la lên y như gái nhà lành bị biến thái cưỡng hiếp . " BIẾN THÁI ! Nam nữ thọ thọ bất thân !! Cô mà nhìn thấy thân thể ta rồi thì phải chịu trách nhiệm đó nhá ! " .... ----------------------------- Trong khi Tiểu Vãn đang dạy dỗ Túc Vị Ly thì Tử Hạ bên đây bị dấu ấn hành chết lên chết xuống . Nằm trên cái gường bằng gỗ , mái tóc dài như thác xõa ra để một bên . Đầu không ngừng chảy mồ hôi , không ngừng lắc đầu nguầy nguậy , miệng lẩm bẩm : " Không ... đ- đừng ... "  " Đ- Đừng đánh ... đánh ... " " ... tôi mà ... đừng mà ..." " K - Không phải ... không , không phải tôi mà ... " Đột nhiên , có một chất lỏng  gì đó được đưa vào miệng làm cho Tử Hạ bình tĩnh lại , hơi thở đều đều rơi vào giấc ngủ . Mồ hôi nhễ nhại cũng đã được lau sạch sẽ , bàn tay của người đó nhẹ nhàng vuốt đầu tóc đen của cậu . Miệng cũng không tự chủ mà nhếch lên , ánh mắt cũng loan loan thành nguyệt nha . Nếu mà Tử Hạ có thể tỉnh lại , có thể sẽ nhận ra , người đó chính là người có một đầu bạc trắng đứng bên bờ suối hôm đó . ---------------------------------- " Được rồi , cô có thể lấy một món tùy ý trong túi trữ vật của ta , coi như là quà bồi thường vậy ! " Hắn nói mà nghe như lóc hắn mấy miếng thịt vậy . " Món nào cũng có giá trị , cô vừa lòng chưa ? " " Sao tùm lum thế này , không biết cái nào tốt cả ! Hay là ngươi cho ta cái túi luôn đi cho tiện ! " Tiểu Vãn hớn hở nói . " Nha đầu ngươi tham lam quá nha ! Mấy đồ này đều có cấm chế của ta , ngươi lấy hết cũng đâu có dùng được ! " " Ai nói phải cần sử dụng , cho ngươi tức chơi là được rồi ! " Tiểu Vãn chu mỏ nhọn ra mà nói . " Cô muốn lấy thì cứ việc , dù sao có bị bắt lần nữa , ta cũng có thể chạy thoát ! " Túc Vị Ly một mặt tự tin nói . Tiểu Vãn suy nghĩ một chút rồi uy hiếp Túc Vị Ly phải nói từng món có tác dụng gì . Tiểu Vãn bóc trúng cái nào , qua miệng hắn nói nghe cũng rất lợi hại thế mà vô đầu Tiểu Vãn lại không bằng cái món nằm ở góc túi hệ thống của Tử Hạ từng bỏ nữa . Tiểu Vãn lựa cái nào , mặt của Túc Vị Ly cũng bình thản không đổi sắc nên Tiểu Vãn tìm cách lấy thứ mà hắn quý nhất . Sờ một cái , lại sờ , cuối cùng Tiểu Vãn cũng bóc trúng thứ mà làm cho Túc Vị Ly biến sắc . Còn không có nhìn vật mình đang cầm mà quyết định : " Vậy ta lấy thứ này !! " " Đây là ... bảo bảo vật của ta ... " " Vậy nên ta mới lấy !" Tiểu Vãn mắt nháy nháy nhìn hắn . Ơ , sao trùng hợp thế ! Món đồ này ta có được ở bí cảnh mà , còn chưa nghiên cứu nó có công dụng gì nữa ... Bụng thì nghĩ vậy nhưng Túc Vị Ly lại nói : " Thôi kệ , cô muốn hì cứ lấy ! Rồi có thể thả tôi ra chưa ? " " Để ngươi trả thù ta à , ta đâu có bị ngu ...  " ------------------------------------- Hết chương 39 Chúc mọi người có một buổi tối tốt lành ~~~ Mà nga , gần đây trên trường có phát đề cương ôn thi nên ta không đăng đều được nha , sẽ đăng ngày có ngày không nha ... Beta 27/1/2019 Dia_Death